[ĐN Harry Potter] Tránh Cũng Không Thoát
Chương 18
Tôi không nhìn lại khi rời đi
Tôi không cần phải làm vậy
Bởi vì tôi biết từng lời tôi vừa nói đã trúng vào đúng điểm yếu của Lyra.
Tôi tìm một góc khác trong Đại Sảnh Đường, xa khỏi tầm mắt của chị ta, rồi ngồi xuống
Không ai làm phiền tới tôi
Không ai nhìn tôi chằm chằm như thể đang mong đợi một màn kịch
Tôi cuối cùng cũng có thể mở sách ra và tiếp tục đọc
Chị ta vẫn nhìn tôi…một cách thật…cháy bỏng?
Tôi đọc sách trong yên tĩnh cho đến khi Đại Sảnh Đường dần đông hơn
Các học sinh Gryffindor cuối cùng cũng xuất hiện, phần lớn trong số họ vẫn còn ngái ngủ
Slytherin và Hufflepuff cũng tập trung đông đủ, tạo nên một khung cảnh đầy náo nhiệt vào buổi sáng
Hiệu trưởng Dumbledore đứng lên, phát biểu vài câu ngắn gọn về ngày đầu tiên
Không có gì quá đặc biệt—chỉ là những lời nhắc nhở về nội quy và lịch trình của ngày hôm nay
Tôi không quá vội vã, chỉ lặng lẽ dùng bữa trong khi quan sát những học sinh khác
Có vẻ như một số đã kịp làm quen với nhau từ tối qua
Khi bữa sáng kết thúc, chúng tôi nhận thời khóa biểu
Tôi liếc nhìn lịch học của mình—
Tiết đầu tiên: Độc dược – Ravenclaw học chung với Hufflepuff
Severus Snape… Chủ nhiệm Slytherin
Tôi đã nghe nói về ông ta từ trước
Một người cực kỳ nghiêm khắc, sắc bén và không ưa những kẻ ngốc nghếch
Mặc dù ông ta luôn thiên vị học sinh Slytherin, nhưng cũng không phải kiểu giáo viên dễ bị qua mặt
Một số phù thủy trong gia tộc Blackwood từng học dưới sự dạy dỗ của ông ta và nói rằng…
“Snape không thích những kẻ tầm thường, nhưng ông ấy tôn trọng những người có năng lực thực sự.”
Tôi không chắc liệu điều đó có đúng không
Nhưng tôi rất muốn kiểm chứng
Sau khi ăn sáng xong, tôi đi theo dòng học sinh Ravenclaw và Hufflepuff rời khỏi Đại Sảnh Đường
Chúng tôi băng qua các hành lang rộng lớn của Hogwarts, rồi đi xuống những bậc thang bằng đá dẫn vào hầm tối
Không khí trở nên lạnh hơn, và ánh sáng cũng mờ ảo hơn khi chúng tôi tiến sâu vào khu vực lớp Độc Dược
Khi cánh cửa gỗ lớn mở ra, tôi bước vào lớp học đầu tiên của mình tại Hogwarts…
Và ngay lập tức, đôi mắt đen sâu thẳm của Severus Snape quét qua cả căn phòng
Tôi cảm nhận được áp lực ngay từ giây đầu tiên
Căn phòng học lạnh lẽo và u ám, đúng như tôi đã tưởng tượng về hầm lớp Độc Dược
Trên những giá gỗ dọc theo bức tường là hàng trăm lọ thủy tinh chứa các nguyên liệu kỳ lạ—mắt thằn lằn, rễ Mandrake, và cả những thứ tôi chưa từng nhìn thấy trước đây
Không khí có mùi hăng nhẹ, như sự kết hợp của hàng trăm loại thảo dược và dung dịch bí ẩn
Nhưng tất cả những điều đó…
Không thể so sánh với áp lực đến từ Severus Snape.
