2: Đánh Dấu

Không gian trong xe ngột ngạt đến mức Duy cảm thấy khó thở. Mùi rượu nồng nàn của Quang Anh tràn ngập, mạnh mẽ đến mức muốn nhấn chìm cậu
Duy cố gắng ngồi nép vào cửa xe, tránh xa người đàn ông bên cạnh, nhưng hắn chẳng hề để tâm
Quang Anh
Quang Anh
Em sợ tôi?
Đức Duy
Đức Duy
Tôi không sợ
Quang Anh
Quang Anh
//cười nhạt, vươn tay vuốt nhẹ lên cổ cậu// Nhưng người em đang run
Đức Duy
Đức Duy
//hất tay hắn ra// Đừng chạm vào tôi
Quang Anh
Quang Anh
//nắm lấy cằm cậu, giọng trầm thấp nguy hiểm// Từ giây phút em bước lên xe của tôi, em đã không còn quyền từ chối nữa
Đức Duy
Đức Duy
Anh—
Xe dừng lại trước một căn biệt thự rộng lớn. Cửa xe mở, Quang Anh không nói lời nào, chỉ lạnh lùng kéo Duy ra ngoài
Đức Duy
Đức Duy
Tôi tự đi được!
Quang Anh
Quang Anh
//Giữ tay Duy lại//
Quang Anh
Quang Anh
//giữ chặt tay cậu, kéo thẳng vào trong biệt thự// Tôi không muốn phí thời gian
Đức Duy
Đức Duy
Anh làm gì vậy
Đức Duy
Đức Duy
Bỏ tay tôi ra
Cánh cửa phòng đóng sầm lại, giam cậu trong không gian ngột ngạt đầy pheromone của Quang Anh
Mùi rượu nồng đậm quấn lấy cơ thể cậu, từng đợt sóng pheromone mạnh mẽ áp chế, khiến cậu cảm thấy như bị nhấn chìm
Duy lùi lại, sống lưng đụng vào mép giường
Đức Duy
Đức Duy
Anh… đừng lại gần đây!
Quang Anh
Quang Anh
//tháo chậm cúc áo, đôi mắt tối sầm lại// Em còn muốn chạy đi đâu nữa?
Đức Duy
Đức Duy
Tôi không phải là món đồ chơi của anh!
Quang Anh
Quang Anh
Đúng vậy em không phải là một món đồ chơi
Quang Anh
Quang Anh
//cười nhạt, trong mắt không chút dao động// Nhưng mà em là của tôi
Hắn vươn tay kéo mạnh, khiến Duy mất thăng bằng ngã lên giường
Đức Duy
Đức Duy
Buông tôi ra!
Quang Anh
Quang Anh
//đè lên người cậu, ghìm hai tay xuống giường// Em có thể hét, nhưng sẽ không ai giúp em đâu
Đức Duy
Đức Duy
Anh khốn nạn!
Quang Anh
Quang Anh
//hạ thấp đầu, lướt nhẹ môi lên cổ cậu// Nói thêm vài câu nữa đi, tôi rất thích nghe giọng em run rẩy thế này
Đức Duy
Đức Duy
Đừng… a…!
Hắn đột ngột cắn xuống dấu tuyến trên cổ cậu
Một luồng điện tê dại chạy dọc sống lưng, khiến cậu giật mình thở gấp
Đức Duy
Đức Duy
Đau…!
Quang Anh
Quang Anh
//liếm nhẹ lên vết cắn, giọng trầm thấp// Phản ứng nhạy cảm quá đấy
Cậu cố gắng vùng vẫy, nhưng cơ thể dần nóng lên, hơi thở trở nên hỗn loạn
Đức Duy
Đức Duy
Đừng… tôi không muốn… ha…!
Quang Anh
Quang Anh
//cười khẽ, tay vuốt dọc eo cậu// Miệng nói không muốn nhưng cơ thể em lại thành thật đấy
Đức Duy
Đức Duy
Im… im đi… ưm…!
Cậu cắn môi, cố gắng kiềm chế tiếng rên, nhưng mỗi lần hắn chạm vào, một luồng khoái cảm lại ập đến khiến cậu không thể kiểm soát
Quang Anh
Quang Anh
//dừng lại, ánh mắt sâu thẳm nhìn xuống cậu// Em thật ngoan khi rên lên như vậy
Đức Duy
Đức Duy
Không… không phải…!
Quang Anh
Quang Anh
//hôn mạnh lên môi cậu, chặn hết những lời phản kháng// Suỵt
Quang Anh
Quang Anh
Đừng nói dối nữa
Đức Duy
Đức Duy
Ưm… a… ha…!
Cơ thể cậu dần mềm nhũn, mọi sự phản kháng đều bị cuốn trôi
Cậu đã hoàn toàn bị nhấn chìm
Hot

Comments

🍼Tổng Tài Chíp Bông 🐤

🍼Tổng Tài Chíp Bông 🐤

uẩy đã mắt nhỉ 😈😈😈

2025-03-28

1

🍼Tổng Tài Chíp Bông 🐤

🍼Tổng Tài Chíp Bông 🐤

👀👀👀 ối giời ơi

2025-03-28

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play