01 • Tức giận.

Một năm, khoảng thời gian không ngắn cũng không dài.
Đối với người thường, có lẽ một năm trôi qua chỉ trong thoáng chốc, nhưng, với những con người sống trong khu ổ chuột nghèo nàn của đất nước hình chiếc ủng — những tháng ngày bình thường ấy là từng giây từng phút họ giành giật lấy mạng sống từ tay thần chết.
Mỗi ngày, có hàng chục người chết trong khu ổ chuột, có khi còn lên tới con số hàng trăm. Chết vì loạn lạc có, chết vì đói có, chết vì bệnh tật có, mà chết vì sơ ý bước chân vào vùng tranh đấu của mấy tổ chức xã hội đen cũng có.
Mỗi đất nước đều có mặt tối riêng của nó, và Italy xinh đẹp cũng vậy.
Nơi đây, những gia tộc mafia lâu đời trù phú cứ thế sinh sôi nảy nở, chẳng biết từ lúc nào đã có chuyện một chân của các gia tộc đấy lấn sang vị trí chính trị, mà cũng chẳng ai dám lên tiếng phản kháng.
Ngang ngược, kiêu ngạo, huênh hoang.
Rõ ràng cho câu nói — cường giả vi tôn.
Một góc khuất nhỏ nhoi không được ai biết tới của con xóm nghèo nàn, có hai đứa trẻ đang gồng gánh bên nhau chung sống qua ngày.
Halilintar là sức mạnh. Viper là bộ não. Một kẻ dùng nắm đấm để mở đường, một kẻ dùng lời nói để kiểm soát tình thế.
Nghe chuyện thì cuộc sống cũng có vẻ ổn đấy. Nhưng ngay cả những kẻ mạnh nhất cũng có lúc mắc sai lầm.
Và sai lầm của chúng đã thay đổi tất cả.
Đứa trẻ đội trên đầu chiếc mũ lưỡi trai màu đen, vài lọn tóc nâu loà xoà không được cắt tỉa cẩn thận dài quá mắt, lại cũng không che giấu được sát khí tràn ra đôi con ngươi ánh sắc đỏ như máu tươi.
Cậu đứng trên thân một gã đàn ông to lớn, đôi giày thể thao sờn cũ dẫm qua lại trên mặt gã. Rải rác bên cạnh, chính là hàng chục tên hiện còn chẳng rõ sống chết ngất ngưởng xung quanh.
Halilintar
Halilintar
Chỉ có chừng này thôi à. 《 Dùng lực mạnh hơn 》
“Rắc.”
[ All ]
[ All ]
Agh— Graaa!! 《 Đau đớn 》
Cánh tay gã đàn ông bị bẻ gãy đến lộ cả khúc xương trắng toát ra ngoài.
Gã khổ sở giãy dụa, lại bị Halilintar đạp thẳng chân vào đầu, phần mặt lập tức đập mạnh vào lớp rác dưới đất.
Vài giây trôi qua, đã chẳng còn động tĩnh gì.
Halilintar
Halilintar
Chậc. 《 Tặc lưỡi 》
Halilintar
Halilintar
Chết rồi à.
Viper
Viper
Cậu đánh như thế chưa chết cũng tài.
Halilintar
Halilintar
《 Ngước lên 》
Từ trong căn cứ của bọn đàn ông đang bất tỉnh xung quanh, Viper với bộ áo chùng màu tím quen thuộc bước ra.
Cậu trai tóc chàm nhìn chiến tích dưới chân đồng bạn, lại đánh mắt lên là thấy Halilintar vẻ mặt dửng dưng không quan tâm gì, trên người ngoài đoản đao nhỏ cầm trên tay dính chút máu ra thì cũng chẳng còn vết thương nào khác.
