Chương 3

Đám hỏi- Lễ hỏi hay Lễ đính hôn chính là một trong những phong tục cưới hỏi của miền Nam nước mình lúc bấy giờ
Hôm nay chính là Đám hỏi
Mấy bữa rầy phải nói nhà ông hội đồng Huỳnh náo nhiệt lắm, tiếng nói rôm rả của người làm thảo luận về công việc trong chuyện bếp núc, tiếng bàn bạc trong việc lau dọn nhà cửa để chuẩn bị làm đám
Hôm nay cũng vậy mới sáng tinh mơ khi gà còn chưa gáy thì họ đã thức dậy bận rộn trong công việc nấu bếp và dọn mâm cỗ
Nhà hội đồng Huỳnh mà giàu có ai mà chả biết, nay lại gả cậu út con trai cưng thì họ cũng làm đám lớn lắm chứ đùa
Ở gian nhà chính, đèn lồng giấy đỏ được sếp theo chuỗi treo trên trần nhà, các lá cờ màu sắc cũng được sắp xếp xen kẽ với các lòng đèn đỏ tạo nên không gian vừa ấm áp, thân mật và vui tươi
Ở chiếc bàn gia tiên được chạm khắc một cách đầy tinh xảo, mân ngũ quả đã được bày biện sẵn, ngọn đèn dầu cùng đèn cầy đỏ đã được đốt lên, trên bàn còn để một vài món bánh mức đặc trưng của người vùng miền
Trong phòng ngủ của em
Ngồi trên giường, em khoác trên mình là bộ áo dài đỏ bằng vải lụa gấm, vẻ mặt thẫn thờ nhìn vào khoảng không tĩnh lặng
Lạch cạch
Con Mén
Con Mén
Cậu ơi
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
[ Giật mình ]
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Hửm? Cậu nghe đây
Con Mén
Con Mén
Bà kêu con đem ít bánh cho cậu ăn chống đói, tại hồi làm lễ lâu lắm
Con Mén
Con Mén
[ Đặt dĩa bánh lên bàn ]
Con Mén
Con Mén
Nay cậu út xinh đẹp quá đi mất
Con Mén nó nói không sai, hôm nay em trông rất đẹp dù thường ngày em vẫn thế
Bộ áo dài đỏ tôn lên nước da trắng như sứ của em, mái tóc đen mềm óng ánh được tạo kiểu gọn gàng, mỗi đường nét trên gương mặt của em đều rất tinh tế điểm xuyến của nó là chiếc má lúm đồng tiền trông rất xinh xắn của em
Con Mén
Con Mén
Eo ơi, cậu con đẹp như thế này kiểu gì cậu hai Đỗ bên đó gặp rồi cũng mê thôi
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Đừng nói như vậy, người ta nghe người ta cười cho
Con Mén
Con Mén
Ai mà cười chứ, nguyên cái làng này ai chả biết cậu út con đẹp cỡ nào, con đây là nói sự thật thôi
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Mén
Con Mén
Con Mén
Dạ dạ, con nghe rồi, con hông dám nói nữa, thôi cậu ăn bánh đi ạ
Con Mén
Con Mén
Con đi ra ngoải phụ mọi người, với xem ông bà có dặn dò gì nữa không
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
[ Nhìn nó gật đầu ]
...
Mãi cho đến giờ Thìn
•7h00-9h00•
Nhà hội đồng Huỳnh một lần nữa nhộn nhịp cả lên
Nhà Hội đồng Đỗ đến rồi, mang theo cả mấy chục con người đi qua cùng
Đi đầu là cậu hai Đỗ, cậu cũng bận áo dài lụa gấm đỏ cùng với cậu út, vẻ mặt hình như không mấy vui
Đi sau cậu là ông bà Đỗ, ông Đỗ bận áo dài lụa màu xanh đen trông lịch thiệp và ra dáng của một quan chức, bà Đỗ thì chọn cho mình bộ áo dài màu sáng hơn, đeo sâu chuỗi ngọc trai dài trên cỗ dáng vẻ đoan trang hiền thục
