Vợ, Đừng Bắt Nạt Anh!

Vợ, Đừng Bắt Nạt Anh!

Chương 1: Bị cắm sừng

"Điềm Điềm, kia không phải bạn trai của cậu sao?"

Hạ Điềm đang đứng chờ xe buýt đột nhiên bị người bên cạnh kéo tay, có chút phản ứng không kịp. Cô nghi hoặc nghiêng đầu nhìn theo ngón tay của bạn tốt, chân mày không khỏi nhăn chặt lại.

Xuyên qua cửa kính của một nhà hàng kiểu Pháp, Hạ Điềm nhìn thấy một nam một nữ đang ngồi đối diện nhau, kề sát mặt lại gần, vừa nói vừa cười vô cùng vui vẻ.

Mà nam nhân ngồi ở đó, đúng là bạn trai của cô!

Bà nội nó, chẳng lẽ cô bị cắm sừng sao?

"Tô Ngữ, chúng ta đi qua đó xem một chút." Hạ Điềm nhanh chóng quyết định.

Tô Ngữ nghe cô nói liền kéo tay áo lên, hùng hổ đáp: "Được, chúng ta đi đánh ghen! Bà đây đập chết tên nam nhân thối kia!"

"Khụ, cậu bình tĩnh đã, chúng ta đi qua nói chuyện, còn chưa biết sự thật ra sao, không thể động tay động chân được." Hạ Điềm nhẹ giọng khuyên bảo, trong lòng thật ra lại đang nghĩ lát nữa cô nên đánh lên mặt hay đạp vào giữa háng tên đàn ông khốn kiếp kia.

Tô Ngữ nghe thấy không được đánh ghen thì có chút thất vọng, nhưng vẫn nhanh tay lôi kéo Hạ Điềm hướng đến quán ăn kia. Nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất, hai người nghĩ vậy nên lén lút đi vào từ cửa bên trái rồi ngồi xuống, ngay sát sau lưng nam nhân.

Hạ Điềm thật bình tĩnh cầm cốc nước lọc lên uống một ngụm, không có chút dáng vẻ nóng nảy nào. Mái tóc xoăn dài màu nâu tùy tiện xõa xuống, áo trễ vai ôm lấy bờ vai nhỏ nhắn để lộ phần da thịt mịn màng. Khuôn mặt cô tuy không phải quá xinh đẹp nhưng bù lại thuộc diện dễ gây thiện cảm cho người khác, đặc biệt là đôi mắt đen có hồn, mỗi khi chớp một cái liền có cảm giác long lanh ánh nước vô cùng thu hút.

"Gia Vinh, khi nào anh mới giới thiệu em cho bạn của anh đây? Người ta đợi thật lâu rồi! Anh nói chờ một thời gian, em chờ đến lúc này cũng hơn ba tháng đó!"

Giọng nữ mềm mại uyển chuyển vang lên sau lưng, Hạ Điềm híp mắt, đột nhiên cười cười nhìn Tô Ngữ. Được rồi, cô vốn định đến đây nghe thử xem bạn trai có thật sự phản bội mình hay không, nhưng nghe một câu này là đủ biết, cô bị cắm sừng, còn cắm hơn ba tháng nay!

"Anh thật sự không thích đem chuyện tình cảm ra khoe khoang, cho nên chờ đến lúc thích hợp, anh sẽ dẫn em ra mắt gia đình luôn, có được không?"

Lúc này là giọng nam mang theo ý dụ dỗ, Tô Ngữ nghe xong trợn trắng mắt, thiếu chút nữa nhịn không được mà xông qua đạp vào mặt tên Lý Gia Vinh kia vài cái! Ra mắt gia đình? Vậy bạn gái của hắn ở đây thì hắn quăng cho ai?

