[Dương Hùng] Người Chồng Mù
Chương 01
Trần Đăng Dương - anh là một chủ tịch của tập đoàn DH giàu có. Nhưng xui thay anh lại bị tai nạn giao thông, đầu anh đã bị va đập mạnh dẫn đến mù lòa cả hai mắt
Từ đó, cuộc sống của anh chìm vào trong bóng tối. Hằng ngày cứ để cho trợ lí đọc các văn kiện nhàm chán bên tai, nếu vừa ý thì lăn dấu tay đỏ lên. Công ty cũng một tay trợ lí đó đảm nhiệm điều hành trong khoảng thời gian anh bị mù
Dương cũng đã cố gắng phối hợp với nhiều bệnh viện khác nhau để tìm kiếm giác mạc, nhưng chẳng có cái nào phù hợp
Qua nhiều lần không có kết quả, Dương chán nản và không muốn tìm nữa, cứ mặc cho người đời nói này nói kia anh, còn anh thì vẫn bình thản sống như không có chuyện gì xảy ra
Còn Lê Quang Hùng - cậu là sinh viên năm cuối, chuẩn bị bảo vệ luận văn để tốt nghiệp ra trường với tấm bằng đại học trên tay. Nhưng cuộc sống của cậu lại rất khó khăn, phải làm thuê làm mướn nhiều chỗ mới có tiền để đóng học phí, rồi các chi phí sinh hoạt khác nữa
Nhóm bạn của cậu đã nhiều lần ngỏ ý giúp đỡ, nhưng cậu cứ từ chối vì lấy cái lí do là không muốn mắc nợ bất cứ ai hết
Vừa rồi Hùng làm trong quán bar thì có một tên sàm sỡ cậu. May mắn thay Hùng đã tung đòn vào mặt hắn ta, sau đó nhanh chóng chạy thoát. Tên biến thái kia đã báo lại cho quản lí quán bar và yêu cầu đuổi việc Hùng
Sau khi bị đuổi, Hùng chán nản đi dạo quanh đường phố, thở dài suy nghĩ về cuộc đời
Lê Quang Hùng
📞: Dạ con nghe mẹ?
Mẹ Hùng
📞: con mau về nhà nhé, chúng ta có chuyện muốn nói với con
Lê Quang Hùng
📞: dạ con về liền
Lê Quang Hùng
Mẹ ơi //mở cửa//
Mẹ Hùng
Ba với mẹ muốn nói chuyện với con
Lê Quang Hùng
Chuyện gì vậy mẹ?
Ba Hùng
Chúng ta sẽ cho con kết hôn
Ba Hùng
Nhà chúng ta đã có hôn ước với nhà họ Trần nổi tiếng từ lúc ông nội con còn sống
Ba Hùng
Bây giờ con cũng đã đến tuổi kết hôn, con chưa tìm được ai phù hợp nên chúng ta cũng hơi lo
Mẹ Hùng
Ba với mẹ nhân dịp này sẽ thực hiện hôn ước với nhà họ Trần, xem như là cho con kết hôn luôn
Lê Quang Hùng
Con có quen biết gì người ta đâu mà kết hôn hả mẹ?
Ba Hùng
Chưa biết thì từ từ biết
Ba Hùng
Nhưng mà... người này có vấn đề về mắt
Ba Hùng
Cụ thể là bị mù do tai nạn giao thông
Cái gì? Mù? Hùng phải lấy người bị mù đó sao?
Tự nhiên lại vác thêm cục nợ bị mù nữa hả?
Lê Quang Hùng
Con không chịu đâu
Lê Quang Hùng
Tự nhiên con phải lấy người mù vậy?
Ba Hùng
Nghe ta này con trai
Ba Hùng
Đây là hôn nhân mà ông nội lập ra cho con, trước sau gì cũng phải thực hiện thôi
Ba Hùng
Dù con không muốn nhưng con không có lựa chọn nào khác
Mẹ Hùng
Con đồng ý đi nhá?
Mẹ Hùng
Mẹ biết chuyện này nói ra bây giờ hơi đột ngột, nhưng nhà chúng ta nghèo quá
Mẹ Hùng
Cưới nhau xong, chúng ta sẽ có tiền để tiếp tục cho con đi học đại học
Mẹ Hùng
Con không muốn tương lai của mình tối tăm như vực thẳm đâu đúng không?
Thà như chịu khổ bây giờ, hết hạn thì tự do thôi
Thế là Hùng đã gật đầu quyết định thực hiện hôn ước
Sau khi thông báo với bên nhà họ Trần, ngay hôm sau đã có vệ sĩ đến mang đồ của cậu ra xe và rước cậu về bên đó
Khi bước xuống xe, Hùng choáng ngợp vì căn nhà to lớn, nói đúng hơn là biệt thự to lớn. Xung quanh là vườn cây xanh mướt, ở giữa có một đài phun nước to, sát vách tường hai bên có trồng hai dải hoa hồng đỏ
Khi bước vào bên trong, kiến trúc của căn biệt thự rất hiện đại, toát lên vẻ quý phái, sang trọng, đắt tiền, một món đồ ở đây có thể tiền cả đời cậu đi làm cũng chẳng mua nổi
Vệ sĩ
Thưa cậu chủ, người đã đến rồi ạ
Dương ngồi trên giường, ánh mắt nhìn xa xăm vào khoảng không vô định
Lê Quang Hùng
"Người này... bị mù sao?"
