Allcaptain | Vong Linh

Allcaptain | Vong Linh

01 – Sân khấu gọi tên linh hồn

tác giả Sứaa
tác giả Sứaa
kkkk
tác giả Sứaa
tác giả Sứaa
Thử tâm linh hê
Ánh sáng từ hàng trăm đèn sân khấu rọi xuống nền sàn bóng loáng. Studio rộng lớn vang vọng tiếng chỉnh nhạc, đạo cụ, và giọng la của đạo diễn. Tất cả đều đang chuẩn bị cho một tập đặc biệt của chương trình Voice of Legend – vòng thử thách “Tái hiện âm nhạc cổ điển.”
nvp
nvp
3 phút nữa ghi hình!
Trên hàng ghế giám khảo, những cái tên nổi bật nhất giới âm nhạc đang ngồi vào vị trí. Quang Anh lướt điện thoại với headphone trên tai. Đăng Dương đang xem lại lời bài hát thử thách bằng một biểu cảm khó hiểu. Thái Sơn, Thành An, Minh Hiếu, Bảo Khang... lần lượt bước vào.
Rồi nhạc nền vang lên – một đoạn beat lạ lẫm, giai điệu cổ xưa được phối mới lại.
Ngay khoảnh khắc âm thanh ấy vang lên...
Cạch—
Tất cả đèn trong studio chớp một nhịp rồi tắt ngúm. Mọi người dừng lại. Không ai lên tiếng.
Đúng lúc đó—một giọng hát ngân lên. Nhẹ như gió thoảng.
???
???
Một khúc ca chưa trọn vẹn... Trôi theo ánh sáng mà chưa bao giờ chạm đến sân khấu.
Không mic. Không nguồn phát. Không ai đang hát.
Chỉ có một người,Quang Anh , từ từ ngẩng lên, ánh mắt đăm đăm về phía dãy ghế khán giả trống lặng phía sau camera. Anh thấy... một dáng người đứng đó.
Tóc trắng, áo sơ mi cổ cao, dáng vẻ như bước ra từ một thế kỷ khác.
Hoàng Đức Duy.
Em đứng lặng, mờ ảo như làn sương. Mỉm cười. Đôi mắt sâu hun hút như từng nhìn qua hàng trăm kiếp người.
Quang Anh khựng lại.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ai vậy?
Đèn bỗng sáng trở lại. Cảnh tượng biến mất. Ghế trống không. Đạo diễn hô "quay tiếp!"
Nhưng trong tai Quang Anh , câu hát ấy vẫn văng vẳng. Và trong tim anh, một cảm giác quen thuộc mơ hồ… như thể anh đã từng gặp người đó, trong một giấc mơ xa xôi nào đó, cách đây hàng trăm năm.
___
Studio rộng gần 800m² im phăng phắc trong giây lát. Không khí như bị giữ lại ở đoạn nhạc vừa rồi.Một vài kỹ thuật viên ngơ ngác nhìn nhau. Đèn sân khấu chớp chớp rồi sáng hẳn lại. Đạo diễn thở dài.
nvp
nvp
Chắc tụ điện lại chập. Kiểm tra nhanh đi, mười phút nữa ghi hình!
Trên hàng ghế giám khảo, Quang Anh vẫn nhìn về phía dãy ghế trống. Đôi mắt sâu thẳm của anh nheo lại.Không có ai. Nhưng... cảm giác đó vẫn còn. Cảm giác có ai đó đang nhìn mình rất lâu, rất kỹ.
Đăng Dương từ bên cạnh đẩy nhẹ vai Quang Anh , giọng nửa trêu nửa thật.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Sao đấy, gặp ma à?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
...Ừ.
Anh đáp khẽ, khiến Dương hơi khựng lại.
Anh không đùa.
___
5 phút sau, chương trình bắt đầu chạy thử. Một thí sinh nữ bước lên sân khấu, bắt đầu thể hiện bài hát thử thách "Bản Giao Hưởng Bị Lãng Quên" – ca khúc phối lại từ một giai điệu thất truyền thế kỷ 18.
Tiếng piano vang lên.
Cùng lúc đó, ở phía sau màn hình LED khổng lồ trên sân khấu, một cái bóng lại xuất hiện.
Hoàng Đức Duy.
Vẫn dáng người đó, vẫn gương mặt ấy – đôi mắt dịu dàng, làn da trắng gần như phát sáng dưới ánh đèn xanh tím. Không ai nhìn thấy em. Không một ai… trừ một người.
Thái Sơn đứng ở bàn điều chỉnh âm thanh phụ trợ, bất giác quay đầu.Bàn tay anh run nhẹ.
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Có… ai đứng sau màn hình không?
Không ai đáp.Thái Sơn lập tức bước lại gần – không người. Chỉ là một khoảng trống rộng, ánh sáng sân khấu hắt bóng lung linh. Nhưng anh chắc chắn đã nhìn thấy một người đứng đó.
___
Cùng lúc ấy, Đức Duy đứng giữa ánh sáng, nhìn thẳng vào sân khấu như đang hồi tưởng. Là sân khấu. Là âm nhạc. Là đam mê chưa bao giờ hoàn thành.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ta vẫn còn ở đây...
Giọng em thì thầm, hòa vào nhịp nhạc.Không ai nghe thấy. Nhưng một cơn gió lướt qua, mang theo tiếng thì thầm đó đến tai Thành An.
Thành An rùng mình.
___
Sau khi phần thử giọng kết thúc, các giám khảo và producer tụ lại phòng chờ.
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Nãy có ai thấy đoạn giọng hát đầu tiên không?
Phạm Anh Quân
Phạm Anh Quân
Không phải phần mở đầu à?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không. Đó là giọng người thật.
Quang Anh cắt ngang. Ánh mắt anh sắc lạnh, nhưng không giấu nổi sự bối rối.
Mọi người im lặng. Lúc này, phía camera phát hiện một điều bất thường. Khung hình đầu tiên khi bài hát bắt đầu, ở dãy ghế sau cùng — có một người đang ngồi.
Góc máy mờ, bóng người đó chỉ hiện ra trong 3 giây rồi biến mất.
Đạo diễn bật to màn hình, phóng lớn hình ảnh. Mọi người đổ dồn ánh mắt vào… và lặng đi.
Tóc trắng. Mặc sơ mi trắng. Mắt nhìn thẳng về phía camera.
Hải Đăng lẩm nhẩm.
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Chuyện quái gì vậy?
Ở một góc khác, Đức Duy vẫn đứng đó, giữa ánh sáng phản chiếu lên sàn sân khấu, gương mặt em nghiêng nghiêng, lặng nhìn về phía dàn giám khảo. Nụ cười mơ hồ như vừa biết ơn, vừa… mong chờ.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Lần này, liệu ta có thể hoàn thành bản nhạc của mình chăng?
Hot

Comments

sup🌽

sup🌽

1 tuần có 7 ngày thì bà này ra hết 6,5 truyện mới luôn

2025-04-10

1

Sei is My darling

Sei is My darling

Tai nghe nói mịa đi còn headphone nữa là shao vậy Sứa🥰..

2025-04-10

1

Anonymous

Anonymous

Gửi sốp 10 bông, ý tưởng truyện hay quá 🙌

2025-04-10

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play