Hạ Điềm vẫn chưa nhúc nhích, trong lòng cũng có chút khó chịu nhưng không muốn phản ứng thái quá, chỉ tổ làm mất mặt mũi mình ở nơi đông người. Cô và Lý Gia Vinh này qua lại được năm tháng mà thôi, cùng lắm thì chia tay, sao phải làm khó cô gái kia chứ? Cùng là phụ nữ với nhau, bọn họ đều bị lừa gạt...

"Được rồi, chuyện ra mắt gia đình em không gấp, chẳng qua bao giờ anh mới đá con nhỏ họ Hạ kia?"

Rắc.

Tô Ngữ nghe được âm thanh răng rắc, chợt thấy lạnh sống lưng, vừa cúi đầu nhìn liền phát hiện ly thủy tinh trong tay bạn tốt đã xuất hiện vết nứt nho nhỏ.

Hạ Điềm cười càng thêm dịu dàng, thân là một cô gái sinh ra trong gia đình có gia giáo, cô luôn tự nhận mình hiền thục nết na, người khác lại cứ không thích cô như vậy! Xem xem, cô còn nghĩ tốt cho người con gái kia, rằng cô ta cũng bị nam nhân này lừa gạt, nhưng xem ra, cô ta đã biết Lý Gia Vinh có người yêu rồi mà vẫn cố tình làm người thứ ba!

Cô từ từ đứng dậy, không nói lời nào đi ngang qua bàn của tên bạn trai khốn nạn kia. Nhìn thấy khuôn mặt của bạn gái, Lý Gia Vinh đầu tiên là ngẩn ra, sau đó cứng đờ người.

Hạ Điềm chầm chậm xoay người sang, chớp chớp đôi mắt ngây thơ trong suốt nhìn hắn.

"Hạ Điềm, không phải em nói em bận đến nhà bạn chơi sao?" Lý Gia Vinh đứng bật dậy, có chút luống cuống khi bị bắt tại trận. Cô đã nghe được những gì?

Cô gái ngồi đối diện thấy vậy cũng đứng lên, còn không quên nhanh chóng nép vào trong ngực của Lý Gia Vinh, dáng vẻ sợ hãi.

"Anh... anh có thể giải thích!" Nam nhân thấy Hạ Điềm nhìn về phía hai người bọn họ thì gấp rút đẩy cô gái trong ngực ra, vươn tay muốn chạm vào cô.

Hắn không ngờ được sẽ gặp bạn gái của mình ở nơi này, rõ ràng hôm qua lúc nhắn tin cô đã nói muốn đến nhà bạn chơi cả ngày, làm sao lại chạy tới đây?

Hạ Điềm còn chưa nói gì, Tô Ngữ đã xông lên trước một phen hất văng cánh tay dơ bẩn kia, hùng hổ mắng:

"Tên nam nhân thối này, vừa rồi còn nói muốn đem tiểu tình nhân về nhà ra mắt gia đình, bây giờ giải thích cái gì nữa?"

"Ai cho phép cô mắng anh ấy?" Cô gái kia vừa rồi bị Lý Gia Vinh đẩy ra cũng có chút bất ngờ, nhưng sau đó lập tức hùng hổ đáp lại, người này là cây tiền di động của cô!

Tiếng động bên này khiến không ít khách nhân đều quay đầu qua nhìn, tò mò vươn cổ lên. Đánh nhau sao? Đánh ghen?

"Mắng người còn phải đợi cô cho phép à? Tiểu tam không biết xấu hổ! Cướp bạn trai người khác thì đắc ý cái gì? Không đúng, cô căn bản còn không thể cướp tên này, thấy thái độ của hắn liền biết cô chỉ là tình nhân ở bên ngoài mà thôi! Cô đứng tránh sang một bên, nếu không, ngay cả cô tôi cũng đánh!"

Tô Ngữ giận dữ kéo ống tay áo, dáng người của cô chỉ có một mét sáu, nhưng thật ra là học sinh xuất sắc trong các môn vật lộn, chẳng sợ một đứa con gái, ngay cả Lý Gia Vinh, nói không chừng cũng bị cô đánh ra bã.

