Chap 2

Nơi ở của nạn nhân – 10:15 sáng
Căn hộ nằm ở tầng 10 của một chung cư cao cấp, cửa ra vào không có dấu hiệu bị cạy phá. Trần Kha và Trịnh Đan Ny bước vào, theo sau là nhân viên pháp chứng.
Trần Kha
Trần Kha
(quan sát xung quanh, nhíu mày): Khóa cửa không hư, không có dấu hiệu đột nhập. Có thể hung thủ là người quen.
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
(bước tới thi thể, ngồi xuống kiểm tra vết thương): Vết cắt rất sạch, lực vừa đủ để cắt đứt động mạch nhưng không làm tổn thương mô xung quanh. Hung thủ có tay nghề. ❄
Trần Kha
Trần Kha
(Cúi xuống, ánh mắt sắc bén lướt qua từng chi tiết)
Trần Kha
Trần Kha
(chỉ vào vết bẩn trên sàn): Đây là cà phê? Hay thứ gì khác?
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
(lấy mẫu chất lỏng, gật đầu): Tôi sẽ kiểm tra trong phòng thí nghiệm. Nhưng có khả năng trong đó có thuốc an thần. ❄
Trần Kha
Trần Kha
(Bước tới bàn làm việc của nạn nhân, lật qua một số tài liệu.)
Trần Kha
Trần Kha
(thấp giọng): Cô ấy là một nhà báo điều tra…
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
(ngẩng lên, ánh mắt lóe lên một tia suy nghĩ.)
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
(hỏi thẳng): Có phải cô ấy đang điều tra một vụ án nào đó không? ❄
Trần Kha
Trần Kha
(gật đầu, trầm ngâm): Có thể. Chúng ta cần tìm hiểu xem cô ấy đã làm gì trong thời gian gần đây.
Cửa phòng bị đẩy ra, Viên Nhất Kỳ bước vào với vẻ mặt nghiêm túc.
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
(báo cáo): Tôi đã kiểm tra danh sách cuộc gọi của nạn nhân. Cô ấy liên lạc nhiều với một số điện thoại ẩn danh trong tuần qua.
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
(liếc nhìn cô): Chúng ta có thể truy vết được không? ❄
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
(nhún vai): Đang làm rồi. Nhưng tôi nghĩ vụ này phức tạp hơn chúng ta tưởng.
Trần Kha
Trần Kha
(giọng trầm thấp): Bác sĩ Trịnh, cô có suy đoán gì không?
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
(nhìn lại thi thể, ánh mắt lạnh nhạt): Đây không phải một vụ án giết người ngẫu nhiên. Có kế hoạch, có mục đích. Và nếu tôi đoán không sai… thì đây chưa phải kết thúc. ❄
Ngoài chung cư – 11:00 sáng
Sau khi rời khỏi hiện trường, Trần Kha cùng Viên Nhất Kỳ đang kiểm tra camera an ninh của tòa nhà thì một bóng người thoáng qua màn hình.
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
(chỉ vào màn hình): Người này… hắn xuất hiện ở tầng của nạn nhân vào đêm qua.
Trần Kha
Trần Kha
(nheo mắt): Zoom lên xem mặt hắn.
Camera quay được góc nghiêng, đủ để thấy một người đàn ông mặc áo hoodie, cố ý cúi thấp mặt. Hắn đứng lảng vảng gần cửa phòng nạn nhân, rồi rời đi ngay sau thời điểm tử vong.
Trần Kha
Trần Kha
(nghiêm giọng): Nghi phạm số một.
Bỗng nhiên, Thẩm Mộng Dao chạy tới, giọng dồn dập.
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
(báo cáo): Có người khả nghi đang đứng ở quán cà phê gần đây, rất giống kẻ trong camera!
Không cần nói thêm, Trần Kha lập tức rời đi, Viên Nhất Kỳ và Thẩm Mộng Dao nhanh chóng bám theo.
Quán cà phê gần chung cư – 11:15 sáng
Một người đàn ông mặc hoodie, dáng vẻ lấm lét, liên tục đảo mắt nhìn xung quanh. Khi thấy Trần Kha và nhóm của cô đến gần, hắn lập tức đứng dậy, bỏ chạy.
Trần Kha
Trần Kha
(hét lớn): Đứng lại!
Trần Kha
Trần Kha
(lập tức đuổi theo)
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
(nhanh chóng bọc đầu)
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
(báo về sở cảnh sát.)
Con hẻm nhỏ
Hắn chạy vào một con hẻm, nhưng Trần Kha đã đuổi kịp. Cô tung một cú đá, khiến hắn loạng choạng ngã xuống đất. Nhưng ngay khi cô định khống chế hắn, một lưỡi dao bất ngờ vung lên!
Trần Kha
Trần Kha
(nghiêng người tránh, nhưng mũi dao vẫn lướt qua cánh tay cô, để lại một vết cắt sâu. Máu thấm ra áo.)