Viper thầm thở dài trong lòng.
Viper
Viper
“Cậu ta lại mạnh hơn rồi.”
Halilintar
Halilintar
Xong?
Halilintar thọc con dao nhỏ xuyên qua lòng bàn tay của kẻ đang có dấu hiệu tỉnh lại, tiếng rên rỉ bật ra đầy đau đớn từ cổ họng gã đàn ông.
“Phụt——”
Nhưng Halilintar không chút nương tình, rút mũi kim loại gỉ sắt ra ngay lập tức.
Rủ lòng thương tại nơi này chính là đưa bản thân vào cửa tử.
Viper
Viper
Ừ.
Viper đáp lại, đồng thời phất tay.
Theo động tác của nó, một túi đồ xuất hiện sau làn sương mờ màu tím, rơi đúng chỗ Halilintar.
Cậu nhóc mắt đỏ đưa tay nhận lấy.
Halilintar
Halilintar
“Nước, vài cái bánh... Đủ để sống qua tuần này rồi.”
Khoé miệng cậu nở một nụ cười hài lòng.
Viper
Viper
Xem ra chuyến này tốt nhỉ?
Tâm trạng của Viper có lẽ khá tốt, bởi cậu nhóc tóc chàm ít nói hiếm khi mở chuyện như vậy.
Nó bước về phía đồng bạn.
Halilintar
Halilintar
Ừ, có lẽ trong tuần này chúng ta cũng không cần phải kiếm——
Halilintar gật đầu, khi ngẩng lên, đôi mắt đỏ thoáng qua nét sững sốt.
Halilintar
Halilintar
Viper! Phía sau!
Viper
Viper
“!?”
Halilintar hét lên, chỉ chưa đầy một giây đã truyền đủ ý cho cậu nhóc.
Viper tức khắc xoay người, một luồng gió xé lướt qua mặt nó.
Lúc này đây, Viper thầm hận cái cơ thể yếu đuối hiện tại của mình.
Nắm đấm mạnh mẽ không bất ngờ khi bị bắt bài, nó dùng lực ngược lại, cánh tay vặn vẹo vì phản lực đập thẳng vào thân thể gầy nhom của Viper.
Không trúng.
Viper
Viper
Hộc— hộc——
Viper khó khăn hít thở, bóng dáng nhỏ bé loạng choạng xuất hiện từ hơi sương, trở về sau lưng Halilintar.
Từng đốt ngón tay run rẩy, dư âm từ cơn chấn động khi nãy vẫn còn. Việc suýt soát thoát khỏi cú đấm đủ để tiễn mình về Tây Thiên khiến Viper không nhịn được cơn sợ hãi từ sâu bản năng.
Đồng thời với đó, còn là sự thống hận.
Viper
Viper
“Mình—”
“Nó chán ghét cái cơ thể vô dụng này.”
Một bàn tay gầy nhom chẳng khác gì nó nắm chặt lấy cổ tay đang run lên từng hồi của Viper.
Như thể đang trấn an.
Halilintar
Halilintar
Không sao. 《 Thì thầm 》
Halilintar bước tới, chắn ngang ánh nhìn chằm chằm từ gã đàn ông to con trước mặt với người đồng hành của cậu.
Halilintar
Halilintar
“Rõ ràng...”
Gã nhắm vào Viper.
Là vì nhìn dễ bắt, hay là— bởi năng lực ảo thuật của nó?
Halilintar
Halilintar
“Nhưng dù thế nào...”
Từng tốp từng tốp người lần lượt bước ra từ chỗ ẩn nấp. Hiển nhiên, cả hai đứa nhóc đã rơi vào bẫy của lũ buôn người này.
Halilintar
Halilintar
“Chúng ta sẽ sống.”
Viper
Viper
“...”
Viper ngước lên, đôi mắt ẩn sau mái tóc dày vương nét nghi hoặc thoáng qua.