Cô gái kia cứng họng nhìn Lý Gia Vinh, bị mắng như vậy liền ủy khuất rơi nước mắt:

"Em không muốn nói nhiều, em và cô ta anh chọn ai?"

Hạ Điềm đứng đó, một bên giữ chặt Tô Ngữ tránh cho bạn mình xông lên trước ẩu đả, một bên nhìn bạn trai sắp "cũ" của bản thân.

Lý Gia Vinh tất nhiên sẽ không điên mà buông tha Hạ Điềm - người hắn đã theo đuổi hơn hai năm để lựa chọn cô nàng tình nhân bé bỏng bên cạnh. Hắn làm ra vẻ mặt đau khổ, chỉ chăm chăm muốn nói chuyện với Hạ Điềm:

"Tiểu Điềm, chúng ta về nhà lại nói chuyện được không?" Tiếng động bên này ngày càng thu hút rất nhiều sự chú ý, ai cũng nhìn bọn họ chằm chằm như vậy, cho dù hắn giải quyết thế nào đều không tốt, trước rời đi rồi tính tiếp.

Có người nhạy bén ngửi được mùi drama cẩu huyết, vội vàng cầm điện thoại lên quay lén. Thái độ của hắn đã đủ rõ ràng, chỉ cần là người có mắt đều biết cô gái kia chỉ là tiểu tam đáng thương.

Hạ Điềm đột nhiên lạnh mặt nhìn hắn:

"Gia Vinh, tôi rất thất vọng."

"Không phải như em nghĩ... anh, anh chỉ là chơi đùa cùng người khác một chút mà thôi, em đừng giận có được không?"

Lý Gia Vinh đáng thương nhìn Hạ Điềm khiến cho người đang đứng khóc lóc bên cạnh càng thêm nghẹn một cục tức trong họng. Nam nhân này là người vừa rồi còn hứa hẹn với cô đủ điều, muốn đưa cô về ra mắt gia đình sao?

"Nếu không em đánh anh một cái đi? Đánh rồi đừng giận anh!"

Lý Gia Vinh đột nhiên đưa mặt tới trước, tỏ rõ thành ý nhận lỗi của bản thân. Đám đông xung quanh vì vậy ồ lên không thôi, lần đầu tiên chứng kiến một tên đàn ông có thể hạ mình vì bạn gái như vậy. Nhưng ngẫm lại cũng đúng, là do hắn ở bên ngoài hái hoa bắt bướm, nếu không làm vậy thì làm sao dễ dàng được tha thứ chứ?

Tô Ngữ hừ lạnh, mới chửi được mấy câu mà tiểu tam đã khóc sắp tan thành nước, tên đàn ông lăng nhăng trước mắt này lại còn vô liêm sỉ như vậy, báo hại cô chẳng có hứng thú gì nữa.

Hạ Điềm cười càng thêm động lòng người, sau đó đột nhiên quăng ra một bạt tai vang dội, chuẩn xác đánh vào má phải của nam nhân, âm thanh kia lớn đến mức át cả tiếng xì xào nghị luận xung quanh. Toàn trường chợt trở nên im lặng.

Người nào đó bị ăn đau, sững sờ nhìn cô, lại chỉ thấy ánh mắt không chút tình cảm của cô:

"Là anh bảo tôi đánh."

Hạ Điềm phẩy phẩy bàn tay thon dài của mình, nhăn mày nói:

"Da mặt dày quá, đánh thật đau. Tô Ngữ, chúng ta đi thôi."

Hạ Điềm xoay người rời đi, còn không quên kéo theo bạn thân của mình, động tác gọn gàng sạch sẽ không chút chậm trễ. Cô tức giận, tất nhiên. Nếu là ai đi chăng nữa cũng không vui nổi nếu biết bạn trai của mình lăng nhăng.