Viên Nhất Kỳ và Thẩm Mộng Dao vừa đến nơi thì thấy cảnh đó.
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
(hoảng hốt): Đội trưởng!
Trần Kha
Trần Kha
(tung thêm một cú đá chính xác)
Trần Kha
Trần Kha
(nhanh chóng khóa chặt tay hắn ra sau.)
Trần Kha
Trần Kha
(nghiến răng, giữ chặt vết thương): Gọi xe cảnh sát tới.
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
(lập tức áp giải nghi phạm)
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
(nhìn cô chằm chằm với ánh mắt khó chịu.)
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
Chị bị thương.
Trần Kha
Trần Kha
(thản nhiên): Không nặng lắm.
Đúng lúc đó, Trịnh Đan Ny xuất hiện. Vừa thấy vết thương trên tay cô, ánh mắt cô lập tức tối lại.
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
Để tôi xem. ❄
Trần Kha
Trần Kha
(mỉm cười nhẹ, trêu đùa): Bác sĩ Trịnh lo lắng cho tôi sao?
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
(liếc cô một cái, lấy bông băng ra): Im lặng. ❄
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
(Xử lý vết thương)
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
(khoanh tay đứng nhìn, hừ lạnh.)
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
(nhìn sang Nhất Kỳ, thì thầm): Cậu thấy không? Cứ mỗi lần chị ta bị thương, bác sĩ Trịnh lại mất kiểm soát.
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
(gật gù): Chứng sợ bẩn đâu rồi nhỉ?
Viên Nhất Kỳ bt Ny sợ bẩn vì đc Dao Dao nói
Sở cảnh sát – 1:30 chiều
Tên nghi phạm bị còng tay ngồi trước bàn thẩm vấn, mồ hôi lấm tấm trên trán. Hắn đảo mắt liên tục, rõ ràng đang căng thẳng.
Trần Kha
Trần Kha
(bước vào, trên tay vẫn còn quấn băng trắng)
Trần Kha
Trần Kha
(kéo ghế, ngồi đối diện hắn, ánh mắt sắc lạnh)
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
(đứng phía sau, khoanh tay tựa vào tường)
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
(quan sát từ phía ngoài kính một chiều.)
Trần Kha
Trần Kha
(thản nhiên): Tên?
NVP
NVP
Nghi phạm (giọng run rẩy): Tôi… tôi không biết gì cả! Tôi chỉ tình cờ có mặt ở đó thôi!
Trần Kha
Trần Kha
(nghiêng đầu, mỉm cười nhẹ): Ồ? Tình cờ có mặt trước cửa phòng nạn nhân, tình cờ bỏ chạy khi thấy cảnh sát?
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
(gõ gõ lên tường, chậm rãi nói): Tình cờ còn mang theo dao?
Trần Kha
Trần Kha
(dựa lưng vào ghế, giọng nhẹ như không): Cậu biết không? Tôi đã gặp rất nhiều người như cậu. Ban đầu cứ chối, rồi khi mọi thứ sáng tỏ lại sợ hãi. Để tôi cho cậu một cơ hội – nói ra sự thật, cậu có thể được giảm nhẹ.
NVP
NVP
Nghi phạm (mấp máy môi, vẫn lắc đầu): Tôi không biết…
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
(đứng ngoài quan sát, chợt lên tiếng qua bộ đàm)
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
(lạnh nhạt): Hắn có dấu hiệu căng thẳng cực độ, nhưng không phải vì tội lỗi. Có thể hắn đang che giấu điều gì đó quan trọng hơn. ❄
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
(gật đầu, lập tức đi kiểm tra hồ sơ của hắn)
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
(nghiêm giọng): Hắn tên Lưu Chí Minh, 27 tuổi, từng có tiền án trộm cắp nhưng không phải tội phạm nguy hiểm.
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
(híp mắt): Vậy mà lại mang dao theo người?
Trần Kha
Trần Kha
(Gõ nhẹ lên mặt bàn, khiến Lưu Chí Minh giật mình)
Trần Kha
Trần Kha
(hạ giọng): Cậu không giết người, đúng không? Nhưng cậu biết kẻ đã làm chuyện đó.
Hắn cứng đờ. Đôi mắt dao động rõ rệt.
NVP
NVP
Lưu Chí Minh (giọng nhỏ như muỗi kêu): Tôi… tôi không thể nói.
Trần Kha
Trần Kha
(Nhìn thẳng vào hắn, ánh mắt sâu không thấy đáy)
Trần Kha
Trần Kha
(nhẹ giọng, nhưng đầy uy hiếp): Nếu cậu không nói, kẻ đứng sau sẽ giết cậu trước khi cảnh sát kịp bảo vệ.
NVP
NVP
Lưu Chí Minh (thở hắt ra, giọng run run): Tôi không giết người… nhưng tôi đã thấy…
NVP
NVP
Lưu Chí Minh (mắt trừng lớn, hạ giọng như sợ ai đó nghe thấy): Kẻ đó… không phải con người.
__________

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play