Tiếp nối sau đó là dàn bê tráp, cái dàn đó chắc ăn là hội bạn của cậu hai chứ không ai vào đây, vẻ mặt ai cũng tươi tắn nhưng mà nhìn cứ hỗn hỗn quậy quậy kiểu gì á
Sau đó là dòng họ có cả cô, dì, chú, bác,...và vài vị khách được mời đến
Cả gian nhà chính trở nên xôn xao và náo nhiệt hơn bởi tiếng cười nói của các quan khách và hai bên sui gia
Ông Đỗ
Ông Đỗ
[ Tay bắt mặt mừng ]
Ông Đỗ
Ông Đỗ
Giờ thì thành sui gia rồi
Ông Huỳnh
Ông Huỳnh
Haha...con tui nó qua đó có gì sai sót thì ông bà sui nhớ dạy bảo
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
* Chật...phiền phức *
Nó chán nản mà không dám bộc lộ, tại nó mà bộc lộ thì ba má nó quýnh nó tại chỗ này luôn á chứ
Em ở trong phòng ngồi đợi bà Huỳnh vào dắt ra, trông em hồi hộp và lo lắng lắm cơ, tay đổ đầy mồ hôi mặc dù con Mén nó luôn ở bên cạnh quạt cho em từ nãy tới giờ
Bà Huỳnh
Bà Huỳnh
Hùng ơi
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Má...
Bà Huỳnh
Bà Huỳnh
Ra ngoài thôi con
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Dạ má
Em ngoan ngoãn theo bà ra ngoài, bà nắm lấy bàn tay đang đổ mồ hôi của em mà khẽ mỉm cười
Bà Huỳnh
Bà Huỳnh
Đừng lo lắng
Bà Huỳnh
Bà Huỳnh
Má vẫn ở cạnh con
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
[ Mắt ngấn lệ ]
Bà đưa em ra ngoài gặp mặt hai bên gia đình
Tấm rèm treo bằng chuỗi hạt khẽ đun đưa, bà vén tấm màn treo đi ra trước xong nắm lấy tay em mà dắt em đi qua
Em không đội khăn che nên các vị quan khách ở đó có thể thấy rõ khuôn mặt xinh đẹp của em, ai cũng phải trầm trồ thầm khen cái nhan sắc ấy
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
[ Nhìn em ngơ ngác ]
Nó hình như bị đớp mất hồn rồi, nó đứng đó ngơ ngác nhìn em đang cùng bà Huỳnh đi lại chỗ nó
Nó nghe người ta đồn em đẹp ở cái làng này rồi nhưng nó đâu ngờ em lại đẹp như vậy, đẹp hơn cả những gì nó tự vẽ ra trong đầu nữa
Bà Huỳnh nhìn nó mỉm cười hiền từ đưa tay em ra trước mặt nó, nó lúc này mới chợt tỉnh mà bối rối nằm lấy bàn tay của em
Tay em vừa trắng vừa mịn, ngón tay thon dài với khớp xương rõ gàng, nó khi vừa chạm vào bàn tay em mà tim nó như muốn đánh rơi một nhịp vậy
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
* Đẹp quá *
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
[ Chớp mắt nhìn nó ]
Bà Đỗ
Bà Đỗ
Đẹp đôi quá đi
Bà Huỳnh
Bà Huỳnh
Bà sui nói phải
Quan khách hai bên cũng tấm tắc khen ngợi, một tràn pháo tay lại vang lên chúc mừng cho đôi trẻ
_Hết_
Hot

Comments

chuông nhỏ của bố mẹ

chuông nhỏ của bố mẹ

anh ko vui cái j cưới đc Gem là phúc mấy đời nhà anh đó

2025-04-12

1

chuông nhỏ của bố mẹ

chuông nhỏ của bố mẹ

chị nói quá chuẩn luôn

2025-04-12

1

Wuy

Wuy

Má ơi t tưởng tượng cảnh đó t mắc cười với cái mặt Doo ghê;)))

2025-04-20

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play