"Đệ tử Côn Lôn sơn kính chào sư thúc" Huyền Ngọc và Viễn An cùng chấp tay hành lễ với Tần Phạn Phạn và Tạ Sơ Tuyết
"sư thúc?" Nhóm Diệp Kiều thầm nghĩ mà quay qua nhìn Tần Phạn Phạn cùng với Tạ Sơ Tuyết
"Khải Sơn sư huynh vẫn khỏe chứ?" Tần Phạn Phạn nhẹ giọng hỏi
"Chắc là không ạ, tông chủ chỉ mới về núi hai hôm trước để xem tiểu sư tỷ tỉnh chưa. Nhưng khi ngài ấy thấy nhát chém đó thì đã ngất do quá sốc rồi" Huyền Ngọc cầm lấy một vài tiên quả ăn, sau đó lấy một trái đưa cho đệ đệ của mình
"Nhát chém là của tiểu sư muội nhỉ?" Mộc Trọng Hy quay qua hỏi Diệp Kiều
"Là tỷ?" Huyền Ngọc trố mắt nhìn Diệp Kiều
"Ừm là tỷ, có vấn đề gì không" Diệp Kiều
Bữa giờ cũng chả có ai để rèn luyện, đang chán chết cô. Vừa hay có người đến, thật đúng là thiên thời địa lợi
"Toi tỷ rồi" Huyền Ngọc và Viễn An cùng đặt tay lên vai của Diệp Kiều mà nói.
[là lá la đến từ Cô Lôn sơn cái gì cũng có chỉ tiền không có Bạch Lâm thúc thúc đang gọi.] Đang nói chuyện thì tiếng lệnh bài của Huyền Ngọc reo lên.
"Là cuộc gọi của Bạch Lâm thúc thúc, có chuyện gì vậy ta?" Huyền Ngọc nhỏ giọng nói chuyện với đệ đệ "Bạch Lâm thúc thúc bọn con nghe" cô bé ấn vào viên ngọc màu trắng ở trên lệnh bài. Một hình ảnh ba chiều được dựng lên bằng linh lực.
Đó là một chàng trai trẻ với mái tóc ngắn buộc cao cùng với những dây chuông gắn quanh tóc. Chàng trai cất giọng hỏi, một chất giọng trẻ con "Nè Huyền Ngọc, Viễn An Hải đứa đi đâu đó. Văn Hà tỷ đang mang kiếm đi tìm hai đứa đó, mau về đi"
"Thôi mà thúc thúc, cho bọn con chơi thêm đi. Bọn con mới tìm được người chẻ đôi Côn Lôn đấy" Huyền Ngọc làm nũng với Bạch Lâm
"Không được, nhanh về đi. Tiểu sư tỷ hai đứa đã tỉnh rồi, về phụ ta tìm thuốc"
"Thúc thúc, vị tỷ tỷ này có khí tức từ pháp trận của tiểu sư tỷ nè. Có thể giúp tiểu sư tỷ không" Viễn An kéo tay Diệp Kiều đến trước lệnh bài
"từ từ đã Bạch Lâm, có chuyện gì xảy ra à" Tạ Sơ Tuyết chen vô xem lệnh bài
"là Sơ Tuyết huynh đúng không?, có thời gian thì lên đây chơi" Bạch Lâm vui vẻ cười với Tạ Sơ Tuyết xong quay qua hỏi Viễn An "Hai đứa đang ở Trường Minh Tông?"
"Vâng ạ"
"Đưa lệnh bài cho người béo béo mập mạp đi, ta có chuyện cần bàn. Sau đó mấy đứa ra ngoài hết để người lớn nói chuyện"
"Vâng ạ" Huyền Ngọc gật đầu sau đó đưa lệnh bài cho Tần Phạn Phạn rồi nắm tay đệ đệ ra ngoài.
