[RhyCap] Dưới Bóng Tối Xác Sống
Chương 3.#Những bóng ma quá khứ#
Phòng thí nghiệm cũ kỹ và hoang tàn, giờ đây không chỉ chứa đựng những ký ức tồi tệ của Quang Anh, mà còn là nơi trú ngụ của những người bạn cũ – những người từng là đồng nghiệp, từng là gia đình, và giờ đã trở thành những sinh vật kỳ dị, mang trong mình ký ức của con người
Quang Anh và Đức Duy bước vào căn phòng rộng lớn dưới tầng hầm, không khí bỗng trở nên nặng nề. Một loạt bóng người xuất hiện từ trong bóng tối, bước ra từ những góc khuất, ánh mắt của họ không còn là những con zombie vô hồn mà đầy cảm xúc
Lê Quang Hùng
// bước đến cậu + cảnh giác //
Lê Quang Hùng
Cậu ta là ai?
Nguyễn Quang Anh
Đây là Đức Duy. Cậu ấy là người duy nhất không chạy trốn tao
Thành An đứng phía sau Quang Hùng, ánh mắt đầy ngờ vực nhưng cũng không thiếu sự quan tâm. Anh nhìn Đức Duy một cách thận trọng
Đặng Thành An
chúng ta không thể để ai gặp nguy hiểm ở đây nữa. Cái phòng này… nó không còn là nơi an toàn
Nguyễn Quang Anh
Tao biết chứ. Nhưng chúng ta cần phải tìm kiếm tài liệu, tìm ra cách ngừng lại thí nghiệm này
Bỗng, từ góc tối, Đăng Dương và Pháp Kiều bước ra. Đăng Dương, mặc dù là zombie, nhưng có thể thấy rõ sự khắc khổ trong ánh mắt anh ta. Pháp Kiều đứng cạnh anh, đôi tay siết chặt thành nắm đấm
Trần Đăng Dương
Tình trạng của chúng ta không ổn. Càng lâu, càng khó kiểm soát bản năng của mình
Nguyễn Thanh Pháp ( Pháp Kiều)
chúng ta không thể để tình trạng này kéo dài thêm nữa. Nếu không…
Nguyễn Quang Anh
// Cắt ngang //
Nguyễn Quang Anh
Chúng ta sẽ không bỏ cuộc. Chúng ta sẽ tìm cách đảo ngược mọi thứ
Thái Sơn và Phong Hào đứng cuối phòng, ánh mắt họ rực lên những tia sáng kỳ lạ, vừa đáng sợ lại vừa đau đớn. Thái Sơn bước lên, nhẹ nhàng gật đầu về phía Đức Duy
Nguyễn Thái Sơn
Không ngờ, trong thế giới này vẫn còn người như cậu
Phong Hào đi bên cạnh Thái Sơn, cười nhẹ, nhưng nụ cười ấy không thể che giấu sự đau khổ trong đôi mắt anh
Trần Phong Hào
chúng ta giống như những bóng ma, phải không? Chúng ta vẫn còn sống, nhưng không thể hoàn toàn sống
Nguyễn Quang Anh
Cảm giác ấy không thể tả nổi. Tao là một zombie, nhưng tao vẫn nhớ những gì chúng ta đã có, những gì chúng ta đã làm
Nguyễn Quang Anh
Chúng ta không thể để mình biến thành những thứ mà chúng ta căm ghét
Đức Duy đứng im, tay nắm chặt khẩu súng, nhưng không chĩa vào ai. Cậu cảm nhận được sự tăm tối xung quanh, nhưng một điều gì đó trong những lời của Quang Anh khiến cậu không thể phủ nhận. Quang Anh là một zombie, nhưng đôi mắt hắn… không phải của một quái vật
Hoàng Đức Duy
// Ngập ngừng + giọng hơi run //
Hoàng Đức Duy
Tại sao… tại sao cậu lại giúp tôi? Cậu không sợ tôi sao?
Nguyễn Quang Anh
Tôi không sợ cậu. Tôi chỉ sợ bản thân mình. Sợ rằng, nếu tôi mất cậu, tôi sẽ mất luôn tất cả những gì còn lại trong tôi
Lời nói của Quang Anh khiến Đức Duy nghẹn ngào. Cậu cảm nhận được điều gì đó trong câu nói ấy, thứ cảm xúc mà Quang Anh không thể nào cất giấu. Cậu nhìn vào đôi mắt của hắn, nơi có nỗi đau, có sự mất mát và cả một tia hy vọng nhỏ bé
Hoàng Đức Duy
// lẩm bẩm //
Hoàng Đức Duy
Vậy nếu tôi không bỏ chạy… liệu… chúng ta có thể cùng nhau tìm ra cách không?
Quang Anh nhìn cậu, rồi nhẹ nhàng gật đầu. Ánh mắt hắn nhìn thẳng vào mắt Đức Duy, như thể tìm thấy chút gì đó trong cậu mà hắn đã mất từ lâu
Nguyễn Quang Anh
Chúng ta sẽ tìm ra cách. Cùng nhau
Mối quan hệ giữa Quang Anh và Đức Duy bắt đầu phát triển với sự hiểu biết và chia sẻ sâu sắc, giữa một thế giới đầy bóng tối. Quang Anh có thể không phải là người hoàn toàn, nhưng những cảm xúc trong hắn vẫn tồn tại
Liệu họ có thể tìm ra cách để cứu rỗi nhau, hay tất cả chỉ là một giấc mơ không thể thành hiện thực?
Comments
#Hiny nè... ! ෆෆෆ⚡🐑
nhìn vào đôi mắt sâu này em có tin rằng chúng ta hợp nhau ?... -)))
2025-04-07
1
ʚ minn ෆ Qhùng ɞ
aaaa phone // chạy lại ôm phone //
2025-04-10
0
ʚ minn ෆ Qhùng ɞ
aaaa chíp bông // chạy lại ôm chíp bông //
2025-04-10
1