Chương 3: Trợ lý riêng đa năng.

Quang Anh không chỉ giỏi nhạc, chụp ảnh, làm mẫu mà còn rất giỏi… Đánh lạc hướng người khác.
Duy nhận ra điều đó sau hơn mười ngày làm việc cùng anh.
Ban đầu, cậu nghĩ rằng công việc trợ lý này sẽ chỉ đơn thuần là sắp xếp lịch trình, hỗ trợ studio và đôi khi pha cà phê.
Nhưng hóa ra, nhiệm vụ quan trọng nhất lại là… Trở thành trò tiêu khiển mua vui lúc rảnh rỗi của sếp.
---
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Duy, lại đây.
Cậu đang ngồi xem lại lịch trình thì nghe tiếng gọi quen thuộc, ngước lên...
Cậu thấy Quang Anh đang ngồi trên sofa, chân vắt chéo, tay nghịch điện thoại, vẻ ngoài ung dung như chẳng có gì gấp gáp.
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
//Duy đứng dậy, bước đến.// Sếp cần gì?
Quang Anh liếc nhìn cậu, rồi vỗ nhẹ vào khoảng trống bên cạnh mình.
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Ngồi xuống đây.
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
//Duy nhìn anh một lát, rồi cũng ngồi xuống.// Có chuyện gì sao?
Quang Anh không trả lời ngay. Anh nghiêng người, cầm lên một tập ảnh trên bàn kính trước mặt, rồi đặt vào tay Duy.
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Xem thử đi.
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
//Duy mở ra, lật vài trang và khựng lại.//
Là ảnh của cậu.
Những tấm ảnh chụp thử hôm trước, nhưng được chỉnh sửa chuyên nghiệp hơn, ánh sáng và góc độ đều được trau chuốt kỹ lưỡng.
Nhìn vào, cậu không thể phủ nhận rằng nó trông rất… Có cảm giác của một người mẫu thật sự.
Nhưng điều làm Duy ngạc nhiên hơn cả không phải chất lượng ảnh, mà là một điều khác —
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Anh định dùng nó làm gì thế?
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
//Quang Anh cười khẽ, ngón tay lướt qua một tấm ảnh.// Có một nhãn hàng đang tìm người mẫu nam cho bộ sưu tập mới.
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Tôi nghĩ cậu phù hợp.
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
//Duy chớp mắt, rồi bật cười.// Đuàaa, trên danh nghĩa thì tôi vẫn chỉ là trợ lý của anh thôi mà?
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Cậu là trợ lý kiêm mẫu ảnh độc quyền của tôi, cậu vẫn có thể làm model nếu tôi đồng ý.
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
//Duy nhìn anh.// Tôi không có kinh nghiệm, chuyện buổi chụp ngẫu hứng hôm trước có lẽ là may mắn thôi.
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
//Quang Anh nghiêng đầu, đôi mắt lóe lên tia hứng thú.// Cậu có thể học.
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
//Duy nhìn sâu vào mắt anh, rồi nhếch môi.// Anh đang tìm người mẫu cho studio...
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Hay đang tìm cách kéo tôi vào trò chơi của anh?
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
//Quang Anh chống cằm, cười nhẹ.// Tôi nghĩ cậu hợp với cả hai vai trò.
Duy im lặng một chút, rồi bất giác vươn tay lật tiếp trang ảnh, chậm rãi nói.
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Vậy nếu tôi đồng ý... //Cậu ngước mắt nhìn anh, giọng trầm hơn.//
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Sếp có định đích thân hướng dẫn cho tôi không?
Một khoảng lặng ngắn trôi qua.
Quang Anh khẽ cười, ngón tay chạm nhẹ vào cổ tay Duy, giọng nói chậm rãi và đầy ý tứ.
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Nếu cậu muốn… //Anh nghiêng người đến gần hơn, hơi thở phả nhẹ lên da cậu.//
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Tôi có thể dạy cậu cách trở thành Brand Ambassador của tôi… Theo nhiều kiểu khác nhau.
