Chương 2 Trại Mồ Côi

Vũ Phong lúc này không nói nhiều, mở cánh cửa sắt cũ kỹ trước mặt ra bước vào. Cảm giác buòn nôn lại ập tới với cậu nữa, khiến cho cậu đầu óc quay cuồng, không nhịn được mà nhắm mắt lại.

Một lát sau, Vũ Phong mở mắt ra phát hiện bản thân đang nằm trong căn phòng xa lạ, xung quanh là đám trẻ nằm la liệt khắp nơi. Đứa này gác chân lên đứa kia, đứa kia lại đè lên đứa khác, khá hỗn độn.

Ánh trăng sáng từ ngoài cửa sổ hắt vào phòng, cửa sổ ngay phía trên đầu Vũ Phong. Tiếng đồng hồ tích tắc vang vọng trong căn phongg đầy yên tĩnh, thi thoảng có tiếng ngáy của nhóc con nào đó

Bảng hệ thống hiện lên trước mặt cậu, nó bắt đầu nhảy thông tin liên tục.

Hệ thống:[Tên:Vũ Phong, tuyến nhân vật:Trẻ mồ côi, Phó bản:Trại Trẻ Mồ Côi, Nhiệm vụ chính:Vạch trần hung thủ (1000 điểm), Nhiệm vụ phụ:Điều tra sự thật về 《Trại Mồ Côi》(500 điểm). Bạn có thể thu thập thêm các đạo cụ trong phó bản để có thể sử dụng trong các phó bản tiếp theo nữa.]

"Vậy còn điểm là sao?"

Hệ thống:[Điểm sẽ do hệ thống phát thưởng sau mỗi lần hoàn thành nhiệm vụ. Sẽ có các loại điểm sau: Điểm donate, điểm nhiệm vụ và điểm kích thích.]

Dường như nó càng giải thích khiến cậu càng rối bời. Một lát sau, cậu mới có thể tiêu hóa hết mọi thứ. Điểm donate có lẽ là cậu đang livestream hay gì đó, người xem sẽ theo dõi cậu và donate điểm cho cậu. Còn điểm kích thích như tên gọi, có lẽ là cậu phải lâm vào tình cảnh nào nguy hiểm đến tính mạng thì mới tính.

Vũ Phong nghe một suy ba, đang rất là tự hào đối với bản thân.

Đột nhiên cậu phát giác không đúng, cơ thể cậu bỗng dưng teo lại biến thành mộ cục nhỏ xíu, còn cái tuyến nhân vật là 《Trẻ mồ côi》 nữa, kì này... Chắc chắn là cậu bị teo nhỏ rồi.

Thế này thì làm ăn quái gì được nữa hả!?

Đột nhiên bên ngoài hành lang vang vọng lên tiếng giày cao gót của hai người phụ nữ, có lẽ là bảo mẫu hay gì đó. Vũ Phong vội vàng nằm xuống chiếu, vờ như ngủ.

Hai cô bảo mẫu đẩy cửa ra, mắt quan sát một lượt đám trẻ nhỏ. Một trong hai cô bảo mẫu nhịn không được mà phải nói. "Làm lẹ đi, tôi sợ nó lắm. Sắp ba giờ rồi."

"Ai mà chả sợ nó. Tôi xong rồi đây, chúng ta nhanh di chuyển sang khu B thôi." Cả hai bảo mẫu đóng cửa lại, tiếng giày cao gót vang vọng trong hành lang một lúc rồi dần biến mất.

Vũ Phong mở he hé mắt, liếc nhìn đồng hồ treo trên tường, đã hai giờ ba mươi khuya rồi. Cậu tranh thủ vào nhà vệ sinh, chứ nãy giờ cậu nhịn sắp són cả ra quần rồi.

_________

Vũ Phong xả lũ xong, đang nằm chễm ệ trên chiếu, không một đứa nhóc nào đè lên người cậu, bởi cậu cho chúng nằm ngay hàng thẳng lối hết rồi, không còn tình trạng nằm la liệt như xác sống nữa.

Đột nhiên ngoài hành lang vang lên tiếng cười khúc khích của một đám trẻ, nó tiến lại gần căn phòng một cách chậm chạp rồi mở cửa hé đủ để một đứa trẻ chui lọt. Nó nhìn căn phòng đầy trẻ con, mắt nó dường như thích thú, tận hưởng phong cảnh thỏa mãn nó vậy.

Đột nhiên nó nhìn vài đứa trẻ, những đứa trẻ đó liền đứng dậy mà bước ra khỏi cánh cửa đi theo nó, đám nhóc này lần lượt nối đuôi nhau, không hề tranh chấp xô đẩy gì cả, khá trật tự.

Vũ Phong nhắm mắt lại, thở đều đặn như bản thân đã ngủ.

Nó chờ đứa trẻ cuối hàng đi ra khỏi cửa, sau đó liếc mắt nhìn Vũ Phong đang nằm ngủ cạnh cửa sổ. Vũ Phong cảm thấy lạnh sóng lưng cực kì và cảm thấy hơi sợ hãi.

Cậu đang thắc mắc, liệu nó có đi vào bắt cậu không nhỉ? Bởi nó đã nhìn cậu được một lúc lâu rồi.

Hot

Comments

Beerus

Beerus

Tác giả chắc chắn là tài năng viết truyện 🌟

2025-03-06

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play