[ AllIsagi ] A Soul Full Of Sunshine
Chương 3: Blue Lock - Bài Kiểm Tra Đầu Vào
Isagi nằm trên giường chơi món game mà bản thân yêu thích, cả người cuộn trong chiếc chăn. Dáng vẻ lười biếng nhìn vào thấy mà ghét.
Em nằm chơi được một lúc lâu từ lúc ba mẹ em đi ra ngoài. Chán nản em bỏ máy xuống. Đi tới tủ sách lấy ra cuốn sách anh ngữ rồi học bài.
Ánh đèn ngoài đường chiếu sáng, con đường và cảnh vật không còn tăm tối nữa. Đôi vợ chồng dạo bước trên đường đi, một khoảnh khắc ngắn ngủi nhưng cũng đủ làm cặp đôi đấy hạnh phúc, hiếm khi có một không gian riêng với nhau như vầy.
Isagi ở trên nghe thấy tiếng mở cửa. Em đoán là bố mẹ đã về. Định đi xuống nhà thì nghe thấy tiếng gõ. Bước vào phòng là mẹ của em.
Isagi Iyo ( mẹ Isagi )
Ngày mai con lên trường làm bài kiểm tra đầu vào nhé
Isagi Yoichi
Là để phân loại lớp ấy hở mẹ
Isagi Iyo ( mẹ Isagi )
Đúng rồi
Isagi Iyo ( mẹ Isagi )
Tầm bảy rưỡi sáng
Isagi Iyo ( mẹ Isagi )
Ngày mai bố ở nhà ngày nên sẽ đưa con đi
Isagi Iyo ( mẹ Isagi )
À đúng rồi. Con trai nhà bên cạnh nhà mình cũng học ở đó
Isagi Iyo ( mẹ Isagi )
Tên là Mikage Reo
Isagi Iyo ( mẹ Isagi )
Có gì con có thể nhờ anh ấy giúp
Isagi Yoichi
Thôi mà. Con có cần đâu chứ
Isagi Iyo ( mẹ Isagi )
Rồi rồi
Isagi Iyo ( mẹ Isagi )
Cũng chín rưỡi rồi
Isagi Iyo ( mẹ Isagi )
Con nhớ ngủ sớm đó
Isagi Iyo ( mẹ Isagi )
Mẹ để ý dạo này con hay thức khuya lắm nhớ
Isagi Iyo ( mẹ Isagi )
Mẹ mà thấy con thức khuya lần nào nữa là mẹ cắt ăn vặt của con đấy. Không có Kintsuba gì hết
Isagi Yoichi
Không được mẹ
Isagi Iyo ( mẹ Isagi )
Nhớ ngủ sớm đấy /rời khỏi phòng em/
Isagi nhìn người mẹ rời khỏi rồi thở dài. Giống hệt ông cụ non. Bé cưng không có muốn bị cắt ăn vặt, đành rời bàn học tắt đèn rồi đi ngủ.
Đúng là chỉ có phương pháp này em mới chịu đi ngủ sớm.
Chứ không thì cũng hơn nửa đêm mới ngủ. Có hôm một hoặc hai giờ sáng mới nhủ. Thậm chí là thức xuyên đêm.
Hại sức khoẻ lắm đấy bé cưng ơi.
Những ánh đèn đường dần được thắp sáng cả một thành phố khi về đêm, trải dài trên những con đường quốc lộ, cao tốc.
Những ngôi sao sáng óng ánh trên bầu trời làm nổi bật khoảng trời đen tối. Như một dải lụa đen tuyền được đính các hạt kim sa.
Trăng tròn đang dần hé lộ, nó như một người chủ trì quản lý cả bầu trời, canh giấc ngủ cho mọi người.
Sự vắng lặng đặc trưng của đêm khuya cứ thế dần trôi đi một cách chậm rãi nhưng cũng thư thái và êm đềm.
Một ngày mới lại bắt đầu. Những câu chuyện thú về cuộc sống của cậu bé Isagi Yoichi sẽ được diễn ra sớm thôi.
