[ Nguyên Văn ] Kẻ Phản Diện Trở Thành Người May Mối Sau Khi Trùng Sinh
chap 1
Trong căn phòng tối om, những tiếng đồng hồ tích tắc vang lên như một lời nhắc nhở đầy ám ảnh về thời gian.
Dương Bác Văn đứng lặng trước gương, nhìn chằm chằm vào bản thân mình.
Một kẻ mà chính cậu cũng ghét cay ghét đắng _ một kẻ phản diện với ánh mắt đầy sự hận thù và kiêu ngạo
Cậu đã mất đi tất cả những gì mình có trong tay ngay cả tình cảm của Trương Quế Nguyên, người mà cậu yêu thương đã dành trọn cho Hứa Gia Hân, một cô gái xinh đẹp và dịu dàng.
Tất cả những mưu kế, trò xảo quyệt mà cậu dùng để chiếm lấy trái tim của Quế Nguyên đều trở nên vô ích. Cậu đã trở thành một kẻ vô dụng , xảo nguyệt bị Hứa Gia Hân và Trương Quế Nguyên khinh bỉ.
Dương Bác Văn
Lẽ nào... đời này tôi chỉ là một kẻ thất bại sao?
Bác Văn tự hỏi, nụ cười cay đắng trên môi. Đúng lúc đó, một tiếng đập lớn vang lên từ cửa phòng. Cánh cửa bật tung, trước mắt cậu là một cảnh tượng mà cậu không bao giờ có thể quên được.
Hứa Gia Hân, với đôi mắt lạnh lùng, cầm trên tay một con dao đầy máu. Trước sự kinh ngạc và đau đớn của Bác Văn, cô tiến tới và đâm cậu một nhát chí mạng.
Máu đỏ tươi chảy ra,nhuộm đỏ cả chiếc áo trắng của mình . Trong giây phút cuối cùng, Bác Văn nhìn thẳng vào mắt cô , với vẻ mặt khốn khổ cùng sự tuyệt vọng cố gắng tìm kiếm một chút nhân từ nhưng chỉ nhận lại sự khinh miệt từ cô
Hứa Gia Hân
Kẻ thứ ba như cậu, đáng chết!
Hứa Gia Hân nói, giọng lạnh như băng , nhìn cậu với vẻ mặt câm thù cùng sự khinh bỉ bên trong giọng nói.
Ánh sáng dần tối đi trước mắt Bác Văn. Trong cơn đau đớn và hối hận, cậu chỉ kịp nghĩ rằng, nếu có thể làm lại từ đầu, cậu sẽ không bao giờ đi vào con đường này.
Cậu sẽ thay đổi tất cả, trở thành một người tốt hơn, và có lẽ... có thể bảo vệ được tình yêu của mình.
Khi Bác Văn tỉnh dậy, cậu thấy mình đang nằm trên chiếc giường quen thuộc, trong căn phòng đã trở nên xa lạ.
Những tia nắng ban mai chiếu rọi qua cửa sổ, ánh nắng chiếu lên gương mặt đầy kinh ngạc của mình. Bác Văn vội vàng ngồi dậy, cảm giác như vừa trải qua một cơn ác mộng khủng khiếp.
Nhưng đây không phải là mơ. Cậu nhìn vào gương, thấy lại gương mặt của mình khi còn là học sinh năm nhất, với những đường nét trẻ trung, thanh tú.
Bác Văn nhận ra mình đã trùng sinh. Cậu quay lại thời điểm trước khi tất cả bi kịch xảy ra, trước khi cậu trở thành một kẻ bất tài , vô dụng làm luyên lụy đến gia đình của mình.
Dương Bác Văn
Đây là cơ hội thứ hai của mình...
Bác Văn nghĩ, trái tim đập nhanh hơn trong lồng ngực. Cậu quyết tâm thay đổi mọi thứ. Lần này, cậu sẽ không đi theo con đường cũ.Cậu sẽ trở thành một người tốt, giúp đỡ Trương Quế Nguyên và Hứa Gia Hân đến với nhau.
Cậu sẽ trở thành "ông tơ" cho câu chuyện tình yêu của họ, và hy vọng rằng, có lẽ cậu cũng sẽ tìm thấy hạnh phúc của riêng mình.
Cậu vẫn đang còn mê mang trong suy nghĩ của bản thân , liền có tiếng gõ cửa bên ngoài vọng vào khiến mạch suy nghĩ của bản thân ngưng lại , giọng nhẹ nhàng cất lên đánh vào đại não của cậu .
Mẹ Văn
Văn Văn , con dạy chưa
Cậu nhìn vào cánh cửa từ từ tiêu hoá câu hỏi vừa rồi liền đi đến mở cửa ra.
Trước mắt cậu là một người phụ nữ trung niên với gương mặt hiền lành cười dịu dàng nhìn mình
Mẹ Văn
Không khỏe trong người sao
Cậu nhìn người trước mặt một hồi lâu , hít một hơi thật sâu bình ổn lại tâm trạng đang rối như tơ vò mà mỉm cười trả lời
Dương Bác Văn
mẹ, con không sao chỉ là gặp ác mộng
Bà nghe giọng nói của cậu có chút run run lại nhìn đến ánh mắt trong veo liền không hỏi nữa.
Mẹ Văn
Được rồi vậy con mau xuống ăn sáng đi
Bà bỏ đi để lại cậu đứng nhìn đến bóng lưng của bà
Comments
Stacey
Thấy t/g có bộ mới là đọc lun thế toyy có phải người đầu tiên hong:))
2025-03-31
1
bé Yang
hay vãi mà h t mới tìm ra..
2025-05-27
1
PHU NHÂN TĐPT
Tại sao phải giúp kẻ giết mik ?😑
2025-06-01
1