[Cuontryhumans] "Vòng Tay Hứa Hẹn" [ RusAme ]
Chap 3: " Bạn nhỏ"
"..." : nói
*...* : suy nghĩ
/.../ : hành động lẫn biểu cảm
....~ : ma mị
'...' : nói thầm
Cậu : Russia
Anh : America
Cô : Japan
Hắn : China
( dựa vào mỗi trường hợp có thể đổi)
[ vd: rus nch vs vn thì vn sẽ dùng anh]
bí ẩn
"Aha, vui he. Tớ muốn như này mãi thôi. Không muốn về nhà chút nào"
Russia
"Được gặp lại ba mẹ là phải vui chứ, sao cậu lại không muốn gặp"
bí ẩn
"Cậu không thấy à, sống xa gia đình có nhiều sự tự do, thoải mái làm theo ý mình muốn, đỡ phải nghe theo lời bố mẹ"
Russia
"Nhưng cứ mãi như này thì sao chúng ta có thể lớn được"
Russia
"Còn việc học nữa, tớ không muốn mọi người khinh thường vì có học thức kém đâu"
bí ẩn
"Xời, đó là chuyện tương lai mà. Lo gì, tụi mình còn trẻ mà cứ tận hưởng đi để sau này đỡ phải hối hận"
bí ẩn
"Mà nhắc đến chuyện học hành mới nhớ. Sau này cậu định làm gì không"
Russia
"Ờmm...Tớ muốn làm phi công"
Cậu vừa nói vừa vuốt mái tóc trắng xóa ấy, mặt lại có hơi đỏ
bí ẩn
"Xem kìa, mới hỏi cậu tí thôi mà đã đỏ bừng mặt hết lên rồi. Sau này có người hỏi chuyện người lớn thì sẽ ra sao nhỉ"
Russia
"H-hả...chuyện người lớn là s-sao..."/ Cậu bối rối không hiểu chuyện đó là sao/
bí ẩn
"Lớn lên rồi sẽ biết..hihi"
Vietnam
"Rus...rus...Rus..RUSSIA.."
Russia
"H-hả, sao có chuyện gì"
Vietnam
"Nghĩ cái gì mà mặt đỏ hết lên vậy"/Tay khều khều vào người đang đứng trước mặt anh. Mặt đầy hứng thú với nhiều câu chuyện diễn ra trong đầu anh tự hỏi rằng Russia đang nghĩ cái gì/
Russia
"Không có gì, chuyện hồi nhỏ thôi"
Vietnam
"Vậy hả, tò mò quá he"
Vietnam
"À, vào lớp rồi, đi thôi"
Cậu bước đến chỗ ngồi nơi có người mái tóc màu vàng đang nằm rũ rượi...
Russia
"Dậy đi nhóc con vào lớp rồi"
America
"Mày nói ai nhóc đấy, đừng quên tao sinh trước mày đó nhóc"
Asean
"Lớp Trật Tự"/Gã vừa bước vào lớp với trên tay là đống sách và thước, chà coi như tiết này nhàm chán rồi đây../
America
"Vcl, lại toán"/ Anh than thở mắt rũ xuống như muốn ngủ một giấc thật yên bình để tiết học này trôi qua thật nhanh/
Lại một tiết học nhàm chán, anh chẳng có tí hứng thú với môn học này chút nào. Mắt nhắm mắt mở cứ thế mà anh trôi vào giấc ngủ..