Trước đây, Lý Gia Vinh một lòng theo đuổi Hạ Điềm, hơn nữa bỏ ra không ít sức lực trong việc tiếp cận cô. Mặc dù cũng có kha khá người âm thầm thích hắn, nhưng hắn mạnh miệng tuyên bố sẽ chỉ thích một người là Hạ Điềm. Hạ Điềm thấy hắn kiên trì suốt hai năm liền không đổi như vậy, nghĩ muốn cho hắn một cơ hội, chẳng ngờ vừa qua lại được năm tháng thì mọi chuyện thành ra thế này.

Chẹp, chẳng lẽ là do tính tình của cô quá dịu dàng nên bị người ta ghét bỏ sao?

Hay do cô không có khiếu hài hước nhỉ?

Lý Gia Vinh ở phía sau ngơ ngác sờ lên gò má, nơi đó truyền tới cảm giác đau rát nóng bỏng, một cái tát kia thật sự đánh hắn đến váng đầu. Thấy cô đi rồi, mọi người cũng dần thu lại ánh mắt, mà hắn thì chậm mất mấy giây mới phản ứng, bật người đuổi theo, miệng kêu to:

"Điềm Điềm, khoan đã, đừng đi!"

Nam nhân cũng mặc kệ cô gái đi cùng mình, đang định chạy đi thì nhân viên đột nhiên xông ra giữ hắn lại, gấp gáp nói:

"Thưa quý khách, quý khách vẫn chưa tính tiền!"

"Chết tiệt!" Lý Gia Vinh hung hăng móc bóp quăng ra một nắm tiền, còn không thèm nhìn xem bao nhiêu đã vội chạy ra cửa.

Nhân viên bị hành động này của hắn dọa sợ, vốn muốn mắng người nhưng lại biết điều ngậm chặt miệng, bởi vì cái số tiền này... hình như có chút nhiều?

Nam nhân viên khổ sở cười, đang định ngồi xuống nhặt lên thì có một bàn tay trắng trắng vươn ra chặn lại, kèm theo tiếng kêu to:

"Đây là của bạn trai tôi! Ba tờ là đủ rồi!"

Nam nhân viên nghe thấy liền bị sốc mà dừng động tác, đây không phải là tiểu tam vừa rồi sao?

Nhặt xong hơn mười mấy tờ tiền trên sàn xong, cô gái nọ mới đứng dậy, chật vật lao ra ngoài. Khách nhân chép miệng nhìn theo, thật sự không hiểu nổi một số người, sao có thể sống mà không cần mặt mũi thế kia?

Ở bên ngoài, Lý Gia Vinh đã sắp đuổi kịp Hạ Điềm. Mắt thấy hắn ở phía sau kêu gào tên mình, cô rốt cuộc dừng lại.

"Điềm..." Nam nhân mừng rỡ, vốn nghĩ rằng cô đang muốn nói chuyện với hắn, ai ngờ vừa thốt lên được một chữ đã thấy Hạ Điềm vươn tay vẫy taxi, ung dung biến mất trước mắt hắn.

Lý Gia Vinh tức khắc có cảm giác như nuốt phải ruồi bọ, cho dù có yêu Hạ Điềm hơn nữa cũng không chịu được cơn tức này. Hắn đã liên tục xuống nước với cô rồi, cô còn muốn cái gì?

Quen nhau năm tháng, chỉ cho hắn cầm tay! Người khác quen nhau một tuần cũng có thể lên giường nói chuyện yêu đương, vậy mà cô nhất quyết không muốn tiến xa hơn với hắn! Phần lớn thời gian bọn họ hẹn hò đều là đi ăn cùng nhau, đi dạo phố, trò chuyện, sau đó trở về. Yêu nhau một cách cực kì đơn thuần, mà nam nhân đang tuổi trưởng thành, hắn nhịn được sao?

Hắn ra ngoài tìm tình nhân thỏa mãn dục vọng mà thôi, chẳng lẽ là sai?

Hạ Điềm ngồi trên xe tranh thủ chút thời gian rỗi mà chặn số điện thoại của bạn trai cũ, sau đó thở ra một hơi dài.