Yoichi đứng ngắm bản thân trong gương cảm thấy bồ đồ thật ưng mắt đã rồi sách chiếc túi sách quen thuộc xuống nhà. Mỗi khi ra ngoài, Isagi thường ngắm mình trong gương một lúc, cảm thấy bồ đồ này phù hợp sẽ đi ra ngoài. Đó cũng là một thói quen. Nhưng đó cũng là một thói quen khá được mà nhỉ? Phải thật chỉn chu khi ra ngoài, không làm mất ấn tượng trong mắt người khác.
Bữa sáng đã được người mẹ nấu sẵn, chỉ chờ mỗi bé cưng trong gia đình xuống ăn. Người bố cùng với ly cà phê trên bàn, tay cầm tờ báo chăm chú đọc. Tiếng bước chân gần tới nhà ăn thì người bố bỏ tờ báo xuống. Tươi cười nhìn đứa con trai nhỏ
Isagi Issei ( bố Isagi )
Chào buổi sáng Yocchan
Isagi Yoichi
Chào buổi sáng ba mẹ
Isagi Iyo ( mẹ Isagi )
Chào buổi sáng
Isagi Iyo ( mẹ Isagi )
Qua đây ăn sáng nào
Bữa sáng nhà Isagi diễn ra trong một năng lượng tích cực tràn trề. Có tiếng cười, sự hạnh phúc ấy toả ra có thể khiến chúng ta cảm nhận được cốt lõi bên trong.
Một niềm hạnh phúc nhỏ nhoi nhưng đôi khi lại là một khát vọng lớn đối với nhiều đứa trẻ…
Chỉ là một đứa trẻ đang ở độ tuổi mới lớn, nhạy cảm lắm. Cái chúng cần là sự vỗ về, yêu thương của người mẹ. Hay là những lời động viên từ người cha. Chỉ cần như vậy thôi. Là hạnh phúc rồi…
Chiếc xe ô tô chạy trên con đường, hai bên đường là hàng cây xanh ngát, tia nắng nhỏ vương trên từng tán lá. Khung cảnh này tựa như bức tranh sơn dầu sống động được vẽ bởi người nghệ sĩ tài ba vậy.
Isagi ngồi trong xe hơi, đôi mắt xanh biếc nhìn qua ngoài cửa sổ. Vậy ra đường tới trường em nó đẹp như này sao. Isagi có thể nhìn thấy những cô cậu học sinh đi bộ hay đạp xe tới trường. Đúng là đẹp nhất vẫn là thời học sinh ha. Nó gom tụ đầy đủ những vui tươi, những đượm buồn, những kỉ niệm tưởng chừng sẽ quên nhưng lại in hằn trong tâm trí khó mà phôi pha, khó mà tẩy xoá.
Isagi Issei ( bố Isagi )
Đẹp lắm phải không?
Isagi Yoichi
Khung cảnh này cứ ngỡ như là trong tranh vậy
Isagi Yoichi
Khác hẳn so với thành phố B
Isagi Yoichi
Nó đẹp hơn nhiều
Isagi Issei ( bố Isagi )
Mỗi nơi đều có một nét đẹp riêng. Con ở thành phố B từ nhỏ tới lớn, nên thấy chán và không thấy cảnh quan đẹp nữa vì đã nhìn ngắm nó đến phát chán. Ở một thành phố mới thì con sẽ đẹp hơn là phải.
Isagi Issei ( bố Isagi )
Yoichi. Con thực sự phải ra ngoài ngắm nhìn thế giới nhiều hơn đấy
Isagi Issei ( bố Isagi )
Chúng tuyệt lắm
Em nhìn bố em không nói gì. Em biết những lời bố em nói lúc nào cũng ẩn chứa một bài học. Bố không hề nói sai. Thế giới này rộng lớn biết bao. Chúng ta chán ngấy với vẻ đẹp nơi ta sinh ra và lớn lên, vẻ đẹp ở một nơi khác lại khiến chúng ta động lòng. Nhưng có bao giờ chúng ta nghĩ rằng sẽ quên đi nơi chúng ta đã nghĩ sẽ gắn bó máu thịt cả đời chưa. Chưa bao giờ quên. Nhất định là vậy. Đôi khi ngắm nhìn lại, nó lại đẹp hơn so với trước đây.