Lê Quang Hùng
"Nhưng mà anh ta cũng đẹp trai thật đó"
Trần Đăng Dương
Ra ngoài đi
Vệ sĩ
Vâng //đóng cửa ra ngoài//
Lê Quang Hùng
Tôi đến đây để thực hiện hôn ước của hai bên gia đình
Hùng đi đến gần, định đặt tay lên vai anh thì bị anh hất ra
Trần Đăng Dương
Cậu muốn bao nhiêu tiền?
Kêu người ta gả qua mà hỏi bao nhiêu tiền là sao?
Lê Quang Hùng
Tôi không phải cưới anh vì tiền
Trần Đăng Dương
Biết bao nhiêu người nhắm đến khối tài sản này của tôi
Trần Đăng Dương
Ngay cả cậu muốn gả vào đây cũng là lấy cái cớ hôn ước của hai bên gia đình chứ gì?
Trần Đăng Dương
Đừng tưởng tôi mù mà tôi không biết ý đồ của các người
Khối tài sản có giá trị như thế này ai mà không ham
Nhưng mà Hùng không sống vì vật chất, bởi cậu quan niệm cho mình rằng: sống vừa đủ là được, thời xưa nghèo thì còn ăn no mặc ấm, giàu hơn một chút thì ăn ngon mặc đẹp, giàu hơn chút nữa thì ăn sung mặc sướng
Tiền, tài sản làm ra cho nhiều, nhưng tới khi chết đi thì tài sản, của cải, tiền bạc có theo xuống dưới đó không? Hay cũng chỉ để đó?
Lê Quang Hùng
Anh nghĩ tôi là con người như vậy sao?
Trần Đăng Dương
Cậu cũng giống bọn họ cả thôi!
Trần Đăng Dương
Chẳng có ai thật sự quan tâm đến tôi cả!
Vệ sĩ
Cậu chủ, đã đến giờ uống thuốc rồi ạ
Lê Quang Hùng
Anh đưa cho tôi, tôi sẽ cho anh ấy uống
Vệ sĩ
Được, vậy nhờ cậu //đưa thuốc và nước cho Hùng//
Hùng tiến lại gần anh, đứng trước mặt
Lê Quang Hùng
Anh uống thuốc đi này...
Dương hất tay làm đổ ly nước xuống sàn, khiến nó vỡ tan tành
Trần Đăng Dương
Đừng chạm vào tôi
Trần Đăng Dương
Biến chỗ khác đi
Hùng không nói gì, chỉ im lặng ngồi xuống nhặt lấy mảnh thủy tinh dưới sàn, bị thủy tinh cứa vào tay nhưng chẳng kêu đau. Cho đến khi dọn xong, cậu mới đứng lên nói
Lê Quang Hùng
Có thể tôi nghèo thật
Lê Quang Hùng
Nhưng tôi chỉ nghèo về vật chất chứ không nghèo về tình cảm đâu
Lê Quang Hùng
Vốn dĩ... ai cũng nghĩ tôi xấu xa từ rất lâu rồi...
Lê Quang Hùng
Chỉ có đám bạn của tôi mới thật sự quan tâm đến tôi... như tôi quan tâm đến anh vậy
Rồi Hùng bước ra ngoài, để lại Dương ngồi đó với đống suy nghĩ rối rắm
Trần Đăng Dương
Vệ sĩ //kêu lớn//
Vệ sĩ
Dạ có tôi ạ //mở cửa bước vào//
Trần Đăng Dương
Điều tra Lê Quang Hùng cho tôi
Trần Đăng Dương
Tôi muốn trong hôm nay phải có thông tin
Vệ sĩ
Tôi biết rồi ạ //đóng cửa ra ngoài//
Lúc này, tim của Dương bỗng nhiên đập nhanh bất thường
Trần Đăng Dương
"Sao... sao mình lại rung động với những lời nói đó chứ?"
Trần Đăng Dương
"Không được! Cậu ta cũng giống như những con đàn bà hám tiền kia thôi!"
Sau khi nghe hết thông tin điều tra về Hùng thì anh đã có thay đổi một chút suy nghĩ của mình về cậu
Trần Đăng Dương
"Cậu ta... thật sự quan tâm đến mình sao?"
Lê Quang Hùng
Xong, hết chảy máu rồi
Lê Quang Hùng
Làm gì bây giờ ta...
Hùng đi vòng vòng khám phá ngôi nhà, sau đó quay lại nhà bếp
Lê Quang Hùng
Dạ... chị kêu em ạ?
Giúp việc
Em vào đây giúp chị nấu đồ ăn trưa cho cậu chủ nha
Sau đó cả hai bắt tay vào nấu cơm trưa, phối hợp làm việc với nhau rất ăn ý
Giúp việc
Em tên là gì vậy?
Lê Quang Hùng
Dạ em là Lê Quang Hùng ạ
Giúp việc
Em dễ thương thật đó, chị thích nói chuyện với em ghê
Giúp việc
Em lên kêu cậu chủ xuống ăn cơm giúp chị nha, đồ ăn nấu cũng xong rồi
Hùng lên lầu, đứng trước cửa phòng anh gõ cửa
Lê Quang Hùng
Dạ... mời cậu chủ xuống ăn cơm ạ
Trần Đăng Dương
Em vừa gọi tôi là gì?
*abc*: mô phỏng từ tượng thanh
______: tua thời gian hoặc ngắt đoạn, chuyển cảnh
Comments
Cua dễ thương🦀🦀
hỏ
2025-08-18
1
cừu bị nhiễm muzik🤡
hay zậyyy
2025-07-13
2