Cú đấm khi nãy rõ ràng không phải lực của một người bình thường. Kể từ khi nhận lấy vết thương sượt qua má mình, Viper đã cảm thấy đầu óc bản thân có chút trì trệ rồi.
Viper
Viper
“...Lũ người này, chẳng lẽ—!?”
Viper
Viper
Hali—
Viper mất lực khuỵu chân xuống, dưới đôi mắt đỏ sững sờ nhìn mình, cậu nhóc tóc chàm cả người không có lấy một sức sống nào nằm rạp dưới đất.
Viper
Viper
Khốn—
Cánh tay khẳng khiu lẩy bẩy cố gượng người dậy, nhưng độc tố đã lan ra khắp cơ thể, Viper cắn răng, ánh mắt căm hận ghim chặt vào gã đàn ông đang hả hê đằng kia.
Nhanh chóng hiểu ý, Halilintar xoay phắt đầu, đôi đồng tử đỏ rực bừng lên cảm xúc phẫn nộ.
Halilintar
Halilintar
Ngươi—!
[ All ]
[ All ]
Thế nào, ăn thuốc của ta ngon chứ?
[ All ]
[ All ]
Loại thuốc ấy chỉ cần vết thương nhỏ xíuuu như này thôi cũng đã khiến một con voi đổ gục rồi, cỡ nào đứa siêu năng lực gia yếu đuối như mày có thể chịu được. 《 Nghênh ngang 》
Viper
Viper
Hali... Chạy đi...
Halilintar
Halilintar
Cậu nói cái quái gì— 《 Nhăn mày 》
Viper
Viper
Tôi vô dụng rồi, một mình cậu sẽ không chống nổi lũ này khi có cục tạ là tôi đâu.
Viper khó nhọc nói ra từng chữ, không nhận thấy đôi con ngươi đỏ rực màu máu đã bừng lên một cảm xúc mới.
Cảm xúc ấy cũng là thứ đầu tiên Halilintar cảm nhận được kể từ khi ra đời.
Nó nghẹn ứ lại nơi cổ họng, cháy bỏng, khiến dây thanh quản rát khô, chỉ muốn gào lên để giải toả đau đớn đọng lại này.
Nó giống như một bản năng sơ khai, một xúc cảm nguyên thuỷ dần dần bóc ra lớp vỏ ngoài của mình, phá kén, tạo hình, cuối cùng—
— Là phẫn nộ.
“Tách.”
Khớp ngón tay được bẻ vang lên tiếng thật khẽ, giữa từng đốt xẹt qua một sắc đỏ rực.
Viper
Viper
Để tôi ở đây, chạy đi.
Halilintar
Halilintar
Câm miệng vào. 《 Ngắt lời 》
Viper
Viper
《 Bất ngờ ngẩng lên 》
Đối diện với Viper, chính là độc một cảm xúc tức giận. Ánh mắt đấy được bao bọc bởi sự cuồng nộ đến xinh đẹp.
Halilintar
Halilintar
Tôi sẽ bảo vệ cậu.
Halilintar
Halilintar
Chúng ta— sẽ rời khỏi đây an toàn.
Halilintar
Halilintar
Nên cứ nằm yên ở đó, đừng động đậy.
Halilintar
Halilintar
Cậu mà có làm sao, dù có xuống Địa Ngục tôi cũng phải bóp cổ cậu chết đấy.
Viper
Viper
“...Khùng hả.”
Viper lắng nghe được những ngôn từ điên rồ được thốt ra khỏi miệng cậu nhóc ít nói. Cuối cùng, nó chỉ bất đắc dĩ giương lên khoé môi, chậm rãi gật đầu.
Viper
Viper
Ừ.
Lời vừa dứt, từng tia điện màu đỏ loé lên trong không khí. Bắt đầu từ Halilintar mà lan dần ra khắp nơi, rốt cuộc bao thành một hình cầu bảo vệ Viper.
[ All ]
[ All ]
“!!!”
[ All ]
[ All ]
Đại ca! Chúng ta chưa có thông tin gì về điều này!
