[RhyCap] Dưới Bóng Tối Xác Sống
Chương 8.#Ký ức Bị Khóa#
Không khí trong tầng hầm trở nên đặc quánh, lạnh buốt. Cả nhóm vẫn chưa hoàn hồn sau đoạn ghi hình tự xưng là “ba” của Quang Anh
Nhưng rồi… một âm thanh lạ vang lên từ phía cuối phòng – tiếng ting nhỏ như chuông báo, phát ra từ một cánh cửa phụ chưa ai để ý
Phong Hào nhanh tay mở cửa. Bên trong là một căn phòng trắng tinh – trống rỗng, chỉ có một chiếc giường và một chiếc hộp ký ức sinh học
Nguyễn Thái Sơn
// cau mày //
Nguyễn Thái Sơn
Cái này dùng để làm gì vậy?
Trần Phong Hào
// giọng lo lắng //
Trần Phong Hào
Dùng để lưu trữ ký ức thật… hoặc nhân tạo
Mọi ánh mắt hướng về chiếc hộp. Khi Quang Anh chạm tay vào, thiết bị phát sáng, rồi một đoạn video hiện lên
Trong đoạn ghi hình, là hình ảnh một cậu bé chừng bảy, tám tuổi, ngồi chơi xếp hình trong căn phòng trắng
Kế bên cậu là một thiếu niên tầm mười lăm – với ánh mắt sắc lạnh, nhưng luôn mỉm cười mỗi khi nhìn đứa bé
Nhân vật phụ
Thiếu niên : Duy, lần này xếp được bao lâu?
Nhân vật phụ
Cậu bé: Em thắng rồi! Quang Anh thua!
Cảnh tiếp theo, cậu bé khóc, giằng tay khỏi một người mặc blouse trắng
Nhân vật phụ
Cậu bé: Không! Trả anh ấy cho em
Nhân vật phụ
cậu bé: Em không muốn quên Quang Anh
Nhân vật phụ
Nhà khoa học (bóng lưng): Ký ức của cậu nhóc này đang phát triển cảm xúc quá mức
Nhân vật phụ
Nhà khoa học (bóng lưng): Xóa sạch đi, để giữ mẫu nguyên bản
Quang Anh ở trong đoạn video , hét lớn
Nguyễn Quang Anh
Đừng động vào em ấy! Tôi sẽ giết ông nếu ông đụng đến Duy
Đoạn ghi hình dừng lại. Không ai nói một lời. Trong không khí chỉ còn tiếng thở gấp và nhịp tim dồn dập
Trần Đăng Dương
Đức Duy… là nhân chứng
Nguyễn Thanh Pháp ( Pháp Kiều)
Không, là… phần còn lại của thí nghiệm
Trần Phong Hào
Không phải… Đức Duy là người duy nhất từng sống sót sau khi tiếp xúc với bản thể zombie gốc mà không biến dị
Nguyễn Thái Sơn
Cậu ấy… từng là bạn thân của Quang Anh… từ lúc cả hai còn là phần trong một thí nghiệm lớn hơn
Nguyễn Thái Sơn
Và sau đó, cậu ấy bị xóa trí nhớ
Hoàng Đức Duy
// lùi lại //
Hoàng Đức Duy
Không... không thể nào
Hoàng Đức Duy
KHÔNGGG // ôm đầu //
Những hình ảnh mơ hồ ùa về như cơn thủy triều: tiếng cười quen thuộc, bàn tay ấm áp, ánh mắt dịu dàng… Tất cả đều là Quang Anh
Và rồi – lửa, tiếng la hét, cánh cửa phòng thí nghiệm đóng sầm lại, và… bóng đen che mắt cậu
Nguyễn Quang Anh
// tiến tới + ôm chặt cậu vào lòng //
Nguyễn Quang Anh
Không sao đâu… bây giờ em đã nhớ. Và anh chưa bao giờ quên
Cái ôm ấy, là tất cả của một tuổi thơ bị đánh cắp, của một tình cảm vượt qua cả xác thịt lẫn biến dị
Họ đã từng là một phần không thể tách rời và bây giờ, số phận đưa họ về lại với nhau, để phá bỏ chuỗi dây xích mang tên “kí ức bị điều khiển”.
Nhưng khi mọi người vừa định rời khỏi tầng hầm, thì tiếng còi báo động vang lên chói tai. Trên màn hình, một dòng chữ đỏ xuất hiện
"TRẠNG THÁI BETA ĐƯỢC KÍCH HOẠT – BẢN SAO CẢM XÚC THỨ 2 ĐÃ THỨC TỈNH"
Nguyễn Quang Anh
// nắm tay Duy + ánh mắt sắc lạnh //
Nguyễn Quang Anh
Chúng ta không chỉ có một kẻ thù…
Comments
Linez
Căng thẳng vậyyyy
2025-04-11
0