[Đản Xác] Giữa Con Tim Và Lý Trí
Chap 4
Không khí trong đội điều tra dần trở lại bình thường sau vụ án căng thẳng vừa qua. Văn phòng đội giờ đây thoang thoảng mùi đồ ăn ấm áp, tiếng cười rộn ràng xen lẫn tiếng gõ bàn phím, tiếng giấy tờ lật qua lật lại – bình yên một cách tạm thời
Từ Sở Văn đang lúi húi bên chiếc bếp điện mini, Diệp Thư Kỳ đứng kế bên ra vẻ chỉ đạo
Diệp Thư Kỳ
Cậu cho nhiều nước quá! Đây là nấu mì chứ không phải nấu canh nha
Từ Sở Văn
hihi mình lỡ tay
Phía bên kia phòng, Viên Nhất Kỳ dán lén một tờ giấy sau lưng Vương Dịch ghi “Cảnh sát gương mẫu – nhưng chưa có người yêu”. Châu Thi Vũ phát hiện ra liền bịt miệng cười, nhẹ nhàng tháo tờ giấy dán lên... lưng Đan Ny
Đan Ny (nàng)
Ai làm trò con nít vậy? Chúng ta là cảnh sát đấy
Đan Ny (nàng)
*khẻ nhíu mày*
Trần Kha ngồi phía trong cười khẽ, ánh mắt lại chẳng giấu nổi vẻ thích thú khi nhìn Ny nghiêm túc
Trần Kha (cô)
* quay lại tiếp tục cấm mặt vào laptop*
Giữa lúc bầu không khí vui vẻ, Sở Văn cầm laptop chạy vào
Từ Sở Văn
Đội trưởng, tôi tìm được thứ này trong phòng vật chứng – camera hành lang tầng 2 hôm xảy ra vụ án đã bị chỉnh lệch góc quay vào khoảng 2 giờ sáng. Có đoạn video bị mã hóa.
Không khí lập tức trầm lại. Trần Kha liếc nhìn Đan Ny
Trần Kha (cô)
Ny, em cùng Văn phụ trách khôi phục đoạn đó. Đừng để ai khác biết
Đêm xuống, trong văn phòng chỉ còn Trần Kha ngồi đọc báo cáo. Đan Ny bước vào, mang theo một hộp cơm nhỏ
Đan Ny (nàng)
Chị ăn chút gì đi
Trần Kha (cô)
*Trần Kha gật đầu, nhận hộp cơm, ánh mắt chạm phải ánh mắt Đan Ny... lặng lẽ và lo lắng*
Khi Đan Ny cúi xuống băng lại vết thương bên vai cho Trần Kha, tay hơi run
Đan Ny (nàng)
Chị... còn đau không?
Trần Kha (cô)
Đau chứ. Nhưng quen rồi
Trần Kha (cô)
* khẻ cười gượng*
Đan Ny (nàng)
đừng nói thế...
Đan Ny (nàng)
* giọng nhỏ dần*
Trần Kha (cô)
em nói gì cơ?
Trần Kha (cô)
* nghe nhưng vẫn hỏi*
lúc này 2 người vô tình ngước mặt về phía nhau
Tiếng "ting!" vang lên từ laptop – đoạn file đã được giải mã
Cả hai quay lại nhìn màn hình
Khung hình lờ mờ hiện lên: một bóng lưng cao, mặc đồ đen – lướt ngang camera đúng lúc góc quay bị chỉnh lệch. Chỉ một khoảnh khắc thoáng qua, nhưng đủ để Đan Ny rùng mình
Đan Ny (nàng)
Là... người trong đội chúng ta?
Trần Kha siết chặt tay. Ánh mắt trở nên lạnh đi, sâu hun hút
Trần Kha (cô)
Không chắc. Nhưng nếu đúng, thì đây không còn là một vụ án bình thường nữa
Trên màn hình, đoạn video vừa tua lại – và trong một khung hình mờ nhòe, xuất hiện vật mà chỉ người trong nội bộ mới có: một chiếc phù hiệu đội điều tra, lấp ló nơi mép áo người đó
Cảm giác lạnh sống lưng và hoài nghi nhẹ nhàng len vào từng câu chữ.
