*Núi Côn Lôn
"Tuyết Nhi, đừng chạy nữa. Trời lạnh rồi vào phòng đi" Vân Thu Nguyệt nắm lấy tay của một người con gái
"Không được, tỷ thả muội ra. Muội phải đi cứu người, nếu không... Nếu không mọi người đều phải chết. Tỷ thả muội ra" Cô nhóc khóc nức nở cố gắng vùng vẫy khỏi tay cô "Khụ khụ"
"Tuyết Nhi nghe lời, vào phòng nghỉ ngơi đi. Muội muốn cứu ai ca thay muội cứu được không" người đang nói chuyện là Lâm Hoài Phong - Đại sư huynh của núi Côn Lôn
"Tuyết Nhi, muội nghe lời tỷ. Vào phòng nghỉ ngơi đi, linh căn của muội muốn nát rồi. Bây giờ muội đi, người muội muốn cứu cũng không cứu được, ngược lại muội sẽ chết đó" Văn Thu Nguyệt cố gắng đỡ cô đứng lên nhưng không thể
"Thanh Y" Tuyết Nhi đưa tay ra một thanh kiếm màu lam phá cơn bão tuyết mà bay đến
"Thanh Y có mặt, chủ nhân cho gọi" Một cô gái với bộ xiêm y màu xanh của rừng trúc hiện ra trước mắt cô
"Khụ Khụ" Tuyết Nhi ho khan, cảm giác đau nhói ở đan điền cùng với vị tanh nơi cổ họng khiến cô có phần mơ hồ "Thiên đạo, tên khốn nhà ngươi. Trong tông môn mà chết một người ta nhất định sẽ xé xác ngươi"
Lời vừa dứt một đạo kim quang liền đánh xuống, tiếp theo là hàng trăm đạo tương tự. Đan điền cô cũng đã hết đau, linh khí tràn vào trong một cách nhanh chóng. Linh căn cũng từ từ lớn lên.
"Thiên đạo chúc phúc? Nghịch tử của thiên đạo như muội ấy cũng được chúc phúc ư? Nương tử nàng thấy sao?" Lâm Hoài Phong che quạt đứng lại gần Thu Nguyệt
"Chuyện gì vậy Phong nhi, Nguyệt nhi. Thiên đạo chúc phúc rồi cả Tuyết Nhi nữa" Bạch Lâm chạy lại hỏi
"Tuyết Nhi được Thiên đạo chúc phúc?" Băng Di đang ngồi chơi cờ với Ứng Long cũng nhanh chóng chạy ra xem
"Hả? Huynh cứ đùa" Ứng Long nghe thế cũng đi ra xem. "sắp tận thế à?"
1 canh giờ sau. Những đạo chúc phúc vẫn chưa ngừng lại
"Ứng Long chúng ta đấu tiếp thôi"
"Được"
"Phong nhi, ta về đây. Chắc con bé không chết đâu" Bạch Lâm nói rồi vừa đi vừa ngáp. 'Thật là hại ta còn lo xa, cha con các người cũng đừng lớn thế có được không?'
"Nương tử, chúng ta vào trong thôi. Ngoài này lạnh, có khi lác muội ấy sẽ dùng Phá Thiên cũng không chừng" Hoài Phong
*Trường Minh Tông
"Đệ đệ à, về núi thôi" Huyền Ngọc quay qua nói với Viễn An
"Ừm, động tĩnh lớn thế chỉ có thể là tiểu sư tỷ thôi" Viễn An cũng gật gù đáp
"Nè nè, tiểu sư tỷ mà hai người nói là ai vậy?" Mộc Trọng Hi kéo áo của Viễn An rồi hỏi
"Đúng vậy, lúc nào cũng liên quan đến tiểu sư tỷ đó, rốt cuộc cô ấy là ai?" Minh Huyền âm dương quái khí hỏi
"Tiểu sư tỷ là thân truyền giỏi nhất Côn Lôn sơn đấy" Huyền Ngọc tự tin nói
"Đúng vậy, điều mà đại sư huynh và nhị sư tỷ chả bao giờ làm được thì tỷ ấy lại làm được rất dễ dàng. Điển hình làm việc vào cấm địa chịu phạt, nếu một tháng có 31 ngày thì tỷ ấy sẽ chịu phạt 30 ngày, vì Băng Di trưởng lão thích số chẵn" Viễn An nói
"Tỷ ấy tên Thượng Quan Tuyết Nhi, là một cô nhi được tông chủ mang về từ nhân gian. Ta nghe các trưởng lão trong tông kể lại, ngày tỷ ấy ra đời là ngày thiên đạo cho tỷ ấy độ lôi kiếp của Kim Đan kỳ, lúc đó tông chủ đã đỡ lôi cho tỷ ấy á" Huyền Ngọc vừa nói vừa mở lệnh bài ra cho nhóm Mộc Trọng Hy xem
"Đây nè, người cầm cái cần câu là tiểu sư tỷ. Nam nhân cầm cây quạt giấy này là đại sư huynh, nữ nhân nghiêm túc này là nhị sư tỷ." Viễn An chỉ vào từng người rồi giải thích với Mộc Trọng Hy
"Vậy những người này?" Diệp Kiều kề đầu vào hỏi
"Là các trưởng lão ạ, mọi người muốn đến Côn Lôn chứ?" Huyền Ngọc
"Đại sư huynh chúng ta đi chứ" Diệp Kiều, Mộc Trọng Hy
Chu Hành Vân nhìn Diệp Kiều sau đó nhẹ giọng nói "Để ta nói với sư phụ và các trưởng lão một tiếng."