[ All ]
[ All ]
Khốn kiếp! Thằng nhóc này hoá ra cũng là siêu năng lực giả à!?
Halilintar
Halilintar
Năng lực giả...?
Halilintar lặp lại câu nói của gã cầm đầu, từng bước chân cậu chậm rãi lại gần nơi cả đám người đó đứng, đột ngột dừng lại một khoảng.
Halilintar
Halilintar
Xin lỗi.
Halilintar
Halilintar
Tôi không nhớ trong đầu mình có tồn tại khái niệm như vậy đâu.
“Đùng——!”
Sấm sét xé rách trời, mây đen cuồn cuộn kéo tới, bầu trời từ một màu xám xịt trở nên đục ngầu trên đỉnh đầu bọn họ.
Hiện tượng sét đỏ kỳ quái, lại trùng khớp đến đáng sợ với màu mắt của đứa nhóc trước mặt. Đám người trưởng thành thâm tâm lo lắng không thôi, chưa kịp hiểu rõ cảnh tượng thời tiết quái lạ này thì đứa nhóc tóc nâu đã có động tĩnh mới.
Từ hai tay nó xuất hiện một bóng dáng kỳ lạ, chớp choáng vài giây cũng ra hình ra dạng.
Là một đôi kiếm to lớn với màu đỏ rực chảy dài từ thân đến mũi, tạo hình sắc bén nhưng rõ ràng rất nặng nề so với thân hình gầy gộc của đứa nhóc.
Tên cầm đầu thấy vậy, liền cười ha hả.
[ All ]
[ All ]
Ha ha ha ha ha! Mày sẽ chém tao với thứ cồng kềnh đó à! Trò đùa thế kỷ chắc!
[ All ]
[ All ]
Bọn bây còn đứng đó làm gì! Để một thằng nhãi miệng còn hôi sữa doạ đến són ra quần hả!? Xông lên!!!
Đám đệ xung quanh nghe được những lời nói hợp tình hợp lý đấy, sững sờ bừng tỉnh, lập tức hét lên:
[ All ]
[ All ]
Rõ!!!
Cả đám đàn ông, thân thể tráng kiện đồng loạt lao vào bao lấy mục tiêu là đứa nhóc tóc nâu với chiếc mũ lưỡi trai đã che đi hầu hết biểu cảm.
Nhờ phúc đấy, mà lũ người đó cũng không thấy được ánh mắt chết chóc đỏ rực của Halilintar.
Tức giận.
Tức giận.
Thật tức giận!!!
Ánh mắt yếu ớt của Viper vẫn còn rõ mồn một trong đầu. Khiến Halilintar cảm nhận sự yếu đuối rõ ràng tới nỗi chính đồng bạn phải kêu cậu cút đi để được sống đấy!
Thằng nhóc lạnh lùng sống vô hồn nay đây mai đó như Halilintar cuối cùng cũng cảm thấy sợ hãi. Không phải vì sợ trước tuyệt vọng ập đến, mà bởi vì—
— Cậu sợ hãi sự vô dụng của bản thân sẽ chẳng bảo vệ được người thân mình.
Sấm sét bắt đầu loé lên trên người cậu nhóc.
Khi lũ đàn ông lao đến trước mặt, Halilintar đã giơ mũi kiếm về phía bọn chúng.
Thể rồi—
Sấm sét đỏ rực xé ngang bầu trời. Kỳ lạ thay, sấm nãy giờ động mạnh là thế, lại chẳng có lấy một cơn mưa nào.
Chưa kịp chớp mắt, bóng dáng thằng nhóc tóc nâu lay lắt trước mặt đã biến mất.
Phải, biến mất.
Và, đau đớn lan từ phần cổ thẳng tới đại não, ý thức còn chưa cảm nhận được đã lập tức bị chặt đứt sự sống, lũ người đàn ông tựa domino, rầm rập rầm rập đổ rạp xuống mặt đất.