Mọi niềm tin, nụ cười, và sự thân mật ban đầu... liệu có đủ sức chống chọi lại khi sự thật dần hé lộ?
Ánh sáng màn hình laptop phản chiếu lên gương mặt Trần Kha và Đan Ny. Cả hai không nói gì trong vài phút sau khi đoạn video kết thúc
Không khí như đặc quánh lại, chỉ còn tiếng quạt gió vi vu
Đan Ny (nàng)
Chị định làm gì?
Ny lên tiếng trước, giọng nhỏ như thì thầm
Trần Kha (cô)
Chưa vội kết luận
Trần Kha (cô)
Mọi người trong đội đều là người đáng tin...
Trần Kha (cô)
Ít nhất là cho đến lúc này
Trần Kha (cô)
*Trần Kha trả lời, mắt vẫn dán vào khung hình dừng lại trên phù hiệu lấp ló*
Tại Văn phòng đội điều tra
Mọi người tụ tập đông đủ để phân tích một vụ án mới: vụ trộm tài liệu mật ở khu bảo mật – không có dấu vết đột nhập, không có camera ghi lại gì rõ ràng. Một vụ trộm tinh vi, khiến tất cả bối rối
Viên Nhất Kỳ
Vụ này kỳ lạ thật... giống như có ai đó cố tình lấp hết dấu vết
Viên Nhất Kỳ
*gõ bút lên bàn*
Châu Thi Vũ liếc sang Vương Dịch, nhỏ giọng
Châu Thi Vũ
Giống vụ lần trước không?
Vương Dịch
Còn tinh vi hơn. Nhưng có vẻ... cùng một kiểu người.
Từ Sở Văn cau mày, nhìn bảng phân tích
Từ Sở Văn
Nếu đúng là người trong đội, thì... đây không phải trộm, đây là phản bội
Trần Kha triệu tập Đan Ny, Thi Vũ vào phòng riêng
Trần Kha (cô)
Chúng ta bắt đầu điều tra ngầm❄️
Trần Kha (cô)
Không ai khác được biết❄️
Đan Ny (nàng)
Chị nghi ai?
Trần Kha không trả lời ngay, chỉ đưa mắt nhìn Đan Ny – ánh nhìn vừa tin tưởng, vừa... dè chừng
Đan Ny ngồi trước máy tính, nhìn chằm chằm dữ liệu giám sát nội bộ. Mắt nàng dừng lại ở một dòng nhật ký truy cập hệ thống... có người dùng quyền đội trưởng để mở tệp mật lúc 2:05 sáng – khi Trần Kha đang bị thương, không có mặt ở văn phòng
Đan Ny (nàng)
*nàng khựng người*
Đan Ny (nàng)
Lẽ nào… chính Kha Kha cũng đang giấu điều gì?
Một cơn nghi ngờ nhẹ nhàng luồn qua tim nàng. Nhưng cũng ngay lúc ấy, điện thoại nàng rung lên – tin nhắn từ Trần Kha
Trần Kha (cô)
📱Nếu em thấy điều gì lạ, hãy báo chị
Trần Kha (cô)
📱tin chị nhé
Đan Ny siết chặt điện thoại, ánh mắt bối rối.
Trong khi đó, ở một góc khác của thành phố
Một người đàn ông đứng bên cửa sổ, nghe điện thoại
???
📱Mọi chuyện diễn ra đúng như kế hoạch. Đội điều tra bắt đầu nghi ngờ lẫn nhau
???
📱Rất tốt. Gửi lời chào đến… ‘Thiên Sứ Gãy Cánh’ của họ
Trần Kha đứng trước bức tường ảnh các vụ án cũ, ngón tay cô chạm nhẹ vào tấm hình đã ngả màu, miệng thì thầm
Trần Kha (cô)
Tôi sẽ không để lặp lại chuyện năm xưa…
Trần Kha (cô)
Dù có phải đánh đổi cả lòng tin...
Tác Giả
hơi nhạt mọi người thông cảm nha
Comments