"Đúng là tên khốn kiếp! Nhưng mà nhìn cậu đánh hắn như vậy, tớ rất thỏa mãn!" Tô Ngữ giận đỏ cả mặt.

"Là ai trước kia một mực nói tớ hãy tìm bạn trai, khuyên tớ chấp nhận Lý Gia Vinh?"

Tô Ngữ bị bạn tốt nói vậy, xấu hổ ho khan: "Khụ khụ... cũng do thấy hắn cao to dễ nhìn, nhà cũng thuộc diện giàu có và rất chân thành mà..."

Trong số những người theo đuổi Hạ Điềm thì không thiếu những anh chàng xuất sắc hơn Lý Gia Vinh, bất quá đều bị thái độ không mặn không nhạt của cô đẩy lui, nhiều nhất thì kiên trì được gần một năm mà thôi. Cho nên lần đó thấy Lý Gia Vinh cứ đeo bám Hạ Điềm hơn hai năm đại học, Tô Ngữ mới nóng đầu khuyên bạn tốt thử một lần, kết quả lần đầu tiên yêu đương đã như vậy.

Chắc sẽ không để lại bóng ma tâm lí đó chứ?

"Khoan đã, xem mắt? Mẹ nói gì vậy..."

Tô Ngữ đang suy nghĩ tới đó, chợt nghe thấy giọng nói kinh ngạc của bạn tốt. Không biết Hạ Điềm từ lúc nào đã cầm điện thoại áp lên tai, vẻ mặt nghệch ra. Cô đem đầu tựa sát vào bên cạnh để nghe lén, kết quả nghe được tin động trời...

"Không phải con nói con vẫn chưa có bạn trai sao? Thật tốt, hôm nay ông nội từ dưới quê lên chơi có gặp qua bạn cũ, bọn họ chợt nhớ ra việc hứa hôn cho con, nên là con sắp xếp ngày nghỉ trở về nhà một chuyến để đi gặp mặt đối phương được không? Đều là người thành phố H cả."

Một tin này như sét đánh ngang tai, khiến cho Hạ Điềm không biết phải làm sao. Đây là quả báo vì cô giấu diếm mẹ mình kết giao với tên Lý Gia Vinh kia sao? Thời đại nào rồi mà còn hứa hôn cơ chứ? Hơn nữa, cô còn đang đi học...

Làm mẹ thì luôn hiểu tâm lý của con gái mình, Hạ Điềm chưa nói được thêm câu nào, mẹ Hạ đã cười bảo:

"Chỉ là gặp mặt một chút thôi, cũng không phải kết hôn liền đâu, con không đồng ý thì mẹ cũng không ép, chẳng qua muốn cho ông con được như ý nguyện, ông ấy cũng đã bảy mươi tuổi rồi."

Hàm ý trong lời nói của mẹ không phải Hạ Điềm không biết, ông của cô cũng đã lớn tuổi, chút chuyện cỏn con khiến ông vui vẻ này chẳng lẽ cô lại không làm được sao? Mẹ muốn nói như vậy chứ gì?

Cô đau đầu nhìn khuôn mặt thích thú của Tô Ngữ, khẽ day day trán:

"Con biết rồi, ngày mốt con sẽ trở về."

Cứ xem như đi ăn một bữa cơm miễn phí là được. Chẳng qua là bữa cơm này ăn xong, số phận của cô cũng đã định đoạt.

