"Hoàng đế Dương quốc, bọn ta đã quyết định sẽ để thập nhất hoàng tử đi thay thập bát công chúa qua nước Dương làm con tin." Tô Hàn Vũ không hề do dự liền nhanh chóng nói như muốn kết thúc vụ này càng nhanh càng tốt.
Dương Tĩnh Ly im lặng không nói gì chỉ liếc nhìn cậu một cái rồi quay qua nhìn hai tên thuộc hạ đang giữ Mặc Hân Nhi, hai người họ liền hiểu ý lôi Mặc Hân Nhi lại chỗ đám người Mặc Quốc rồi đẩy cô ta về phía đám người bọn họ sau đó liền bắt lấy Mặc Lâm Tranh quay về phía của Dương quốc.
Mặc Lâm Tranh ngoan ngoan chịu trói, cậu cũng chẳng còn sự lựa chọn nào khác. Sau khi trao đổi con tin thành công, đội quân hai nước cũng rời đi, ai về nhà nấy. Lúc đi cậu còn quay lại nhìn về phía Tô Hàn Vũ nhưng Tô Hàn Vũ lại chẳng quan tâm đến cậu mà lo kiểm tra xem Mặc Hân Nhi có bị thương hay không, ngay khoảng khắc đó, cậu chính thức tuyệt vọng.
Sau khi về đến Dương Quốc, nơi này còn đất đai màu mỡ gấp trăm ngàn lần ở Mặc Quốc của cậu, hoàng cung cũng vô cùng xa hoa tráng lệ. Mặc Lâm Tranh bị nhốt ở trong ngục tối, cả tay và chân của cậu đều bị trói lại bởi dây xích nặng nề khó chịu cứu vô da thịt trắng trẻo của cậu khiến cho nó đỏ lên. Mặc Lâm Tranh chỉ mặc mỗi một bộ đồ màu trắng vô cùng mỏng và đơn giản, cậu ngồi bệt dưới sàn, từng cử chỉ hành động của cậu đều phát ra tiếng vang leng keng của dây xích va chạm vào nhau.
Mặc Lâm Tranh từ nhỏ đã rất sợ tối bây giờ lại bị nhốt ở một nơi lạnh lẽo không hề có một chút ánh sáng nào ngoài cây nến mờ mờ ảo ảo ở bên ngoài ra. Mặc Lâm Tranh vô cùng sợ hãi, run rẫy ngồi bó gối ở một góc lặng lẽ rơi nước mắt.
Bây giờ cũng đã là ban đêm rồi nên Mặc Lâm Tranh mới không bị hành hạ, đến sáng mai kiểu gì cũng sẽ phải chịu sự tra tấn khủng khiếp từ đại lý tự và hình bộ. Khi tất cả mọi người đều đã chìm vào giấc ngủ thì cậu lại ngồi ở một góc tựa đầu vào thành tường nhìn ra phía cửa sổ nhỏ xíu, ánh trăng sáng nhè nhẹ, cậu ngồi hồi tưởng lại về những ngày tháng tươi đẹp khi ở Mặc Quốc, nhớ lại những lần Tô Hàn Vũ cưng chiều yêu thương cậu. Bây giờ cũng chỉ còn lại là những kỷ niệm.
Mặc Lâm Tranh cứ ngồi vậy suốt cả đêm, cậu không ngủ được nên chỉ có thể ngồi vậy.
Đến sáng ngày hôm sau, có người đến mở cửa phòng giam rồi lôi cậu đi một cách mạnh bạo, cậu bị trói ở trên cái cột dài, hai tay bị trói dang rộng sang hai bên. Trước mặt là một cái nồi đựng than nóng bên trong, bên cạnh là đù các loại roi dùng để tra tấn nạn nhân.
Dương Tĩnh Ly dùng những ngón tay dài đẹp của mình lướt nhẹ qua các món đồ tra tấn như đang chọn lựa. Cuối cùng cầm lên một cây roi da dài và mỏng đi về phía cậu.
"Cảm giác bị người mình yêu đẩy đi làm con tin để cứu muội muội của ngươi về như thế nào?" Dương Tĩnh Ly dùng cán roi nâng cằm cậu lên.
Dương Tĩnh Ly không hiểu sao lại muốn trêu chọc con tin của Mặc quốc này. Mặc Lâm Tranh bị hắn nói trúng tim đen, nước mắt không kiềm được lại một lần nữa chảy xuống. Dương Tĩnh Ly từ trước đến giờ rất ghét ai đó khóc trước mặt mình nên liền bày ra dáng vẻ chán ghét nhìn cậu. Hắn ném cây roi cho Đại lý tự khanh rồi nói.
"Ngươi đánh." Dương Tĩnh Ly ra lệnh.
Đại lý tự nhận lấy cây roi và bắt đầu hành hình, trong phòng giam bây giờ toàn tiếng roi vút chạm vào da thịt cùng với tiếng khóc lóc cầu xin thảm thiết của Mặc Lâm Tranh. Từng roi đánh qua đều để lại một đường dài còn có chút rỉ máu.
Mặc Lâm Tranh bị hành hạ đến mức ngất đi mới được tha. "Khuôn mặt cũng đẹp đó, tạt nước đi." Dương Tĩnh Ly ngồi ở ghế hưởng thụ nãy giờ bây giờ cũng chịu lên tiếng.
Thuộc hạ của hắn liền nghe lệnh lấy một thau nước đá lạnh rồi tạt vào người cậu. Vết thương nặng trên người còn kèm theo nước lạnh gặp nhau làm cho các mạch máu co lại đau đớn gấp vạn lần khiến cho Mặc Lâm Tranh bừng tỉnh, đau đớn la lên. Máu hòa với nước nhiễu xuống sàn nhà lạnh lẽo.
"Chậc... thật bẩn thỉu. Gọi thái y đến chữa thương cho cậu ta, mặc đồ sạch sẽ rồi mang đến phòng của trẫm." Dương Tĩnh Ly nói xong liền rời đi.
Thuộc hạ của hắn khó hiểu nhưng cũng không dám làm trái ý hắn nên liền nhanh chóng gọi thái y và tắm rửa mặc đồ cho cậu sạch sẽ. Bình thường những tù nhân bị Dương Tĩnh Ly bắt về thì chỉ có sống không được mà chết cũng không xong, bị hành hạ tra tấn một cách khủng khiếp nhất. Nhưng con tin Mặc quốc này lại chỉ bị đánh vài roi, đây là hình phạt nhẹ nhất trong những đợt tra tấn các tù nhân khác từ trước đến giờ. Nhưng điều bất ngờ hơn là hoàng đế của họ lại muốn chữa thương rồi mang đến phòng chỉ có hoàng thượng mới được ở khiến cho ai cũng bất ngờ.
Updated 22 Episodes
Comments
Two Three Five🫂
Lần cuối cùng em chọn tin tên khốn đấy, chính vào lúc này em như kí vào khế ước của quỷ.Em sẽ thay đổi, tất cả sẽ phải trả giá cho những việc tồi tệ mà họ đã làm với em
2025-04-21
0
Two Three Five🫂
Hỏi chấm thật á?? Con người chứ đâu phải đồ vật đâu mà nói không hề có chút giao động cỡ đó vậy ạ? Mình có còn lương tâm không? Chó nhai rồi à
2025-04-21
1
Yến Nhi
chỉ vì một chút sự quan tâm mà thứ anh ấy nhận về lại quá đắng cay. Đúng là những con người không đc yêu thương thì chỉ cần hơi ấm nhỏ họ cx sẽ lay động
2025-07-10
0