[RhyCap] Dưới Ánh Nắng Mùa Hạ
Chap 4: Giường trắng, mắt đỏ
[Bệnh viện – 3 ngày sau biến cố]
Mùi cồn y tế xộc vào mũi, tiếng bước chân bác sĩ khẽ vang đều đều trên hành lang trắng toát.
Duy nằm bất động trên giường bệnh, tay cắm kim truyền, cánh tay quấn băng trắng dày cộm. Cậu đã tỉnh, nhưng không nói gì suốt hai ngày qua.
An nằm giường bên, mấy vết bầm tím sưng đỏ vẫn chưa tan. Cậu đang lim dim mắt, đôi môi khô khốc nứt nẻ.
Kiều nằm cuối dãy, người nhỏ thó, mắt sưng đỏ. Tóc em bị dính máu phải cắt bớt, nay chỉ còn lởm chởm.
Hoàng Đức Duy
//Khàn giọng// Học phí tháng này chắc tiêu rồi....
Đặng Thành An
//Cố cười// Chắc bị đuổi việc hết rồi hé mấy mom
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều-
Má ơi… mới vô học kỳ hai mà nằm đây thúi móng
Không khí nghẹn lại, như có thứ gì đè lên ngực cả ba đứa. Không phải chỉ đau vì vết thương mà là vì sự bất lực.
Ngồi một lúc lâu thì Hào ra ngoài.
[Căn tin bệnh viện – chiều cùng ngày]
Hào ngồi một góc, ly cà phê nguội ngắt trên bàn. Gương mặt anh vẫn lạnh như thường ngày, nhưng hai mắt lộ tia đỏ mờ, đó là dấu hiệu cơ thể vẫn đang chống chọi với pheromone của Sơn.
Trần Phong Hào
//Thở dài// Đời này còn ý nghĩa gì không cơ chứ...nằm ở đây mấy ngày rồi...không thể sống nữa rồi..//cúi gầm mặt//
Tiếng mưa rả rích bên ngoài.
Duy xoay mặt nhìn ra cửa sổ, giọng nhỏ như hơi thở:
Hoàng Đức Duy
Tao không ngờ...Quang Anh......ác quá đi mất..
Đặng Thành An
Nó đâu có phải con người
Trần Phong Hào
Nói gì thằng Quang Anh..tội con Kiều, thằng Dương nó như súc vật ấy
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều-
//Nhắm tịt mắt không muốn nghe//
Hoàng Đức Duy
Từ đầu chuyển trường là ngon rồi
Đặng Thành An
Không chừng còn bị dữ hơn nữa
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều-
Tụi mình đi tới đâu ai cũnh khinh mà
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều-
Làm gì có một gia đình trọn vẹn như người ta..đâu có ăn sung mặc sướng như họ
Đặng Thành An
Họ khinh phải rồi...
Trần Phong Hào
Mà nhắc mới nhớ, mấy nay không thấy bố Duy lên thăm
Hoàng Đức Duy
Quen rồi, mày không nhắc là tao quên ổng luôn ấy
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều-
Có bao giờ ổng quan tâm Duy đâu
Hoàng Đức Duy
//Cười khổ//
Đặng Thành An
Thui ráng lên, đời còn dài mà
Trần Phong Hào
*Sắp kết thúc rồi..*
Trong phòng tắt đèn, bốn người nằm im trên bốn chiếc giường bệnh, ánh đèn hành lang hắt vào vệt sáng dài.
Họ không khóc thành tiếng.
Vì từ nhỏ… tụi em đã quen với chuyện phải tự vượt qua.
📣Chuyến kiểm tra tổng quát cho bệnh nhân phòng 403 – 405 sẽ bắt đầu lúc 7h sáng mai.
Mà vì mai… lại là một ngày khác mấy em phải sống tiếp. Không biết làm sao, nhưng vẫn phải sống.
Đứa nào k hiphop toi bắn:^):,-)
Nào ngọt nào ngọt?
Đứa nào k hiphop toi bắn:^):,-)
Đợi đi:))
Đứa nào k hiphop toi bắn:^):,-)
Xót quá....
Đứa nào k hiphop toi bắn:^):,-)
Mà giả tưởng mà
Đứa nào k hiphop toi bắn:^):,-)
Tui sẽ tưởng cho nó vô lý hết sức có thể
Đứa nào k hiphop toi bắn:^):,-)
Kiểu Duy thành siêu nhân ám Q.Anh á=)))
Đứa nào k hiphop toi bắn:^):,-)
Hì hì
Đứa nào k hiphop toi bắn:^):,-)
^^
Comments