(Brand Ambassador: Đại xứ thương hiệu.)
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
//Duy nhìn anh, khóe môi nhếch nhẹ.//
Trò chơi này, có vẻ như đang trở nên thú vị hơn rồi.
---
Buổi chụp thử nghiệm diễn ra vào một buổi chiều nắng nhẹ.
Duy đứng trước ống kính, mặc một chiếc áo sơ mi trắng đơn giản, vài cúc trên cùng cố ý để hở theo chỉ đạo của ai đó.
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Thả lỏng vai một chút...
Giọng Quang Anh vang lên từ phía sau ống kính, đầy kiên nhẫn.
Duy làm theo, nhưng rõ ràng cậu vẫn chưa quen với việc làm mẫu ảnh.
Cậu không phải kiểu người hay xấu hổ, nhưng dưới ánh mắt chăm chú của Quang Anh, cộng thêm cách anh điều chỉnh từng chi tiết nhỏ một cách đầy chủ đích.
Duy lại cảm thấy có chút… không tự nhiên.
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
//Quang Anh hạ máy ảnh xuống, bước lại gần.// Cậu đang căng thẳng à?
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
//Duy nhìn anh, cười nhẹ.// Không.
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
//Quang Anh nhướn mày.// Vậy sao trông cậu gượng gạo thế?
Duy chưa kịp đáp, Quang Anh đã bất ngờ vươn tay chạm nhẹ vào cổ áo cậu.
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Giữ yên, tôi chỉnh lại một chút.
Duy cảm nhận được đầu ngón tay anh lướt nhẹ trên da mình. Khoảng cách giữa họ gần đến mức cậu có thể ngửi thấy mùi nước hoa dịu nhẹ của anh.
Thơm... Anh thơm lắm. Một hương thơm dễ chịu nhưng đủ quyến rũ và lôi cuốn, chẳng biết anh dùng cách gì để giữ mùi hương ấy vươn mãi trên cơ thể suốt cả ngày dài...
Quang Anh không vội rời tay, ngón tay kéo nhẹ phần cổ áo, ánh mắt lướt qua xương quai xanh của Duy rồi dừng lại một giây.
Sau đó, anh ngước mắt nhìn cậu.
Cả hai chạm mắt nhau.
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Nhìn chăm chú thế? Có vấn đề gì thắc mắc à?
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
//Duy nhìn anh, sau đó ngượng ngùng đẩy ánh mắt né đi.// Không có gì.
Quang Anh quan sát biểu cảm của cậu một lúc, rồi đột nhiên cười nhẹ.
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
//Anh nghiêng đầu, giọng trầm xuống.// Hay là cậu bị tôi làm phân tâm...
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Do sếp của cậu, nhìn gần thế này đẹp trai quá?
Duy không bất ngờ trước câu hỏi đó, nhưng cách Quang Anh nói ra nó - Chậm rãi, gần gũi, như thể anh đã nắm chắc câu trả lời khiến cậu cảm thấy hơi buồn cười.
Duy không lùi lại, cậu cũng không phủ nhận. Thay vào đó, cậu thấp giọng nói:
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Vậy nếu đúng thế thì sao?
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
//Quang Anh im lặng một giây, rồi bất ngờ cười nhẹ.//
Anh rút tay lại, lùi về sau, nhưng ánh mắt vẫn dừng trên Duy một lúc lâu trước khi cầm máy ảnh lên lại.
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Tốt. //Anh nói, giọng đầy ẩn ý.//
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
//Duy nhướn mày.// Tốt?
Quang Anh nhìn vào ống kính, không nhìn cậu nhưng khóe môi hơi cong lên.
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Cảm xúc này. //Anh thì thầm.//
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Rất hợp với chủ đề buổi chụp hôm nay.
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Hah~! //Duy bật cười.//
Anh đúng là đang chơi trò tâm lý với cậu, lộ liễu thật.
Nhưng không sao... Vì trò này, Duy cũng rất giỏi.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play