Vết cắt từ quá khứ

t/g
t/g
🐆
t/g
t/g
Quá tr rồi
t/g
t/g
Lười quá nè~
t/g
t/g
Mà lỡ lên kịch bản rồi bt s giờ💔
_______________
Mưa đổ rả rích trên máy ngói của biệt phủ họ Nguyễn
Ánh đèn mờ vàng chiếu qua làn sương mỏng, đọng lại trên từng giọt nước lạnh ngắt nơi bậc thềm
Trong phòng, Nguyễn Hữu Đạt đứng lặng trước khung cửa sổ, tay siết chặt bức thư tay đã nhòe mực
Là thư của Khoa, không giấu, không tên chỉ vài dòng ngắn ngủi được để lại sau bức tường phía sau căn nhà gỗ cũ ở rìa thị trấn - nơi hai người từng hẹn nhau trốn khỏi thế giới đầy hận thù ấy
>" Nếu như chúng ta sinh ra trong một thời đại khác... có lẽ đã có thể ở bên nhau" _ĐTK
Đạt cười nhạt, tim như bị bóp nghẹn. Em siết bức thư, mắt đỏ hoe.
Họ yêu nhau từ năm 17 tuổi, nhưng giữa hai người là cái tên không thể xóa nhòa: Đinh Tấn Khoa - Nguyễn Hữu Đạt
Một người thừa kế dòng họ Đinh quyền lực, kẻ còn lại là hậu duệ nhà họ Nguyễn từng bị chôn vùi trong thù hận và mất mát do cuộc thanh rừng năm ấy
Gia tộc Đinh từng kiến dòng họ Nguyễn điêu đứng, cả một đời Đạt lớn lên trong những câu chuyện mẹ kể về m@u, về nước mắt, về nỗi nhục không thể gột sạch
Vậy mà... cậu lại yêu người mang họ Đinh
---
Tại một căn phòng xa hoa bên dinh thự họ Đinh, Khoa đứng trầm ngâm trước tấm ảnh cũ
Đó là bức ảnh duy nhất mà anh và em chụp chung - khi cả hai trốn khỏi thành phố, sống những ngày ngắn ngủi như những thường dân, không gánh nặng gia tộc, không oán hận
Chỉ có hai trái tim biết yêu
???
???
Khoa
Một giọng nói già cội vang lên phía sau
Tấn Khoa
Tấn Khoa
/giấu bức ảnh vào ngăn kéo/ con nghe
Cha Khoa
Cha Khoa
Thằng nhóc họ Nguyễn vẫn chưa buông bỏ sao?
Khoa im lặng
Cha Khoa
Cha Khoa
/nhếch môi/ họ Nguyễn phải trả giá, Khoa à
Cha Khoa
Cha Khoa
Mối hận này không thể rửa bằng vài giọt nước mắt tình yêu
Khoa không nói gì chỉ biết siết chặt tay
Anh biết mình không thể thay đổi dòng m@u đang chảy trong người
Nhưng... cũng không thể quên ánh mắt Đạt nhìn anh đêm chia tay ấy - vừa đau đớn, vừa bất lực, vừa tuyệt vọng
---
Đêm đó, khi trời vừa tạnh mưa, Đạt trùm áo khoác rời khỏi nhà
Em đến căn nhà gỗ cũ nơi họ từng hứa sẽ gặp lại nếu mọi chuyện đi quá xa
Cánh cửa gỗ kẽo kẹt mở ra
Khoa đã đứng đó, quay lưng lại, như đã chờ từ rất lâu
Hữu Đạt
Hữu Đạt
Anh vẫn đến /khẽ nói/
Tấn Khoa
Tấn Khoa
Chỉ cần em còn đến, anh sẽ chờ /quay lại/
Ánh mắt anh chứa đầy nỗi buồn không tên
Khoảng cách chỉ một bước nhưng họ không ai bước đến
Hữu Đạt
Hữu Đạt
Chúng ta... không thể nữa rồi phải không? /cười buồn/
Tấn Khoa
Tấn Khoa
Không phải chúng ta không thể
Tấn Khoa
Tấn Khoa
Mà là thế giới này không cho phép
Một giây im lặng. Rồi Đạt bước tới, ôm chặt lấy anh
Lần cuối
Tấn Khoa
Tấn Khoa
Vậy... hãy để anh là người kết thúc mọi thù hận này
Hữu Đạt
Hữu Đạt
/mở to mắt/ anh định-
Tấn Khoa
Tấn Khoa
Chỉ cần em sống
Tấn Khoa
Tấn Khoa
Sống và đừng hận chính mình vì đã từng yêu kẻ mang họ Đinh
Ngoài trời mưa lại bắt đầu rơi
____________________
t/g
t/g
Thêm bi kịch
t/g
t/g
Hay
t/g
t/g
Chống lại gia tộc đây
t/g
t/g
Khó chọn quá
Tấn Khoa
Tấn Khoa
Rồi có cái nào nhẹ nhàng không em?
Hữu Đạt
Hữu Đạt
Nhìn là biết không rồi
Cha Khoa
Cha Khoa
/cầm kịch bản/ sao vai mình xấu xa thế không biết
Ba Đạt
Ba Đạt
/cầm kịch bản nốt/ ừm chưa tới vai thôi cứ chill đã
???
???
Diễn viên quần chúng ít vai nhàn nhã quá nè
Chapter
1 Lặng lẽ yêu trong hận thù
2 Vết cắt từ quá khứ
3 Máu và hoa
4 Khi hai thế giới giao nhau
5 Những người không nên gặp gỡ
6 Những trái tim rung động
7 Giữa hai ranh giới
8 Trái tim giữa gông xiềng
9 Rạn nứt và giao điểm
10 Trước cơn bão
11 Đường ranh mong manh
12 Khi trái tim không còn im lặng
13 Ranh giới của lý trí
14 Những khoảnh khắc mềm mại
15 Gió ngược thổi vào lồng ngực
16 Có những thứ đã mất rồi mới thấy đau
17 Buổi từ thiện và những bí mật chưa nói
18 Khởi đầu của một liên minh
19 Khi những khoảng cách dần thu hẹp
20 Những giao lộ chưa kịp đặt tên
21 Những khe nứt dưới lớp băng
22 Kẻ gieo mầm ánh sáng
23 Những vết nứt đầu tiên
24 Khi gió đổi hướng
25 Nứt gãy và ánh nhìn đầu tiên
26 Người biến mất và cơn mưa lúc ba giờ sáng
27 Dấu giày trong rừng và kẻ nhìn từ xa
28 Người trở lại và mảnh ghép mất tên
29 Tọa độ cuối và cái bẫy trên đường mòn cũ
30 Giải mã từ bóng tối - khi kẻ quen lại trở thành lời cảnh báo
31 Người ở lại - Người trở về - Và những vết cắt không còn chảy máu
32 Những đứa trẻ không được chọn - nhưng chọn ở lại
33 Mây trắng trên đồi và những gương mặt không còn đeo mặt nạ
34 Tên gọi của cảm xúc
35 Không phải là giao kèo - mà là lựa chọn
36 Gió biển thì thầm - còn tim anh nói đồng ý
Chapter

