( Rhycap ) Vợ Của Tên Xã Hội Đen
.
Ánh đèn mờ ảo, tiếng nhạc dập dìu, mùi rượu và nước hoa hòa quyện vào nhau tạo nên một không gian đầy cám dỗ. Quang Anh ngồi ở khu VIP, tay lười biếng cầm ly rượu, ánh mắt lười nhác nhưng đầy quyền lực.
Một cô gái nóng bỏng tiến lại gần, cười đầy ẩn ý. Cô ta không xa lạ gì với Quang Anh – một gã đàn ông vừa nguy hiểm, vừa quyến rũ đến chết người.
Thiên Kim
Anh Quang Anh, hôm nay sao rảnh rỗi thế?
Thiên Kim
không ở nhà với nhóc con à?
Quang Anh không đáp, chỉ khẽ nhếch môi, ánh mắt sâu thẳm như thể chẳng để ai vào mắt. Thiên Kim ngồi xuống bên cạnh, chủ động khoác tay lên vai hắn, hơi thở đầy cám dỗ.
Thiên Kim
Tưởng anh bỏ chơi rồi chứ.
Quang Anh cười nhạt, ánh mắt liếc về phía ly rượu trên bàn, ngón tay chậm rãi lướt trên miệng ly.
Nguyễn Quang Anh
ai nói thế?
Cô gái bật cười, rướn người thì thầm bên tai hắn.
Thiên Kim
thế anh còn nhớ em chứ?
Quang Anh không trả lời, chỉ vươn tay, thản nhiên ôm lấy eo cô ta. Động tác của hắn không hề có sự vồ vập, chỉ đơn giản là một sự chiếm hữu đầy nguy hiểm.
Một người ngồi cách đó không xa liếc nhìn, sau đó lén lấy điện thoại, chụp vài tấm ảnh rồi gửi đi đâu đó.
Đức Duy vừa mới tắm xong, trên người vẫn còn hơi nước. Cậu vừa lau tóc vừa cầm điện thoại, mắt vô thức lướt qua màn hình. Bỗng nhiên, tin nhắn từ người bạn thân nhất bật lên kèm theo vài bức ảnh.
Đặng Thành An
💬mày xem nè, ông chồng yêu quý của mày đây.
Đức Duy nhấn vào ảnh. Trong đó, Quang Anh đang ôm một cô gái trong quán bar, cười nhạt, ly rượu lấp lánh dưới ánh đèn. Ánh mắt hắn không có chút do dự nào, hoàn toàn thản nhiên.
Tay Đức Duy siết chặt lấy điện thoại, ngực nhói lên một cảm giác khó tả. Cậu biết Quang Anh không phải là người đàn ông hoàn hảo, nhưng nhìn thấy những hình ảnh này, cậu vẫn không thể ngăn được cơn đau đang dâng lên trong lòng.
Đức Duy không nhắn lại, chỉ tắt màn hình, đặt điện thoại xuống bàn. Nhưng cả đêm đó, cậu không tài nào ngủ được.
Quang Anh trở về nhà lúc sáng sớm, người vẫn còn phảng phất mùi rượu. Hắn bước vào phòng khách, thấy Đức Duy đang ngồi trên ghế, ánh mắt lạnh lùng.
Hoàng Đức Duy
anh vui không?
Nguyễn Quang Anh
// nhướn mày //
Nguyễn Quang Anh
// cởi áo khoác //
Nguyễn Quang Anh
sao? nhớ tao à?
Đức Duy không đáp, chỉ đẩy điện thoại về phía Quang Anh. Trên màn hình vẫn còn hiển thị những bức ảnh ở quán bar.
Nguyễn Quang Anh
// liếc + bật cười //
Nguyễn Quang Anh
Chuyện này mà cũng làm mày quan tâm à?
Đức Duy nhìn hắn, bàn tay siết chặt. Cậu biết bản thân không có tư cách ghen, nhưng cảm giác bị phản bội vẫn khiến cậu khó chịu.
Hoàng Đức Duy
em là gì của anh vậy?
Quang Anh tiến lại gần, cúi xuống, ánh mắt sâu thẳm.
Nguyễn Quang Anh
là vợ tao
Đức Duy bật cười nhạt, đôi mắt đỏ hoe nhưng vẫn cố chấp không để lộ sự yếu đuối.
Hoàng Đức Duy
Vợ? Một thằng chồng mà đi ôm ấp gái quán bar, đó cũng gọi là chồng sao?
