•Hiha Babachops X Hiha X Hiha Catnap•'Tiếng Mèo Kêu Phát Ra Từ Em,Mèo Con'
Chap 1:"Mật mã tội ác"{H+}
Diệp<T/g
:33 Chắc flop như choá đây😍 nội dung dark vl,sẽ gây khó chịu chút chút?
•-------------BD------------•
(Từ khi nào tìm ảnh còn nhọc nhằn hơn cả viết truyện nx ztr🥰đm)
Từng cú thúc mạnh mẽ khiến cơ thể cậu rung lên theo nhịp điệu không thể kiềm chế. Dòng chất lỏng trắng đục không ngừng tuôn ra, mỗi lần va chạm đều khiến cậu thở hổn hển. Tiếng nhóp nhép, rên rỉ của cơ thể cậu vang lên trong không gian, như một bản nhạc dày đặc những cảm xúc hoang dại.
hiha
//khẽ rít lên trong cơn mê đắm//Hộc... hộc, nốt hiệp... Ahh~ nhé?
Hiha Catnap
//nhìn cậu với ánh mắt đầy thèm khát, nở một nụ cười nham hiểm//Dạ vâng, nghe anh hết~
Hắn cúi xuống, cắn nhẹ môi cậu rồi tiếp tục, mỗi cú đẩy mạnh mẽ, mỗi lần xâm chiếm cơ thể cậu khiến cho hi vọng và lý trí của Hiha dần biến mất. Sự hoang dã tràn ngập, chỉ còn lại cảm giác nặng nề và khát khao dâng trào. Những tiếng thở dốc, tiếng va chạm vang lên như một cơn bão cuốn lấy họ vào từng khoảnh khắc không thể dừng lại.
Hiha thở gấp, đôi tay bất giác cấu mạnh vào lưng hắn, ánh mắt đầy tức giận nhưng cũng không giấu được sự khát khao. Cả cơ thể cậu run rẩy, cậu không thể chờ đợi thêm nữa.
hiha
Em bắn-n...gì lâu thế?!
Câu nói thoát ra khỏi miệng cậu trong hơi thở gấp gáp, như thể không thể chịu đựng thêm được nữa. Hiha catnap cảm nhận rõ sự bực bội trong từng từ cậu thốt ra, hắn nở một nụ cười đầy thách thức, rồi đẩy mạnh vào, đáp trả lại sự khát khao của cậu.
Hiha Catnap
Lâu, không phải lâu đâu, anh cứ chờ chút nữa...
Khi đã đến đỉnh, hắn không thể kiềm chế thêm nữa, chất lỏng trắng đục tràn ngập, xâm chiếm cậu với từng nhịp đẩy mạnh mẽ. Cả cơ thể cậu run lên trong khoảnh khắc tột đỉnh, nhưng ngay sau đó, Hiha đẩy hắn ra, không cho phép cảm giác đó kéo dài thêm.
hiha
// vẫn hơi thở gấp gáp, lạnh lùng nhìn hắn rồi thản nhiên nói//Hết 1 hiệp rồi, anh..- phải đi có việc.
Hiha Catnap
//vẫn chưa hoàn hồn, ngửa người ra sau, phẫn nộ nhưng không thể không cảm nhận sự phũ phàng trong lời nói của cậu. Hắn trừng mắt với cậu//Mẹ kiếp, đang sướng mà?
Nhưng Hiha không thèm để ý, không chút do dự. Cậu mặc lại quần áo, bước ra khỏi phòng mà không quay lại nhìn hắn, để hắn ngẩn ngơ trong sự hụt hẫng, không thể hiểu vì sao cậu lại lạnh lùng như vậy.
Hiha bước ra khỏi nhà, ánh sáng bên ngoài khiến cậu có phần tỉnh táo hơn, nhưng vẫn còn chút gì đó bứt rứt trong lòng. Cậu lấy xe và lái về công ty, mặt vẫn giữ vẻ lạnh lùng như lúc rời khỏi Hiha catnap. Nhưng trong lòng, những suy nghĩ về hắn cứ quẩn quanh không dứt.
Vào đến văn phòng, Hiha ngồi xuống bàn làm việc, mắt nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, nhưng trong đầu chỉ toàn là hình ảnh của hắn, nụ cười mỉa mai và cái cách hắn khiến cậu không thể nào quên. Nhưng cậu không muốn để bất cứ ai biết được cái sự rối loạn đó. Công việc cứ thế trôi qua, nhưng mỗi khi có tiếng chuông điện thoại vang lên, Hiha lại giật mình, không phải vì sợ công việc mà vì nghĩ có thể là hắn gọi.
--- Buổi tối ---
Khi Hiha bước vào căn hộ của Hiha catnap, mùi thơm của những món ăn khiến cậu bất ngờ. Hắn đang đứng bên bếp, đôi tay thoăn thoắt chế biến, vẻ mặt không giấu được sự chăm chú, nhưng trong ánh mắt vẫn có một chút gì đó bất thường. Hiha không nói gì, chỉ bước vào và nhìn hắn, không cảm xúc.
Hiha Catnap
//quay lại, ánh mắt đầy lấp lánh khi thấy cậu, và mỉm cười nhẹ//Anh đói chưa? Em nấu rất nhiều món ngon cho anh đấy.