Giáo sư Snape không giống những giáo sư khác tôi từng gặp
Không ồn ào, không khoa trương, không cần đến một cử chỉ thừa thãi để khiến cả căn phòng hoàn toàn im lặng ngay khi ông ta đứng trước bục giảng
Và khi ông ta nói, giọng trầm khàn của ông ta lướt qua không gian như một lời nguyền bí ẩn
Severus Snape
Không phải trò phù phép hoa mỹ để các trò vung đũa phép và mong chờ điều kỳ diệu.
Severus Snape
Nó là nghệ thuật cao cấp—của sự kiên nhẫn, chính xác, và trên hết… của những bộ óc đủ sắc bén để hiểu được nó.
Tôi im lặng, nhưng không thể phủ nhận…
Tôi thích cách ông ta nói về môn học này
Không giống như những người khác thường xem Độc Dược là môn học phụ, chỉ là những công thức cần ghi nhớ—Snape coi nó là một bộ môn nghệ thuật thực thụ
Sau một bài giảng ngắn về tầm quan trọng của Độc Dược, Snape bất ngờ quay sang nhìn cả lớp
Selene Andromeda Blackwood
//đứng dậy//
Severus Snape
Nếu ta muốn chế tạo một loại thuốc ngủ cực mạnh, ta sẽ dùng gì?
Selene Andromeda Blackwood
Rễ Valerian.
Mắt Snape thoáng ánh lên một tia gì đó, nhưng ông ta không tỏ vẻ ngạc nhiên
Severus Snape
Còn một nguyên liệu khác có thể tăng cường hiệu quả của nó?
Selene Andromeda Blackwood
Vỏ cây Willow.
Severus Snape
Loại Độc Dược nào có thể khiến nạn nhân bị tê liệt trong vài giờ?
Selene Andromeda Blackwood
Draught of Living Death.
Severus Snape
Một cách để vô hiệu hóa độc tố từ nọc rắn Basilisk?
Selene Andromeda Blackwood
Nước Mắt Phượng Hoàng.
Giờ tôi chắc chắn Malfoy đã nói gì đó về tôi…cho ông ta
Snape yên lặng một giây, ánh mắt đánh giá tôi sâu hơn một chút
Không ai trong lớp dám nói một lời nào
Cuối cùng, ông ta chỉ hừ nhẹ một tiếng, rồi gật đầu chậm rãi
Severus Snape
Xem ra gia tộc Blackwood vẫn chưa hoàn toàn bị lãng quên trong nghệ thuật Độc Dược.
Severus Snape
Ravenclaw cộng mười điểm
Sau đó, chúng tôi bắt đầu thực hành pha chế
Món đầu tiên: Thuốc chữa bỏng nhẹ—một bài tập cơ bản để kiểm tra kỹ năng của học sinh
Tôi nhanh chóng thu thập nguyên liệu, bắt đầu cắt lá lô hội một cách chuẩn xác, đo lường bột vỏ trứng rồng không dư một hạt nào
Mọi thứ đều phải hoàn hảo
Không phải vì tôi sợ bị trừ điểm
Độc Dược là một bộ môn không cho phép sai sót
Một chút sai lệch có thể biến thuốc chữa bỏng thành axit ăn da
Một nhầm lẫn nhỏ có thể khiến độc tố trở nên mạnh hơn thay vì bị vô hiệu hóa
Tôi không chấp nhận sai lầm
Và khi tôi hoàn thành lọ thuốc của mình, nó có màu xanh nhạt trong suốt—chính xác như mô tả trong sách
Snape bước đến bàn tôi, nhấc lọ thuốc lên quan sát một lúc
Rồi, ông ta nhẹ nhàng đặt nó xuống, không nói một lời nào
Tôi chờ đợi một lời nhận xét, dù là tích cực hay tiêu cực
Nhưng ông ta chỉ hừ nhẹ, rồi quay lưng bước đi, tiếp tục kiểm tra các học sinh khác
Chỉ có sự im lặng đầy hàm ý
A.Y
Kiểu tui để lịch là tối tui đăng á
A.Y
Mà tui viết xong rồi nên tui ngứa tay muốn đăng á:)
Comments
Versailes🫧✨
Lâu rồi mới gặp được một câu chuyện hợp gu tôi 🥺💖
2025-03-23
1