Asean
"TRÒ AMERICA, EM DÁM NGỦ TRONG GIỜ CỦA TÔI À"/Gã đập cái thước mạnh vào cái bàn cyar giáo viên mắt vẫn nhìn chằm chằm vào anh/
America
"H-hả..dạ"/Anh vẫn còn chưa tỉnh cho lắm, chỉ trả lời cho qua dùng tay gãi đầu tỏ ra như thể mình bị oan/
Asean
"Em giải bài này cho tôi xem nào"
Asean chỉ vào một bài toán giải khó, mắt trông chờ vào anh. Cỡ một người học dốt toán như anh thì bài toán này không khác gì cái địa ngục cả-không hiểu và không biết
America
"À..dạ là..."*Cứu tôi với trời ơi, toán l giải được đâu cơ chứ*
Cậu nói nhỏ chỉ đủ cho một mình anh nghe
America
"Hả..dạ là 16 ạ"/Anh bất giác bất ngờ, cậu mà lại giúp anh cơ chứ. Vậy coi như sáng nay có lỗi với cậu rồi/
Asean
"Ừ, cỡ em mà cũng biết giải bài này nhỉ"/Gã nhìn anh với ánh mắt sắc bén, cứ tưởng anh không biết giải bài này cơ. Coi vẻ gã đánh giá thấp anh rồi/
Asean
"Thôi được rồi ngồi xuống đi lần sau nhớ chú ý hơn đấy"/Gã buông lòng cảnh giác về phía anh. Bắt đầu giảng tiếp bài toán còn đang giang giở/
America
"Nè...cảm ơn nha..coi như đây là lời xin lỗi vì cú đá sáng nay"
Anh nở nụ cười với cậu, nụ cười như đóa hoa hướng dương vậy. Cứ có nguồn ánh sáng nào soi rọi vào tâm hồn tối tắm của cậu
Cậu bất giác đỏ mặt, sao cái nụ cười ấy có thể đẹp đến vậy chứ. Nhìn vào người khác có khi lại tưởng cậu thích anh chứ.
Russia
*Không..không mình có người trong lòng rồi không thể thất hứa với cậu ta được*
America
"Này...cậu sao vậy, ê.."
Anh lung lay cánh tay của cậu, nhìn cái mặt đỏ bừng là biết cậu đang nghĩ gì mờ ám rồi
Cứ thế mà một tiết học trôi qua
Mồm vẫn nói nhưng tay lại giục anh nhanh lên
America
"Biết rồi má, chờ con chút"
Anh nhanh tay nhét những sách vở vào trong cặp sách
America
"Xong rồi đi thôi"/Tay anh kéo hai người bạn đi/
Ánh hoàng hôn chiếu vào ba người, ngôi trường cứ thế mà đóng cửa. Không khí chẳng còn náo nhiệt như sáng nữa, cũng chẳng có tiếng cười đùa giờ đây chỉ còn tiếng tíc tắc của đồng hồ to được treo lên đỉnh cao nhất của ngôi trường
Đứng trước mặt ngôi nhà lại là ngôn nhà quen thuộc ấy. Anh bước vào ngôi nhà rồi lại kết thúc một ngày bận rộn..
America
"Chào cả nhà...con về rồi đây.."/Người anh mệt rã rơi, chỉ muốn ngủ một giấc ngon lành/
New Zealand
"À, anh Ame lên nhà tắm rửa đi còn xuống nấu cơm cho bọn em ăn. Cha và ba đi ra ngoài bận tiếp khách rồi"
Australia
"Cha có dặn là đồ ăn để trong tủ lạnh chỉ việc chế biến thôi"
America
"Ồ..được rồi..Cana đâu mấy đứa"
Anh ngó ngoanh xung quanh tìm đứa em trai của mình xem nó đang trốn ở đâu
Anh chỉ nhìn thấy cậu đang loay hoay trong bếp tìm thứ gì đó
Mặt anh đầy khó hiểu nhìn về phía Canada
Canada
"À, em đang tìm cái kẹo dẻo, anh có thấy không"
Canada
"Ơ vcl, đền đi ông già này. Đã xin phép chưa mà ăn"
America
"Chưa nhưng mà tao sẽ không đền cho mày đâuuu, lêu lêu"
Vừa nói xong anh chạy hẳn lên nhà chui vào phòng tắm thật nhanh để không phải chịu một trận đòn của đứa em trai quý của mình
Comments