Bé Con Đáng Yêu Nhà Họ Trịnh
C1: Bé con và hai ông anh to xác
Bongbongnee
Chúc quí dị đọc truyện vui nhe
Bongbongnee
Mong quí dị ủng hộ cho tui có động lực ra chương mới><
Buổi sáng trong biệt thự nhà họ Trịnh không bao giờ yên bình, đặc biệt là khi trong nhà có một bé con 8 tuổi và hai ông anh trai to xác với tính cách hoàn toàn trái ngược nhau.
Trong khi Trịnh Dương Thần — 23 tuổi, chủ tịch lạnh lùng của Trịnh thị, đang mặc vest chỉnh tề, ngồi nghiêm túc xem tài liệu thì Trịnh Kỳ Phong — 20 tuổi, chủ câu lạc bộ quyền anh lớn nhất nước, đã thức từ sớm để chạy bộ rèn thể lực, người còn dính chút mồ hôi, ngồi phịch xuống sofa uống nước.
Và ở giữa hai người đó, Trịnh Lạc Hy — bé con nhỏ xíu, mặc đồng phục trắng xanh, đang chạy lạch bạch khắp nhà tìm giày.
Trịnh Lạc Hy ( 8 tuổi )
Anh Phong ơi! Giày của Hy đâu rồi?
Trịnh Kỳ Phong
/Ném khăn tập qua một bên, ngả người ra ghế, nhún vai tỉnh bơ/
Trịnh Kỳ Phong
Không biết. Chắc giày tự mọc chân chạy mất rồi.
Trịnh Lạc Hy ( 8 tuổi )
/Bặm môi, mắt đỏ lên, nhìn Phong như sắp khóc/
Trịnh Dương Thần
/Liếc mắt lên từ tập tài liệu, đặt xuống bàn, giọng nói không nhanh không chậm/
Trịnh Dương Thần
Muốn dỗ em thì nói, đừng chọc khóc người ta rồi phải cuống cuồng dỗ lại
Trịnh Kỳ Phong
/Đứng dậy, chạy đi tìm giày cho bé/
Trịnh Kỳ Phong
Anh mạnh mẽ thế này mà lúc nào cũng bị thằng nhóc con này ăn hiếp...
Tìm giày xong, Anh ngồi xổm xuống mang vào chân cho em, miệng còn lẩm bẩm:
Trịnh Kỳ Phong
Chân nhỏ xíu vậy mà chạy nhanh ghê.
Trịnh Lạc Hy ( 8 tuổi )
/Cười tít mắt, vòng tay ôm cổ Phong một cái rồi lon ton chạy tới bên Dương Thần/
Trịnh Lạc Hy ( 8 tuổi )
Anh Thần, hôm nay Hy thi đọc thơ đó!
Trịnh Dương Thần
/Khẽ nhướng mày, tay xoa nhẹ đầu bé/
Trịnh Dương Thần
Đọc thử anh nghe?
Trịnh Lạc Hy ( 8 tuổi )
/Hít một hơi, đứng nghiêm chỉnh đọc/
Bầu trời xanh, mây trắng bay.
Em yêu các anh, các anh hay không?
Trịnh Kỳ Phong
/Bật cười, ngã người ra sofa/
Trịnh Kỳ Phong
Bài thơ tự chế hả? Dễ thương quá vậy trời!
Trịnh Dương Thần
/Cúi xuống bế bổng em lên, giọng trầm thấp nhưng đầy cưng chiều/
Trịnh Dương Thần
Anh hay. Hôm nay thi, anh sẽ qua xem.
Trịnh Lạc Hy ( 8 tuổi )
/Vui đến sáng mắt, ôm cổ Thần, ríu rít như con chim nhỏ/
Trịnh Lạc Hy ( 8 tuổi )
Thiệt không ạ? Anh Phong cũng qua luôn nha!
Trịnh Kỳ Phong
/Xoa xoa bả vai, lầm bầm/
Anh còn bận huấn luyện... nhưng thôi, coi như nghỉ ngơi một bữa.
Trịnh Lạc Hy ( 8 tuổi )
/Không hiểu lắm, nghiêng đầu hỏi nhỏ/
Trịnh Lạc Hy ( 8 tuổi )
Huấn luyện là gì ạ?
Trịnh Kỳ Phong
/Cười xấu xa, giơ tay làm động tác đấm bốc/
Là anh đi đánh người đó bé con.
Trịnh Lạc Hy ( 8 tuổi )
/Sợ đến mức tròn mắt, bấu chặt cổ áo Thần, nhìn Phong bằng ánh mắt lo lắng/
Trịnh Lạc Hy ( 8 tuổi )
Anh Phong đừng đánh người! Đánh nhau sẽ đau lắm!
Trịnh Dương Thần
/Liếc Phong một cái, giọng điệu nhàn nhạt nhưng sắc bén/
Nhìn coi, mới sáng sớm đã dọa em rồi.
Trịnh Kỳ Phong
Rồi rồi, anh không đánh nữa! Anh chỉ tập thôi!
Trịnh Lạc Hy ( 8 tuổi )
/Nghe vậy mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn nhìn Phong bằng ánh mắt đầy nghiêm túc/
Trịnh Lạc Hy ( 8 tuổi )
Anh hứa với Hy không đánh nhau nữa nha?
Trịnh Kỳ Phong
/Nhìn ánh mắt tròn xoe của bé, tim mềm nhũn, gật đầu chắc nịch/
Ừ, anh hứa!
Buổi tối, Lạc Hy nằm sấp trên sofa tô tranh, hai anh thì mỗi người ôm một laptop làm việc.
Trịnh Kỳ Phong
/Nhìn bé con nhỏ xíu đang nghiêm túc tô từng nét, không nhịn được thở dài/
Trịnh Kỳ Phong
Không biết hồi đó mà không mang nhóc này về, giờ chắc buồn chết luôn quá.
Trịnh Dương Thần
/Khẽ nhíu mày, ngón tay lật trang tài liệu/
Buồn hay không thì không biết, nhưng nhà sẽ yên tĩnh hơn.
Trịnh Kỳ Phong
/Trợn mắt/
Anh lạnh lùng quá đó!
Trịnh Dương Thần
/Liếc qua, thấy bé đang cắn môi tập trung tô màu, khóe môi lạnh lẽo bỗng nhẹ cong lên/
Trịnh Dương Thần
Yên tĩnh không có nghĩa là vui vẻ.
Trịnh Kỳ Phong
/Ngơ ngác/
Hả?
Trịnh Dương Thần
/Không nói thêm, chỉ đứng dậy bế em lên phòng ngủ, nhìn gương mặt đáng yêu đang thiu thiu ngủ trong lòng mình/
Trịnh Dương Thần — người đàn ông không ngán một ai trong giới thượng lưu, bây giờ lại nhẹ nhàng đặt từng bước chân, chỉ sợ làm phiền giấc ngủ của một đứa bé.
Cuối cùng, anh cúi xuống, đặt một nụ hôn thật nhẹ lên trán Hy, thì thầm:
Trịnh Dương Thần
Ngủ ngon, bé con.
Comments
zaidepmebl
Bộ này siêu chữa lành luôn, ngọt kinh, cute quá, cảm ơn tác giả lắmmm mong tgia ra nhiều chap hơn :33
2025-04-01
1
Meo bl
Có thể gọi là ngoại lệ của anh trai
2025-03-25
1
Meo bl
ngọt ngào kìa
2025-03-25
0