Không lâu sau, Hoàng Thượng băng hà cả triều đình đều đang rối loạn
Gia Lâm đang nằm trong nhóm được đề cử lên thay ngôi
______
Một ngày nọ có mưa tầm tả, bầu trời tối sầm, những tia sét cắt ngang không gian như muốn xé toạc cả trời đất.
Cơn mưa như không có dấu hiệu dừng lại, từng giọt nước rơi xuống đất, đập vào mặt cậu, làm cho cậu cảm thấy lạnh lẽo, cô độc hơn bao giờ hết.
Tiếng gió rít lên, cuốn theo những tiếng sấm chớp, cơn mưa càng lúc mạnh mẽ hơn
Thông tin "Thái tử phi là kẻ phản Quốc" bất ngờ vang lên như một lời cáo kiện, làm tất cả mọi người trong cung đều sững sờ.
Mọi ánh mắt lập tức đổ dồn về phía cậu, chỉ có sự căm ghét, khinh bỉ hiện rõ trên từng khuôn mặt.
Cậu quỳ xuống, hai tay chắp lại trước ngực, đầu cúi thấp, đôi vai run lên bần bật.
Cậu không thể tin được những lời buộc tội này, nhưng không có cách nào để biện minh cho bản thân.
Cậu với giọng nghẹn ngào, tay vội vã dập đầu xuống nền, tiếng đầu chạm đất vang lên như một tiếng nức nở khổ sở
Trương Minh Phúc
Ta không có… Ta nguyện thề, dù cho Thế Gian này sụp đổ đi chăng nữa, ta nguyện một lòng mãi mãi với nước non! Xin hãy tin ta!
Từng lời nói của cậu như thể sự van xin yếu ớt của một người bị dồn đến tận cùng. Nhưng tất cả đều vô ích, không ai lắng nghe.
Đa nhân vật
1: Thái tử phi là kẻ phản Quốc!!
Đa nhân vật
2: Chúng thần mong thái tử có thể đứng ra để làm chủ!
Đa nhân vật
3: Đúng thế! Đúng thế!
Mọi người chỉ nhìn cậu với ánh mắt khinh bỉ và xa lánh, như thể cậu là một kẻ thù, không xứng đáng nhận được bất kỳ sự thương hại nào.
Ngay lập tức, cậu bị kéo ra giữa sân hành hình. Cậu không kịp phản ứng, chỉ cảm nhận được những bàn tay thô bạo túm lấy mình, lôi đi như một con vật.
Những viên đất đá văng lên, trúng vào đầu cậu, làm máu từ trán rướm ra, nhưng cậu không hề cảm thấy đau đớn vì những vết thương ấy.
Mỗi một cú đánh vào cơ thể không thể nào bằng được nỗi đau trong tim cậu.
Cậu khóc nghẹn, thân thể yếu ớt quỵ xuống, nhưng lại cố gắng đứng dậy, cắn chặt môi để không bật thành tiếng
Trương Minh Phúc
Ta chỉ yêu nước, ta chỉ yêu... Nhưng tại sao, tại sao họ lại đối xử với ta như vậy?
Đa nhân vật
1: Đồ phản Quốc! Đừng giả tạo nữa!!
Đa nhân vật
2: Mau chết đi!
Thiên Vương ( Anh trai của Gia Lâm)
Đã có đủ bằng chứng rồi!
Thiên Vương ( Anh trai của Gia Lâm)
Ngươi định chối đến bao giờ!?
Trương Minh Phúc
Ta...ta không có...
Thiên Vương ( Anh trai của Gia Lâm)
Hoàng thượng trước đã từng tin ngươi, vậy mà ngươi đã ra ta giết hại ngài ấy!!
Đa nhân vật
3: Cái gì?!
Đa nhân vật
3: Thì ra là do kẻ phản Quốc này giết hại!
Trương Minh Phúc
Ta không có! /gào lên/
Và rồi, Gia Lâm xuất hiện. Anh bước đến gần cậu, gương mặt vẫn lạnh lùng, không một chút cảm xúc.
Cậu ngước nhìn anh, đôi mắt đầy hy vọng, mong chờ một cử chỉ an ủi, một lời động viên, nhưng tất cả những gì cậu nhận được chỉ là sự thờ ơ, sự lạnh lùng mà Gia Lâm luôn mang trong mình.
Trương Minh Phúc
Gia Lâm...chàng...tin ta đi...một lần thôi...
Trương Minh Phúc
Được không? / nghẹn ngào/
Lý Gia Lâm
Tội phản Quốc! Chu di cửu tộc!!
Cậu không thể tin vào tai mình, không thể hiểu nổi người mình yêu, người mà mình đã đặt hết tình cảm và niềm tin vào lại có thể thốt ra những lời này
Trương Minh Phúc
/Mắt đẩm lệ/ Gia Lâm...chàng… không… không thể tin em sao?"
Lý Gia Lâm
/Bóp cổ cậu/ Đã phản Quốc rồi mà còn đòi ta tin?
Thiên Vương ( Anh trai của Gia Lâm)
Cứ bình tĩnh đã! Để ta giải quyết thay cho thái tử đây
Thiên Vương ( Anh trai của Gia Lâm)
Kẻo làm bẩn tay thái tử
Lý Gia Lâm
Được!
Lý Gia Lâm
Vậy chuyện này, ta giao cho huynh giải quyết
Trương Minh Phúc
Gi-Gia Lâm...
Lý Gia Lâm
Miệng của hắn quá bẩn!
Lý Gia Lâm
Huynh giải quyết đi nhé!
Thiên Vương ( Anh trai của Gia Lâm)
Được!
Anh quay đi, để lại cậu quỳ trên nền đất, đầu cúi thấp, như một tội nhân bị bỏ rơi. Mưa vẫn không ngừng rơi, nhưng cậu không cảm thấy lạnh nữa.
Nỗi đau trong lòng cậu lớn đến mức không còn cảm nhận được bất kỳ cái lạnh nào từ mưa hay gió nữa.
Cậu chỉ còn lại sự cô đơn, sự phản bội. Lần này, không ai cứu cậu, không ai thấu hiểu nỗi lòng của cậu. Cả thế giới như sụp đổ, chỉ còn lại tiếng mưa, tiếng sấm rền, và một trái tim vỡ vụn trong bóng tối.
*Xoẹt!!
Âm thanh sắc bén của thanh kiếm vang lên giữa không gian tĩnh lặng, như xé nát tất cả. Một nhát cắt, và mọi thứ dừng lại.
Máu từ cổ cậu tuôn ra, đỏ tươi như vệt sáng trên nền đất đen tối. Cậu ngã xuống, đôi mắt mở trừng, nhìn lên bầu trời xám xịt như đang đón nhận sự kết thúc của một câu chuyện.
Minh Phúc...Đã chết...
Nhưng trái tim cậu vẫn đập lên ba chữ "Em yêu chàng"
Comments
Khánh Ngọc
Ảnh k có tội mà
2025-04-12
0
Khánh Ngọc
Êyy nha
2025-04-12
0