 

 

Hot

Comments

Trần Ngọt

Trần Ngọt

ok

2023-08-31

0

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Sau 2 năm quay lại . Truyện hot quá rồi

2023-04-11

0

Cherry Lê

Cherry Lê

H

2023-02-22

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Bị cắm sừng
2 Chương 2: Bà đây là hàng độn!
3 Chương 3: Vợ tôi
4 Chương 4: Chuyển nhà
5 Chương 5: Xấu hổ
6 Chương 6: Theo dõi
7 Chương 7: Mỹ nữ Vương Tuyết Tình
8 Chương 8: Một chút biến chuyển
9 Chương 9: Bị bỏ thuốc
10 Chương 10: Xúc động (H)
11 Chương 11: Rắc rối lại đến
12 Chương 12: Ý tưởng không tồi
13 Chương 13: Chưa thấy bao giờ sao?
14 Chương 14: Chụp ảnh
15 Chương 15: Được chú ý
16 Chương 16: Bạn gái cũ của Sở Dương
17 Chương 17: Cảm thấy có chút... đáng yêu?
18 Chương 18: Lạc Hy trở về! Có biến!
19 Chương 19: Ăn tát
20 Chương 20: Dịu dàng
21 Chương 21: Quản lý bị mua chuộc
22 Chương 22: Cảnh quay đầu tiên
23 Chương 23: Phạm lỗi
24 Chương 24: Sóng gió ngầm
25 Chương 25: Sự chênh lệch giữa hai người
26 Chương 26: Động lòng rồi
27 Chương 27: Tức giận
28 Chương 28: Anh chết chắc rồi!
29 Chương 29: Em phải cho tôi ngủ cùng
30 Chương 30: Đừng nhúc nhích
31 Chương 31: Hay là chúng ta không ngủ nữa? (H)
32 Chương 32: Anh bắt nạt người! (H)
33 Chương 33: Chuyện quan trọng
34 Chương 34: Có thai thì cưới sớm
35 Chương 35: Tình huống không đúng
36 Chương 36: Kết hôn sớm?
37 Chương 37: Không cho phép xuất hiện vật cản
38 Chương 38: Những ngày trước bi kịch
39 Chương 39: Đến trường quay
40 Chương 40: Ứng biến
41 Chương 41: Ghen
42 Chương 42: Nghĩ ra kế hoạch tốt
43 Chương 43: Có fan
44 Chương 44: Quà giáng sinh
45 Chương 45: Kết thúc công việc
46 Chương 46: Quản lý
47 Chương 47: Xử lý
48 Chương 48: Bất ngờ
49 Chương 49: Đồng ý
50 Chương 50: Giáng sinh
51 Chương 51: Lạc Hy đến chơi
52 Chương 52: Âm mưu
53 Chương 53: Đau eo
54 Chương 54: Hủy đám cưới
55 Chương 55: Trả nhẫn lại cho anh
56 Chương 56: Tan vỡ
57 Chương 57: Đến bệnh viện khám
58 Chương 58: Mang thai
59 Chương 59: Nhàn nhã
60 Chương 60: Đột nhiên nổi tiếng
61 Chương 61: Show giải trí
