Chapter 2.

Hắn bước tới Hải Đăng. Nâng cằm em lên rồi ngắm nghía nó. Ôi cái vẻ đẹp thần tiên này khiến hắn chẳng thể thoát ra được, tuyệt sắc nam nhân..
Ngắm một hồi đã cái con mắt thì hắn bắt đầu lên tiếng
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Xinh yêu này... Sao em không nói gì hết vậy?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Em bị câm hay là không muốn trả lời đấy?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Này
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Xinh yêu à, trả lời tao đi..?
Đáp lại Đăng Dương là một khoảng trống không trả lời đến từ Hải Đăng
Hắn cũng biết em sợ hắn, sợ đến nỗi không dám ngước mặt lên nhìn. Nhưng mà cũng chỉ vì hắn quá yêu em thôi, em bé của hắn chẳng hiểu chuyện gì cả..
Sau 5 phút, hắn cũng dần mất kiên nhẫn mà bắt đầu trở mặt, không biết thương hoa tiếc ngọc gì đối với Hải Đăng cả.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
... Mày thích khinh tao lắm à?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Hay mấy bữa nay chưa tận hưởng cảm giác đó nên nghĩ tao nhân từ với mày?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
TRẢ LỜI! // Bóp miệng em //
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Ư.. Thằng khốn... // Nhăn mặt //
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Ỏ~ xinh yêu trả lời tôi rồi này~
Thật ra nãy giờ em đang chìm sâu vào giấc ngủ. Em đang rất buồn ngủ chỉ muốn ngủ và ngủ thôi, vậy mà hà cớ gì lại bị thằng điên này phá đám giấc ngủ hiếm hoi của em. Tức chết đi được..
Đăng Dương nhìn biểu hiện của em, nhìn đôi mắt hờ hững lơ tơ mơ của em cũng biết nãy giờ em đang ngủ gật mà bị hắn phá giấc
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Chó.. Để tao yên..
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Thôi mà, chơi với tao chút đi~
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Tch.. Cút ra cho tổ tiên mày ngủ.. // Liếc hắn //
Hắn không những không đánh em vì tội liếc hắn mà lại nhìn em với ánh mắt đầy dục vọng sau cái liếc mắt của em về phía hắn
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Em bé đang liếc tôi đấy à, mắt đẹp đấy~
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Điên.. Cho tao ngủ// Mệt mỏi nói không ra hơi //
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Được rồi, không trêu nữa. Để tôi bế em lên giường ngủ cho thoải mái nhé? // Bế em lên //
Tiếng xích vang lên khí nó va chạm vào những vách tường, rồi dừng lại khi vừa chạm vào bàn tay Đăng Dương
Nãy giờ nó kêu hoài điếc tai quá Đăng Dương lỡ tay giục nó sang một bên cho em bé của mình ngủ thoải mái hơn không bị dày vò bởi cái tiếng xích khó chịu đó
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Ngủ đi xinh yêu.. Tôi vẫn bên cạnh em trong mọi khoảnh khắc.. // Tay chống đầu nhìn em đang ngủ say //
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Hở.. Măm măm.. Đăng Dương... // Nói mớ //
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Khục..
Đăng Dương nhìn em vừa ngủ vừa nói mớ, tay thì dơ đánh loạn xạ lên, không biết em đang mơ cái gì mà có hắn ở trỏng vậy nhỉ?
Hắn nhìn em với đôi mắt đầy cưng chiều, sâu thẳm là hàng nghìn trái tim trong con ngươi mắt của hắn hướng về phía em
Hắn yêu em lắm, chẳng muốn nhìn em bị đánh hay là xích như này thế này đâu, chỉ lại em lì, cứng đầu quá nên hắn mới ra tay mạnh vậy thôi..
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play