"Tiểu Kiều với Hành Vân ở lại, còn mấy đứa cũng ra ngoài đi" Tần Phạn Phạn
"Phạn Phạn huynh, Sơ Tuyết huynh. Thật ngại quá, nhưng ở tông môn của huynh đã có người nào sau khi độ lôi kiếp của Độ Kiếp kỳ xong liền rơi vào giấc ngủ sâu chưa?" Bạch Lâm
"Sư phụ có chuyện gì vậy ạ?" Chu Hành Vân bước đến sau lưng Tần Phạn Phạn hỏi
"Ừm thật không dám giấu, vào 6 năm trước đệ tử của tông chúng ta sau khi độ kiếp xong liền ngất đi. Ban đầu ta cũng nghĩ đó là điều bình thường, chắc là con bé mệt quá nên ngất. Không biết bằng cách nào trong thời gian con bé ngất. Linh căn lại tổn hại, từ độ kiếp rớt xuống gần như không còn bất kỳ linh lực nào. Cả phải cũng đã hợp bàn nhưng đến cuối chẳng tìm thấy nguyên nhân nào. Không biết trong tàng thư các của các huynh sư thúc tổ có để lại sách ghi chép nào về trường hợp này không?"
"Độ Kiếp kỳ, giống ta ư? Còn 6 năm trước" Diệp Kiều
"Trường hợp này lạ thật, để ta xem thử" Tạ Sơ Tuyết nói rồi đi tới Tàng thư các để tìm sách
"Chuyện này để chúng ta giúp huynh một tay, dù gì cũng do tiểu đồ đệ ta chém bay núi của huynh. Nhưng cũng không dám giấu gì huynh, ta muốn gửi vài đứa đồ đệ đến để rèn luyện" Tần Phạn Phạn vuốt chùm râu dài của mình rồi nói tiếp "Đại đồ đệ của ta thì sát ý có hơi nặng. Lúc nào cũng thích treo cổ, đây nó đây" Tần Phạn Phạn kéo Chu Hành Vân đến trước lệnh bài
"Ta tính để nó kế thừa chức vị tông chủ, thế mà nó không quên được tình"
"Thái thượng vong tình nhỉ? Cái này thì ta không rành nhưng nhị đồ đệ của môn phái ta chắc là có thể. Con bé mới kết hôn vào năm ngoái, đã lên Độ Kiếp rồi"
"Thái Thượng Vong Tình có thể kết hôn?" Tần Phạn Phạn trố mắt nhìn Bạch Lâm
"Ừm" Bạch Lâm vui vẻ gật đầu
"Đây là tiểu đồ đệ của ta, cái pháp trận lúc này tiểu Ngọc và tiểu An Bảo có ảnh hưởng đến con bé không?" Tần Phạn Phạn kéo Diệp Kiều đến rồi lo lắng hỏi.
"Có hơi ngại, nhưng chắc phải đợi con bé tỉnh lại mới có lời giải đáp. Phạn Phạn huynh, ta thực ra chỉ biết hành y thôi, huynh có hỏi ta những thứ khác ta cũng không biết" Bạch Lâm đang nói thì có một người chạy vào. "Tiểu sư thúc, tiểu sư thúc Thượng Quan tỷ tỉnh rồi, nhưng tỷ ấy bảo muốn xuống núi cứu người.... Rồi cái gì nữa đó con không nhớ"
"Phạn Phạn huynh ta tắt đây, có dịp thì cứ đến chơi. Gửi đồ đệ của huynh đến nhé, ta muốn xem thử chúng nó"
* phía ngoài
"Đó là" Huyền Ngọc cùng với Viễn An nhìn nhau
"Thiên Đạo chúc phúc." Tiết Dư thầm nói
...****************...
Hết chương. Truyện ngẫu hứng, hành văn tệ, nhân vật ooc, không có lịch ra. Mà chắc cũng chả có người xem
Updated 26 Episodes
Comments
Mina
Truyện khiến tôi cảm thấy phấn khích 👏🏽👏🏽👏🏽👏🏽
2025-04-12
0
Guen Ran
aida, tần trưởng lão cũng đâu có mập mạp lắm đâu nào/Chuckle//Chuckle//Chuckle/
2025-04-28
2
Guen Ran
e cũng thế, gì cũng có mà chỉ có tiền là không có thui/Whimper//Whimper//Whimper/
2025-04-28
3