[ All ]
[ All ]
Aghhhhh——!!!
Cơn giận dữ của Halilintar bùng lên như một cơn bão, nhấn chìm tất cả trong ánh sáng của tia chớp.
Halilintar đã không nhớ mình mất kiểm soát thế nào, đại não hoàn toàn bị sự tức giận phong kín, cậu vung kiếm, phản ứng nhanh nhạy thoát khỏi đòn đánh hiểm như một bản năng.
Bản năng quen thuộc với thứ sức mạnh lẽ ra phải lạ lẫm.
Song tâm trí của Halilintar chẳng còn đủ hơi để bận tâm tới điều đấy cả, cậu vứt nó ra sau đầu, quên lãng.
Lượng điện mức lên tới độ cao nhất, cậu nhóc tóc nâu nghiến răng, mắt đỏ đáng sợ trừng lên đầy giận dữ. Đôi mắt tựa Atula vươn lên từ Địa Ngục ấy trở thành nỗi ám ảnh bám riết lấy những kẻ còn sống trong trận chiến đó, trở thành nguồn cơn của nỗi sợ cho đến khi rời xa nhân thế.
Halilintar
Halilintar
Thuốc giải đâu.
[ All ]
[ All ]
Ặc—
[ All ]
[ All ]
K-không có— aghrr——!!!
Cơ thể tên cầm đầu run bần bật vì tiếp nhận nguồn điện độc hại vào cơ thể, chẳng biết sau này còn có thể yên ổn tồn tại không.
Halilintar chẳng bận tâm tới sống chết của gã, cậu cất bước về lại phía người bạn tóc chàm của mình đang im lìm trên mặt đất.
Halilintar
Halilintar
Viper.
Vòng rào điện thế xung quanh nó biến mất, Halilintar run rẩy ôm lấy nó, đầu óc cậu trống rỗng, hốc mắt dường như trở nên ấm nóng hẳn đi.
Halilintar
Halilintar
Viper.
Cậu lặp lại.
Viper vẫn không có động tĩnh.
Halilintar
Halilintar
Đã nói là sẽ cùng rời khỏi đây mà.
Halilintar khó nhọc hít thở từng ngụm, cánh mũi đỏ ửng, song lại chẳng có thứ nước ấm nóng nào chảy ra.
Tại sao chứ?
Halilintar
Halilintar
Nè, đừng chết mà.
Tại sao cậu lại không thể khóc?
Chẳng lẽ những gì cậu trải qua với Viper không đáng là bao ư?
Cậu bạc tình đến nỗi, chẳng thể rơi ra giọt nước mắt nào?
Halilintar nắm chặt lấy cổ tay vô lực của Viper, chiếc mũ choàng của cậu bạn rơi xuống, để lộ đôi mắt xinh đẹp đến không thực đang nhắm nghiền.
Trông sắc mặt của Viper yên bình nhỉ?
Sấm sét đã ngưng tự bao giờ, để lại bầu trời sau cơn giông bão trong xanh lộ ra, ánh nắng li ti soi rọi từng ngóc ngách của bãi chiến trường.
Bỗng, từ đâu đó vang lên giọng nói của một người phụ nữ.
Hell
Hell
Ồ, xem ta vừa thấy được cái gì thú vị này.
Halilintar ngẩng lên, đôi đồng tử đỏ rực đầy cảnh giác nhìn người phụ nữ.
Cô ta vỗ tay, khoé miệng như có như không nhếch cao đầy thích thú.
Hell
Hell
Ánh mắt được đấy.
Hell
Hell
Đây là bạn của nhóc à? Trông tình hình có vẻ không ổn lắm nhỉ?
Một người phụ nữ kỳ lạ đội trên đầu hai-ba tấm mạng che mặt, chỉ lộ ra cằm. Cô ta khoác trên mình lớp áo choàng, và lơ lửng trên không trung.
