3: Đánh Dấu 2

Không gian xung quanh tối mờ, chỉ có ánh đèn vàng nhạt hắt lên những đường nét trên gương mặt cả hai
Hơi thở dồn dập, pheromone hòa quyện vào nhau tạo thành một bầu không khí ngột ngạt
Đức Duy
Đức Duy
//ngẩng đầu thở gấp, cả người run rẩy// Tôi… tôi không muốn…!
Quang Anh
Quang Anh
//siết chặt eo cậu, ghé sát tai thì thầm// Em thì nói không nhưng cơ thể thể em thì lại nói điều ngược lại đó
Hơi nóng từ người hắn bao phủ lấy Duy, khiến cậu không cách nào thoát ra
Mùi rượu nồng đậm từ Quang Anh hòa cùng hương kẹo ngọt của cậu, tạo nên một thứ pheromone đầy mê hoặc
Duy cắn môi, cố gắng giữ chút lý trí còn sót lại, nhưng từng cử động của hắn lại khiến cậu run lên từng đợt
Đức Duy
Đức Duy
//siết chặt ga giường, cố chống cự nhưng tay đã mềm nhũn// Đừng…!
Quang Anh
Quang Anh
//ngậm lấy tai cậu, nhẹ nhàng liếm mút// Đừng kìm nén, cứ rên lên cho tôi nghe
Một dòng điện tê dại chạy dọc sống lưng Duy
Cậu muốn phản kháng, nhưng pheromone của Quang Anh như một sợi dây vô hình trói chặt lấy cậu, khiến cậu chẳng thể nào thoát ra được
Đức Duy
Đức Duy
//hơi thở đứt quãng, giọng run rẩy// A… ha…!
Quang Anh khẽ cười, đầu lưỡi nóng rực lướt qua xương quai xanh, để lại từng dấu vết nhàn nhạt
Đức Duy
Đức Duy
//bấu chặt lấy vai hắn, cố gắng đẩy ra nhưng không có sức// Ưm… đừng chạm vào…!
Cậu siết chặt ga giường, cố gắng đẩy hắn ra nhưng đôi tay mềm nhũn chẳng còn chút sức lực nào
Quang Anh mỉm cười, bàn tay trượt dài trên lưng cậu, ve vuốt từng đường nét khiến cậu run lên bần bật
Đức Duy
Đức Duy
Ưm… đừng chạm vào…!
Quang Anh
Quang Anh
//khẽ cười, hôn dọc theo xương quai xanh// Đừng lo, tôi sẽ dịu dàng với em
Duy nghiến răng, muốn mắng hắn nhưng chưa kịp thốt ra đã bị một nụ hôn mạnh mẽ chặn lại
Hơi thở của cậu bị cướp đoạt hoàn toàn
Quang Anh càn quét khoang miệng cậu, bá đạo chiếm lấy từng góc nhỏ, cắn mút đầy khiêu khích khiến đầu óc Duy trở nên trống rỗng
Đức Duy
Đức Duy
//mắt ướt nước, hơi thở gấp gáp, lồng ngực phập phồng// Ưm… ha…!
Bàn tay lạnh lẽo của Quang Anh trượt dọc theo sống lưng cậu, ve vuốt từng đường cong mềm mại
Duy run lên, cậu ghét phản ứng của cơ thể mình lúc này, nhưng chẳng thể kiểm soát được
Quang Anh
Quang Anh
//khẽ cười, ánh mắt đầy thỏa mãn// Xem ra, em cũng không ghét cảm giác này
Đức Duy
Đức Duy
//mím môi, cố gắng che giấu sự run rẩy trong giọng nói// Khốn… khốn nạn…!
Quang Anh
Quang Anh
//nắm chặt cằm cậu, buộc cậu nhìn thẳng vào mình// Tôi sẽ dạy em cách nói chuyện ngoan ngoãn hơn
Duy nhìn vào đôi mắt sâu thẳm của hắn, cảm thấy một nỗi sợ hãi mơ hồ trào dâng
Nhưng cùng lúc đó, một cảm giác xa lạ cũng len lỏi vào trong lòng cậu—một sự rung động đầy nguy hiểm
Cậu có thể chống cự được bao lâu nữa đây?

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play