Updated 36 Episodes

1
Lặng lẽ yêu trong hận thù
2
Vết cắt từ quá khứ
3
Máu và hoa
4
Khi hai thế giới giao nhau
5
Những người không nên gặp gỡ
6
Những trái tim rung động
7
Giữa hai ranh giới
8
Trái tim giữa gông xiềng
9
Rạn nứt và giao điểm
10
Trước cơn bão
11
Đường ranh mong manh
12
Khi trái tim không còn im lặng
13
Ranh giới của lý trí
14
Những khoảnh khắc mềm mại
15
Gió ngược thổi vào lồng ngực
16
Có những thứ đã mất rồi mới thấy đau
17
Buổi từ thiện và những bí mật chưa nói
18
Khởi đầu của một liên minh
19
Khi những khoảng cách dần thu hẹp
20
Những giao lộ chưa kịp đặt tên
21
Những khe nứt dưới lớp băng
22
Kẻ gieo mầm ánh sáng
23
Những vết nứt đầu tiên
24
Khi gió đổi hướng
25
Nứt gãy và ánh nhìn đầu tiên
26
Người biến mất và cơn mưa lúc ba giờ sáng
27
Dấu giày trong rừng và kẻ nhìn từ xa
28
Người trở lại và mảnh ghép mất tên
29
Tọa độ cuối và cái bẫy trên đường mòn cũ
30
Giải mã từ bóng tối - khi kẻ quen lại trở thành lời cảnh báo
31
Người ở lại - Người trở về - Và những vết cắt không còn chảy máu
32
Những đứa trẻ không được chọn - nhưng chọn ở lại
33
Mây trắng trên đồi và những gương mặt không còn đeo mặt nạ
34
Tên gọi của cảm xúc
35
Không phải là giao kèo - mà là lựa chọn
36
Gió biển thì thầm - còn tim anh nói đồng ý

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play