Chiếc xe dừng chân tại cổng lớn có tấm biển “Blue Lock High School” - nét chữ được mạ vàng và được khắc một cách tinh tế.
“If it doesn’t challenge you, it doesn’t change you” ( Nếu không có thách thức, bạn sẽ không thay đổi ). Là dòng chữ nhỏ được mạ bạc bên dưới tên của ngôi trường. Một lời động viên, một lời an ủi, thật ấm áp biết bao.
Ông Isagi lái xe thẳng vào trường rồi đỗ tại nơi để xe.
Isagi bước xuống xe rồi đi theo người ba mình.
Không quên ngắm nghía ngôi trường này
Ấn tượng nhất là cây hương dã đã gần trăm tuổi của ngôi trường này. Thân cây to, sần sùi, những cái rễ to chồi lên như những con trăn khổng lồ quấn vào nhau. Tán lá to, màu xanh pha chút trắng của những đốm hoa bé nhỏ. Che bóng mát một khoảng lớn của sân trường.
Yoichi đi theo ba mình đến phòng hiệu trưởng. Bước vào trong là căn phòng lớn với tông chủ đạo màu xám đen mang đến sự trầm lặng và lạnh lẽo. Hiệu trưởng trường này là một người Pháp, cao khoảng mét chín mươi, mái tóc trắng ngà đồng điệu cùng với làn da trắng. Mang trên người một bộ vest đen lịch lãm của một quý ông.
Noa Noel
Anh vừa nhập học cho con vào ngày hôm qua đúng không?
Isagi Issei ( bố Isagi )
Vâng là tôi
Noa Noel
Lại đây và làm một bài kiểm tra đầu vào
Noa Noel
Sau đó tôi sẽ phân lớp cho cháu
Noa Noel
Làm bài kiểm tra xong thì sẽ có người dẫn hai người đi lấy đồng phục và sách vở
Em đi lại chiếc bàn trống, lấy bút viết trong túi sách ra. Noa đưa cho Isagi bài kiểm tra.
Noa Noel
Em phải làm bài kiểm tra năm môn đó là toán lý hoá văn anh. Không giới hạn thời gian, làm xong môn nào thì báo lại tôi. Tôi sẽ phát tiếp bài kiểm tra môn khác
Isagi bắt đầu làm bài. Ông Isagi ngồi trên chiếc ghế sofa cùng với thầy hiệu trưởng. Hai người không nói câu nào tránh gây ảnh hưởng đến bé cưng. Noa chăm chú xem tài liệu. Ông Isagi đọc báo trên điện thoại.
Rất nhanh chóng Isagi đã làm xong bài kiểm tra đầu tiên. Gì chứ môn Hoá đối với em quá dễ dàng. Ba mươi phút là xong rồi.
Cứ thế mà em dần dần hoàn thành xong những bài kiểm tra còn lại.
Noa Noel
Bài kiểm tra sẽ được chấm xong vào chiều nay. Tôi sẽ gửi thông báo đến anh.
Isagi Issei ( bố Isagi )
Cảm ơn anh rất nhiều
Noa Noel
Sae. Còn lại nhờ em
Itoshi Sae
Mời hai người đi theo cháu ạ
Sae dẫn hai người đến phòng may đồ. Em được đo kích thước cơ thể xong thì cũng nhận được đồng phục luôn. Sau đó là đến thư viện nhận sách vở rồi ra về.
Isagi Yoichi
Giờ ta đi mua Tivi đi bố
Isagi ngồi ngã ngửa trong xe hơi hớn hở nói
Isagi Issei ( bố Isagi )
Rồi rồi
Isagi Issei ( bố Isagi )
Về nhà rủ mẹ đi chung ha
Comments