[BJYX] - [ Bác Chiến ] Ba Dượng Ơi! Em Lỡ....
Chương 4: Ngây Thơ
Tiêu Chiến
Vậy thì xem ai sẽ thắng~~~~
Lời nói của Tiêu Chiến vẫn còn vương trong không khí, nhưng phản ứng của Vương Nhất Bác lại khiến cậu chững lại.
Hắn không có bất kỳ biểu hiện nào giống như bị áp đảo. Không khó chịu, không tức giận, thậm chí còn chẳng có vẻ gì là bị lung lay.
Vương Nhất Bác
Cậu nghĩ gần thêm một chút thì sẽ thắng sao?
Giọng hắn trầm thấp, mang theo một tia giễu cợt nhàn nhạt. Không đợi Tiêu Chiến trả lời, Vương Nhất Bác đã vươn tay nắm lấy cổ tay cậu, nhẹ nhàng nhưng lại rất áp bức .
Vương Nhất Bác
Cậu đang cố kiểm soát tôi?
Tiêu Chiến
Nếu anh không chịu ảnh hưởng bởi pheromone alpha, vậy chỉ còn cách này.
Vương Nhất Bác
Bằng cách tiếp xúc gần?
Tiêu Chiến
Có vấn đề gì sao?
Tiêu Chiến cười nhạt, nhưng chưa kịp làm gì tiếp theo, Vương Nhất Bác đã xoay người.
Trong chớp mắt, cậu bị ép sát vào bức tường phía sau, cổ tay bị giữ chặt, không thể nhúc nhích.
Vương Nhất Bác
Cậu quá ngây thơ.
Khoảng cách giữa hai người giờ đây gần hơn cả lúc nãy. Nhưng lần này, Tiêu Chiến không còn là người chủ động nữa
Vương Nhất Bác
Tôi đã nói rồi, cậu không phải đối thủ của tôi.
Tiêu Chiến
Anh nghĩ tôi sẽ dễ dàng bỏ cuộc?~
Vương Nhất Bác
Không. Nhưng tôi không cần cậu bỏ cuộc.
Vương Nhất Bác
// Giọng nhẹ bẫng, ánh mắt vẫn trầm tĩnh như mặt hồ không gợn sóng.//
Tiêu Chiến cắn môi, pheromone alpha một lần nữa bung ra mạnh mẽ.
Nhưng ngay lập tức, pheromone của Vương Nhất Bác lại bao trùm lên nó, không áp đảo, không đè nén, mà chỉ nhẹ nhàng triệt tiêu tất cả.
Đây không phải là lần đầu tiên Tiêu Chiến đối mặt với một enigma, nhưng cảm giác này thì hoàn toàn mới. Một sự kháng cự hoàn hảo, không để lộ bất kỳ sơ hở nào.
Tiêu Chiến
Anh đã làm cách nào?
Vương Nhất Bác
Không phải cậu muốn thử nghiệm sao? Cậu có thể tự tìm câu trả lời.
Hắn buông tay, lùi lại một bước. Không nhanh không chậm, không có vẻ gì là cảnh giác, như thể cậu chưa từng tạo ra mối đe dọa nào đối với hắn.
Vương Nhất Bác
Đừng phí sức nữa, Tiêu Chiến.
Tiêu Chiến
Anh tự tin đến vậy sao?
Vương Nhất Bác
Không phải tự tin. //Nhìn cậu một lúc, hắn nhàn nhạt nói tiếp //
Vương Nhất Bác
Chỉ là tôi hiểu rõ giới hạn của mình.
Tiêu Chiến
Giới hạn của anh là gì? // nhíu mày//
Vương Nhất Bác
Cậu không cần biết
Hắn quay lưng bỏ đi, không để Tiêu Chiến có cơ hội phản ứng. Nhưng khi đến gần cửa, hắn dừng lại, hơi nghiêng đầu.
Vương Nhất Bác
Lần sau, nếu muốn chơi trò này… hãy chắc chắn rằng cậu biết rõ luật.
Cánh cửa khép lại. Tiêu Chiến siết chặt tay, nhìn theo bóng lưng hắn biến mất. Trong lòng dâng lên một cảm giác khó chịu, không rõ là vì thua cuộc hay vì điều gì khác.
Tiêu Chiến
// Lẩm bẩm //Vương Nhất Bác… rốt cuộc anh là gì?
_________________________
Comments
🐼
aaaa ghế đầu của tuii
2025-04-10
3
Rùa hầm🐢
lần đầu tiên , e thấy ng thách thức mà cũng là ng đi hoi điểm yếu cụa ngta như anh...
2025-04-10
3
🔥
tr ra đời em nể moõi anh , chs mà đi hỏi như nah chắc em k cần lm j cũng thắng luôn quá...
2025-04-10
3