62 Chương 62: Gặp lại Thất Thất
63 Chương 63: Vương Tuyết Tình khiêu khích
64 Chương 64: Đấu tri thức
65 Chương 65: May mắn
66 Chương 66: Rắn?
67 Chương 67: Biến cố
68 Chương 68: Chuyện này quá kích thích
69 Chương 69: Hai chú cẩu độc thân bị hành hạ
70 Chương 70: Hạ Mạc lo lắng
71 Chương 71: Bắt cóc
72 Chương 72: Dọa
73 Chương 73: Giải quyết xong
74 Chương 74: Vui?
75 Chương 75: Tại anh hết
76 Chương 76: Sinh
77 Chương 77: Kỳ quái
78 Chương 78: Nỗi lòng của bố mẹ Hạ
79 Chương 79: Sở Dương
80 Chương 80: Vai phản diện! Cơ hội!
81 Chương 81: Tiềm năng
82 Chương 82: Bị hắc! Có người muốn kéo cô xuống!
83 Chương 83: Đối mặt với antifan
84 Chương 84: Sự thật
85 Chương 85: Lạc Y Y không phải con gái anh?
86 Chương 86: Trong mắt anh, tôi là loại người như thế?
87 Chương 87: Kết quả?
88 Chương 88: Lừa dối tôi, rất vui phải không?
89 Chương 89: Ly hôn?
90 Chương 90: Về nhà
91 Chương 91: Phải làm sao?
92 Chương 92: Rốt cuộc có muốn ly hôn không...
93 Chương 93: Cổ Trạch - Ảnh đế tương lai
94 Chương 94: Scandal tình cảm
95 Chương 95: Anh điên rồi!
96 Chương 96: Em động tình (H)
97 Chương 97: Trừng phạt (H)
98 Chương 98: Chuộc tội
99 Chương 99: Lộ tin tức
100 Chương 100: Bị tráo?
101 Chương 101: Tin tức
102 Chương 102: Bước đầu thâm nhập
103 Chương 103: Nói rõ
104 Chương 104: Hối hận
105 Chương 105: Hối hận không đủ
106 Chương 106: Sở đại thần
107 Chương 107: Chuẩn bị hạ màn
108 Chương 108: Lễ trao giải
109 Chương 109: Hoảng loạn
110 Chương 110: Giải quyết xong
111 Chương 111: Phản ứng của mọi người
112 Chương 112: Tôi ghét hoa hồng
113 Chương 113: Một lần nữa theo đuổi
114 Chương 114: Tha thứ cho anh?
115 Chương 115: Con gái của họ
116 Chương 116: Đi bar giải sầu
117 Chương 117: Anh say rồi
118 Chương 118: Tin xấu
119 Chương 119: Chương kết
120 Chương 120: Chương kết (2)
121 Chương 121: Ngoại truyện 1 - Cậu tên gì thế?
122 Chương 122: Ngoại truyện 2 - Trình Tiêu
123 Chương 123: Ngoại truyện 3 - Đêm động phòng của Sở Dương và Tô Ngữ (H)
124 Chương 124: Ngoại truyện (Bonus)
125 Chương 125: Ngoại truyện (Bonus 2)
Chapter