[là lá la đến từ Cô Lôn sơn cái gì cũng có chỉ tiền không có Tuyết Nhi tiểu sư tỷ đang gọi] Huyền Ngọc liền bắt máy "Tiểu sư tỷ, tỷ gọi muội có chuyện gì không?"
"A Ngọc, Tiểu An. Đi chúng ta đi tìm Thất gì đó lão ở Trường Minh Tông" Tuyết Nhi móc trong túi tử giới ra một lọ Đan có dược rồi ăn hết. Linh lực của cô sau 2 canh giờ nhận chúc phúc đã đạt đến Nguyên Anh rồi. 'Con chó Thiên đạo đúng là mất nết'
*Rầm Rầm*
"Tiểu sư tỷ. ... Hình như Lôi kiếp của tỷ đến rồi kìa" Viễn An chỉ tay vào phía sau Tuyết Nhi qua khung ảnh
"Lôi thật lớn, sẽ không chết người chứ?" Minh Huyền khẻ hỏi
"Thanh Y" Thanh Kiếm bay đến trong tay cô. Cô truyền Linh lực vào, thanh kiếm phát ra một ánh sang màu lục. "Phá Thiên" Một nhát chém vào giữa đám mây, lôi kiếp dần tan biến
"Chiêu kiếm này thật ngầu" Mộc Trọng Hy hai mắt tựa như lấp lánh ánh sao mà khen ngợi
"Tiểu sư muội học được không?" Tiết Dư quay qua hỏi Diệp Kiều
"Không 🙂↔️" Diệp Kiều chán nản nói, nó quá nhanh cô còn chưa nhìn rõ thì đã kết thúc
"Đương nhiên tỷ không học được rồi. Chiêu kiếm đó có kết hợp trận pháp của tỷ ấy" Huyền Ngọc
"Tiểu sư tỷ, bọn ta đang ở Trường Minh Tông nè. Ở đây có Minh cá đấy tỷ đến đây chơi đi" Viễn An nói
"Không được, ta phải đi cứu Diệp Kiều. Cô bé đó ngốc lắm" Tuyết Nhi ôm kiếm lắc đầu nói
"Sao phải cứu ta?"
"Vì tỷ ngốc á, dù ta đã cố gắng nhồi nhét cả đống thứ qua cuốn tiểu thuyết đó rồi. Nhưng chưa viết xong thì tên chó Thiên Đạo đã lôi tỷ về lại còn nói cái gì mà nếu ta mà còn nhồi nhét nữa tỷ sẽ nhập ma đạo. Ha người nhập ma là ta mới phải đó. Ể khoang Diệp Kiều? Tỷ còn sống? Cmn quá tuyệt vời tỷ còn sống vậy tên Thất gì đó thì sao, còn sống hả để ta giết hắn cho" Tuyết Nhi quá phấn khích mà chạy vòng vòng, vừa chạy còn tung tuyết lên trời để chúc mừng. Vì sao lại tung tuyết? Vì Côn Lôn trừ tuyết chỉ có đá, tung đá chả khác nào tự ngược
...****************...
Hết chương. Truyện ngẫu hứng, hành văn tệ, nhân vật ooc, không có lịch ra.
Updated 26 Episodes
Comments