Phải, lơ lửng, cô ta biết bay.
Halilintar
Halilintar
Ảo thuật gia à.
Hell
Hell
Ồ hố, sao nhóc biết vậy?
Như một đứa trẻ bị bắt quả tang, cô ta lộ ra nụ cười rạng rỡ, nhưng Halilintar rõ ràng cảm nhận được ánh nhìn đang ghim chặt bản thân mình.
Cậu không đáp.
Tay dùng lực ôm Viper chật hơn.
Cô ta tựa hồ nhìn thấy được hành động đó, thích thú đoán:
Hell
Hell
Thằng nhóc đó cũng là ảo thuật gia đúng chứ?
Hell
Hell
Ta có thể thấy rõ, năng lực của nó khá mạnh mẽ đấy.
Hell
Hell
Và, tinh thần của nó vẫn cứng chán.
Hell
Hell
Bạn nhóc chưa chết đâu nha, vui chưa?
Halilintar
Halilintar
Cô có thể cứu cậu ấy.
Cô ta đã gợi nhắc đến vậy mà Halilintar không tinh ý nhận ra cũng phật lòng quá.
Hell
Hell
Tất nhiên~!
Hell
Hell
Nhưng sẽ có một điều kiện đấy nhớ.
Halilintar
Halilintar
Điều gì cũng được, miễn cô có thể cứu cậu ấy.
Hell
Hell
Ây chà, một đứa nhóc có tính cách rất quyết đoán nha. 《 Khúc khích 》
Đôi đồng tử màu trắng của người phụ nữ rất có ý tứ mà nhìn vào con ngươi sắc đỏ đầy quyết tâm của đứa nhóc trước mặt.
Cô khẽ đưa tay lên cằm, tỏ ý suy tư, nhưng rõ ràng trong đầu cũng có suy nghĩ riêng của mình.
Và cuối cùng——
Hell
Hell
Nhóc, và nhóc kia. Cả hai đứa, về sau làm đồ đệ của ta, rõ chưa.
Không một chút do dự. Không chần chừ suy nghĩ.
Halilintar
Halilintar
Được.
Nếu Viper mà tỉnh dậy được ngay bây giờ, hẳn nó đã đập vài cái vào đầu cậu bạn rồi.
Phải đợi nó tỉnh rồi bàn bạc chứ! Tức chết nó mất!
Thế nhưng, Viper đã không tỉnh lại lúc ấy, và cũng không kịp ngăn chặn câu trả lời dứt khoát của Halilintar.
Số phận của hai cậu nhóc chỉ biết cất từng đồng lay lắt qua khu ổ chuột nghèo nàn, kể từ khi ấy đã hoàn toàn bước sang một trang mới.
[ ??? ]
[ ??? ]
?: Boboiboy, có chuyện gì vậy?
[ ??? ]
[ ??? ]
??: Tớ... Ochobot, đồng hồ năng lượng hình như hồi nãy vừa cảm nhận được nguyên tố sét của Halilintar!
[ ??? ]
[ ??? ]
?: Cái gì? ‘Hồi nãy’ vậy hiện tại thì sao!?
[ ??? ]
[ ??? ]
??: Biến mất rồi. Như hồi trước vậy, cứ xuất hiện đứt quãng rồi lại chớp tắt.
[ ??? ]
[ ??? ]
??: Nhưng, nếu như tớ cảm nhận được— hẳn các cậu ấy cũng biết rồi đi...
[ ??? ]
[ ??? ]
?: Các cậu ấy?
[ ??? ]
[ ??? ]
??: Những nguyên tố còn lại...
Hot

Comments

Napnap iu otp cưng:3

Napnap iu otp cưng:3

Ảnh đã quạu

2025-07-19

0

aster

aster

nhưng mà em đang trong tình trạng nguy kịch sao dậy đc

2025-03-16

4

Thanh Du

Thanh Du

truyện hay vcl 🥹 đọc thích chết đi được. Cảm thấy may mắn vì đã tìm được bộ này vô cùng

2025-03-15

2

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play