Hiha nhìn những món ăn trên bàn, không khỏi cảm thấy bối rối, nhưng vẫn giữ vẻ lạnh lùng. Cậu thở dài, ngồi xuống bàn ăn, chẳng nói gì mà bắt đầu ăn. Những món ăn của hắn thật sự rất ngon, và dù có cố gắng không thừa nhận, nhưng Hiha cũng không thể phủ nhận sự tinh tế trong từng món ăn.
Sau khi ăn xong, Hiha cảm thấy cơ thể nhẹ nhõm hơn, nhưng tâm trí lại không thể tĩnh lặng. Cậu đứng dậy, không nói một lời, chỉ bước lên giường và nằm xuống, ánh mắt nhìn lên trần nhà, cố gắng xua đi cảm giác bồn chồn trong lòng.
Hiha Catnap
//đứng bên cạnh giường, như thể không vội vã gì. Hắn nhìn cậu, đôi mắt sáng lấp lánh, cười nhẹ, nhưng lại không thiếu sự sắc bén//Anh ăn xong rồi, chắc anh mệt lắm, em hầu anh một chút nha?
Hiha nhìn hắn mà không nói gì, chỉ hơi nhíu mày. Dù sao, Hiha catnap vẫn là một đứa trẻ con trong cách tỏ ra dễ thương, nhưng cậu biết rõ những gì hắn có thể làm khi quyết tâm.
Hiha catnap leo lên giường, thân hình hắn mềm mại và quyến rũ, nhưng không phải lúc nào cũng dễ dàng để Hiha có thể đối phó được sự bạo lực tiềm ẩn trong hắn.
Hiha catnap hôn nhẹ vào cổ cậu, hơi thở ấm áp lướt qua làn da, khiến Hiha hơi rùng mình. Cậu khẽ thở dài, cảm giác mệt mỏi dâng lên, nhưng lại không muốn để Hiha catnap thấy được sự yếu đuối của mình.
Hiha catnap không nói gì, chỉ nhẹ nhàng ôm lấy cậu, đặt mũi lên cổ và hít hà như một thói quen, như thể hắn không thể nào ngừng được. Mùi hương của Hiha khiến hắn cảm thấy say mê, tựa như một cơn nghiện mà không thể dứt ra.
Hắn nhắm mắt lại, cơ thể cậu ấm áp trong vòng tay hắn. Dù vậy, Hiha catnap vẫn cảm nhận rõ sự căng thẳng trong từng cử động của Hiha, nhưng hắn không vội, chỉ nhẹ nhàng ôm chặt hơn, dần dần chìm vào giấc ngủ, còn Hiha, dù mệt mỏi nhưng vẫn tỉnh táo trong suy nghĩ, không biết bao giờ cảm giác này mới thật sự kết thúc.
Cậu nhếch môi, nở một nụ cười nhẹ, có chút mệt mỏi nhưng không thể giấu được sự thoả mãn. Cảm giác ấy vẫn còn vương vấn trong cơ thể, dù đã vượt qua những khoảnh khắc căng thẳng.
Hiha nghĩ thầm trong đầu, đôi mắt hơi lơ đãng...Nạn nhân Sugerli Lush...chạm vào Hiha catnap một cái thôi, trả giá... 100 nhát dao vào tay trái... Cậu mỉm cười, ngón tay không thể không khẽ vuốt nhẹ vào cổ tay của Hiha catnap, một sự tiếp xúc không lời nhưng lại chứa đầy sự nguy hiểm trong từng nhịp thở.
Hiha catnap ngủ say, cơ thể hắn dường như hoàn toàn thả lỏng trong giấc ngủ, nhưng bàn tay vẫn không buông lỏng vòng eo của Hiha. Ngay cả khi chìm vào giấc ngủ sâu, hắn vẫn siết chặt hơn, như một phản xạ không thể thiếu. Cảm giác ấm áp và sự hiện diện của hắn vẫn khiến Hiha cảm nhận rõ rệt từng nhịp thở, như thể hắn không muốn rời xa cậu dù chỉ một giây.
Điện thoại của Hiha bất ngờ rung lên, làm cậu giật mình. Cậu cầm lấy, mở tin nhắn ra và suýt làm rơi ngay lập tức khi đọc được dòng chữ:
"Ngày mai ở xxx gặp tôi nếu không muốn việc cậu giết người bị lộ."
Câu nói ngắn gọn nhưng lại như một lời đe dọa sắc bén, khiến Hiha cảm thấy cả cơ thể bỗng nhiên lạnh toát. Một cảm giác bất an dâng lên trong lòng cậu, không hiểu ai lại biết chuyện này và muốn gì từ cậu. Mắt Hiha nhanh chóng lướt qua lại dòng chữ, không thể nào tin nổi vào những gì mình vừa đọc.
•_--------------End----------------_•
Diệp<T/g
Thề luôn là đm muộn vl rồi chứ theo tính là tôi viết dài lắm...
Comments
-ˋˏkariiੈ♡˳
ê cái avatar sóp rạo rực vãi, sóp để voii ai da
2025-04-06
2
🕊️🧸Bliri🧷🧧
mới vô cỡ này rồi sao🥰
2025-04-03
3
Haru ume hiha au x hiha
về rồi? tiếc 2 bộ bên kia vl
2025-04-03
1