Updated 125 Episodes

1
Chương 1: Bị cắm sừng
2
Chương 2: Bà đây là hàng độn!
3
Chương 3: Vợ tôi
4
Chương 4: Chuyển nhà
5
Chương 5: Xấu hổ
6
Chương 6: Theo dõi
7
Chương 7: Mỹ nữ Vương Tuyết Tình
8
Chương 8: Một chút biến chuyển
9
Chương 9: Bị bỏ thuốc
10
Chương 10: Xúc động (H)
11
Chương 11: Rắc rối lại đến
12
Chương 12: Ý tưởng không tồi
13
Chương 13: Chưa thấy bao giờ sao?
14
Chương 14: Chụp ảnh
15
Chương 15: Được chú ý
16
Chương 16: Bạn gái cũ của Sở Dương
17
Chương 17: Cảm thấy có chút... đáng yêu?
18
Chương 18: Lạc Hy trở về! Có biến!
19
Chương 19: Ăn tát
20
Chương 20: Dịu dàng
21
Chương 21: Quản lý bị mua chuộc
22
Chương 22: Cảnh quay đầu tiên
23
Chương 23: Phạm lỗi
24
Chương 24: Sóng gió ngầm
25
Chương 25: Sự chênh lệch giữa hai người
26
Chương 26: Động lòng rồi
27
Chương 27: Tức giận
28
Chương 28: Anh chết chắc rồi!
29
Chương 29: Em phải cho tôi ngủ cùng
30
Chương 30: Đừng nhúc nhích
31
Chương 31: Hay là chúng ta không ngủ nữa? (H)
32
Chương 32: Anh bắt nạt người! (H)
33
Chương 33: Chuyện quan trọng
34
Chương 34: Có thai thì cưới sớm
35
Chương 35: Tình huống không đúng
36
Chương 36: Kết hôn sớm?
37
Chương 37: Không cho phép xuất hiện vật cản
38
Chương 38: Những ngày trước bi kịch
39
Chương 39: Đến trường quay
40
Chương 40: Ứng biến
41
Chương 41: Ghen
42
Chương 42: Nghĩ ra kế hoạch tốt
43
Chương 43: Có fan
44
Chương 44: Quà giáng sinh
45
Chương 45: Kết thúc công việc
46
Chương 46: Quản lý
47
Chương 47: Xử lý
48
Chương 48: Bất ngờ
49
Chương 49: Đồng ý
50
Chương 50: Giáng sinh
51
Chương 51: Lạc Hy đến chơi
52
Chương 52: Âm mưu
53
Chương 53: Đau eo
54
Chương 54: Hủy đám cưới
55
Chương 55: Trả nhẫn lại cho anh
56
Chương 56: Tan vỡ
57
Chương 57: Đến bệnh viện khám
58
Chương 58: Mang thai
59
Chương 59: Nhàn nhã
60
Chương 60: Đột nhiên nổi tiếng
61
Chương 61: Show giải trí
62
Chương 62: Gặp lại Thất Thất
63
Chương 63: Vương Tuyết Tình khiêu khích
64
Chương 64: Đấu tri thức
65
Chương 65: May mắn
66
Chương 66: Rắn?
67
Chương 67: Biến cố
68
Chương 68: Chuyện này quá kích thích
69
Chương 69: Hai chú cẩu độc thân bị hành hạ
70
Chương 70: Hạ Mạc lo lắng
71
Chương 71: Bắt cóc
72
Chương 72: Dọa
73
Chương 73: Giải quyết xong
74
Chương 74: Vui?
75
Chương 75: Tại anh hết
76
Chương 76: Sinh
77
Chương 77: Kỳ quái
78
Chương 78: Nỗi lòng của bố mẹ Hạ
79
Chương 79: Sở Dương
80
Chương 80: Vai phản diện! Cơ hội!
81
Chương 81: Tiềm năng
82
Chương 82: Bị hắc! Có người muốn kéo cô xuống!
83
Chương 83: Đối mặt với antifan
84
Chương 84: Sự thật
85
Chương 85: Lạc Y Y không phải con gái anh?
86
Chương 86: Trong mắt anh, tôi là loại người như thế?
87
Chương 87: Kết quả?
88
Chương 88: Lừa dối tôi, rất vui phải không?
89
Chương 89: Ly hôn?
90
Chương 90: Về nhà
91
Chương 91: Phải làm sao?
92
Chương 92: Rốt cuộc có muốn ly hôn không...
93
Chương 93: Cổ Trạch - Ảnh đế tương lai
94
Chương 94: Scandal tình cảm
95
Chương 95: Anh điên rồi!
96
Chương 96: Em động tình (H)
97
Chương 97: Trừng phạt (H)
98
Chương 98: Chuộc tội
99
Chương 99: Lộ tin tức
100
Chương 100: Bị tráo?
101
Chương 101: Tin tức
102
Chương 102: Bước đầu thâm nhập
103
Chương 103: Nói rõ
104
Chương 104: Hối hận
105
Chương 105: Hối hận không đủ
106
Chương 106: Sở đại thần
107
Chương 107: Chuẩn bị hạ màn
108
Chương 108: Lễ trao giải
109
Chương 109: Hoảng loạn
110
Chương 110: Giải quyết xong
111
Chương 111: Phản ứng của mọi người
112
Chương 112: Tôi ghét hoa hồng
113
Chương 113: Một lần nữa theo đuổi
114
Chương 114: Tha thứ cho anh?
115
Chương 115: Con gái của họ
116
Chương 116: Đi bar giải sầu
117
Chương 117: Anh say rồi
118
Chương 118: Tin xấu
119
Chương 119: Chương kết
120
Chương 120: Chương kết (2)
121
Chương 121: Ngoại truyện 1 - Cậu tên gì thế?
122
Chương 122: Ngoại truyện 2 - Trình Tiêu
123
Chương 123: Ngoại truyện 3 - Đêm động phòng của Sở Dương và Tô Ngữ (H)
124
Chương 124: Ngoại truyện (Bonus)
125
Chương 125: Ngoại truyện (Bonus 2)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play