Quang Anh khẽ nhướn mày, ánh mắt lóe lên tia nguy hiểm. Hắn vươn tay, nâng cằm Đức Duy lên, buộc cậu phải nhìn thẳng vào mắt mình.
Nguyễn Quang Anh
mày ghen à?
Hoàng Đức Duy
// hất tay ra //
Quang Anh nhìn cậu một lúc, rồi bất chợt kéo cậu vào lòng. Đức Duy giãy dụa, nhưng Quang Anh không để cậu thoát.
Nguyễn Quang Anh
Mày nghĩ có thể thoát khỏi tao sao?
Đức Duy cắn môi, không nói gì. Trái tim cậu lúc này rối loạn, không biết nên tin vào điều gì nữa.
Quang Anh nhìn cậu, nở một nụ cười nguy hiểm, nhưng trong ánh mắt lại có gì đó khác lạ – một sự chiếm hữu sâu sắc mà ngay cả hắn cũng không nhận ra.
Hoàng Đức Duy
em không phải món đồ chơi của anh, Quang Anh! em không phải người mà anh thích vứt thì vứt, thích nhặt thì nhặt!
Nguyễn Quang Anh
Mày là của tao, là vợ tao. Tao làm gì là quyền của tao.
Đức Duy siết chặt nắm tay, cố nén nước mắt.
Hoàng Đức Duy
anh muốn em là vợ anh? Vậy một thằng chồng như anh có tư cách gì?
Quang Anh nhếch mép, kéo mạnh cậu về phía mình, giọng trầm thấp nhưng đầy áp lực.
Nguyễn Quang Anh
Vậy tao chứng minh cho mày thấy… Tao có tư cách hay không.
Đức Duy hoảng hốt, nhưng không kịp phản ứng. Quang Anh cúi xuống, mạnh mẽ cướp lấy môi em, như thể muốn tuyên bố chủ quyền. Nhưng ngay sau đó, Đức Duy vùng ra, đẩy mạnh hắn.)
Hoàng Đức Duy
Anh bệnh à?!
Nguyễn Quang Anh
Bệnh? Tao chỉ đang dạy em cách làm vợ tao thôi.
Hoàng Đức Duy
Anh có tư cách nói hai từ đó à? Em chỉ là một món đồ thế chấp trong mắt anh thôi. Đừng giả vờ!
Nguyễn Quang Anh
Được, vậy thì cứ coi như tao mua em đi. Tao bỏ tiền ra, em ngoan ngoãn chút không được à?
Hoàng Đức Duy
Anh thật sự quá đáng!
Nguyễn Quang Anh
Quá đáng? Em nên quen với điều đó đi.
Đức Duy tức giận, giơ tay muốn đánh hắn, nhưng Quang Anh nhanh tay giữ lại, kéo mạnh em vào lòng. Mắt hắn tối sầm lại, giọng nói trầm đục đầy áp lực.
Nguyễn Quang Anh
Dù em có ghét tao, có mắng tao, có muốn chạy trốn… thì cũng đừng quên, em vẫn đang mang họ của tao.
Đức Duy nhìn chằm chằm vào đôi mắt hắn, trái tim vừa đau vừa tức giận, nhưng không thể phản kháng. Mâu thuẫn giữa hai người càng lúc càng sâu
Một khi đã bước vào thế giới của Quang Anh, em có còn lối thoát nào không?
Em hất tay Quang Anh ra, quay người rời đi. Nhưng vừa bước một bước, giọng nói lạnh lùng của Quang Anh vang lên sau lưng.
Nguyễn Quang Anh
em nghĩ tao sẽ để em rời đi dễ dàng thế sao?
Đức Duy dừng bước, trái tim đập mạnh, cảm giác như đang bị giam cầm trong một chiếc lồng không lối thoát…
lý tổng
Nguyễn Phu Nhân chuẩn bị dận òii
lý tổng
chap sau mâu thuẫn và ngọt nhó
lý tổng
tui ra chậm là do thi
Comments
🐑 𝘾𝙪𝙖 ᵁᵐᵉ ᴿʰʸᶜᵃᵖ⚡️
Ditconme 🥰🖕🏻 đọc mà nguahetcadit tg ơi
2025-03-31
11
Lê Phương
Giận sóp nha, cho kết mở lm tò mò hết sức
2025-03-31
2
rhycap💞
sốp oi đg hay mà sốp oi😭
2025-03-31
2