[RhyCap] Kẻ Thù Của Trái Tim
chương 1: cơn say nắng mang tên kẻ thù
“Có những mối quan hệ bắt đầu từ những điều không ai ngờ tới… Một ánh nhìn . Một cú va chạm. Hay chỉ đơn giản là... một cơn mưa.”
Chiều hôm ấy, mưa không lớn nhưng dai dẳng. Những hạt nước rơi tí tách xuống vỉa hè xám xịt. Thành phố lặng lẽ trong một bức tranh nửa sáng nửa tối, vương vấn những cơn gió đầu thu lành lạnh
Quang Anh – trùm mafia khét tiếng, vừa bước ra khỏi một cuộc họp kín ở trung tâm thành phố. Gương mặt anh lạnh như cắt, ánh mắt sắc bén, chiếc áo sơ mi đen ôm trọn thân hình cao lớn, vai rộng. Anh không thích bị ướt nhưng lại chẳng bao giờ mang theo dù – bởi vì, anh ghét bị phụ thuộc.
Ở một góc phố khác, Đức Duy – nhân viên marketing trẻ của công ty Rivale, đang cắm cúi chạy vì lỡ xe buýt. Áo sơ mi trắng đã loang vài vệt nước mưa, mắt cậu thì dán vào điện thoại vì sắp trễ buổi họp đầu tiên ở trụ sở mới.
và rồi khi Đức Duy quá vội băng qua đường không chú ý xém bị xe tông thì Quang Anh nắm cậu kéo lại vừa kịp lúc
kéo Duy vào Quang Anh và duy cùng ngã xuống mặt đường
Đức Duy
A! Cảm ơn vừa nãy tôi vội quá nên ... tôi không nhìn thấy...
Quang Anh đứng dậy, vừa phủi áo vừa lấy 1 tay đỡ Đức Duy lên. khi Duy ngẩn đầu lên nhìn cậu chết đứng.
Người trước mặt cậu – đẹp trai đến mức khiến người ta nín thở. Mái tóc bạch kim hơi ướt vì mưa, ánh mắt lạnh như sương đêm, đôi môi mím chặt đầy khí chất nguy hiểm. Anh ta cao hơn Duy hẳn một cái đầu, khí chất lạ kỳ như nuốt trọn không gian quanh đó.
Quang Anh
Nào nắm tay tôi. đứng dậy
Giọng anh trầm thấp, dứt khoát.
Đức Duy
tôi xin lỗi nhé nảy vội quá tôi không nhìn thấy xe . Nói gì thì cũng cảm ơn anh nhé . có cơ hội tôi sẽ trả ơn anh sau tạm biệt nhé
Quang Anh tính nói gì đó nhưng chưa kịp thì Duy đã chạy đi mất
Quang Anh nhìn Duy vài giây. Cậu nhóc này… quá mức ngây thơ. Đôi mắt tròn long lanh như cún nhỏ, mặt mũi thì đỏ bừng. Đáng ghét là… nhìn cũng dễ thương ra phết.
Anh quay đi, bước vào chiếc xe hơi đang chờ sẵn bên lề đường. Nhưng trước khi đóng cửa, ánh mắt vẫn lướt lại nhìn Duy một lần. Rồi xe lăn bánh.
Còn Duy? Cậu vừa chạy đi nhưng lòng rối như tơ vò.
Đức Duy
Người gì đâu mà đẹp... mà lạnh... mà nguy hiểm... Mà sao tim mình đập nhanh dữ vậy?
Tại trụ sở mafia của Quang Anh, trợ lý thân cận báo cáo
Sơn trợ lý của Quang Anh
Boss, công ty tập đoàn Hắc Phong vừa có nhân viên mới chuyển về chi nhánh trung tâm. Cũng chẳng có gì đặc biệt… nhưng hôm nay hình như cậu ta được anh cứu ngoài đường...
Quang Anh nhướng mày, xoay laptop lại. Màn hình hiện lên hồ sơ của Đức Duy.
Ánh mắt Quang Anh tối lại. “Hắc Phong ” – cái tên đó chính là công ty đối thủ đang tìm cách chen chân vào lãnh địa phía Nam. Cậu nhóc đó... lại chính là nhân viên của đối thủ?
Anh ngửa đầu ra sau ghế, khẽ cười lạnh.
Quang Anh
Định mệnh hay là trò đùa của ông trời?
Đức Duy ngồi gõ máy tính trong văn phòng, đầu vẫn lởn vởn hình ảnh người đàn ông lạ mặt hôm qua... đẹp trai,Lạnh lùng , Đáng sợ và... quyến rũ một cách kỳ lạ.
Đức Duy
mình đúng là điên rồi
trưởng phòng công ty
Cậu Đức Duy, chiều nay có hẹn gặp đối tác. Boss bên phía kia muốn đích thân nói chuyện với một nhân viên bên mình
Giọng trưởng phòng vang lên từ phía sau.
Đức Duy
Dạ? Em ạ? Em chỉ là nhân viên mới mà...
trưởng phòng công ty
Chính xác là cậu. Người ta yêu cầu cụ thể.
Trưởng phòng đưa một tấm danh thiếp. Trên đó, ghi rõ: “Tập đoàn Long Vũ” – Quang Anh.
Tim Duy như rơi khỏi lồng ngực.
Đức Duy
khoan... cái tên này... quen quen?!
Đức Duy bước vào công ty trong bộ vest chỉnh tề
tóc vuốt gọn, vẻ ngoài sáng sủa
nhưng trong lòng vẫn còn vương chút bối rối từ chuyện tối qua.
Đức Duy
Người gì đâu mà ánh mắt cứ như nhìn thấu tim gan người khác...
Đức Duy lẩm bẩm khi nghĩ về người đàn ông cứu mình vào ngày hôm qua
Linh
Ê Duy! Hôm nay có sếp mới tới công ty mình thị sát đó!
Linh, cô bạn thân đồng nghiệp thì thào sau lưng.
Đức Duy
Hả? Công ty mình làm gì có sếp nào mới đâu?
Linh
Thì nghe bảo là đại diện bên tập đoàn Hắc Phong sẽ ghé sang để thăm dò thị trường.
Linh
Nghe nói hình như là đối thủ nặng kí của công ty mình á
Duy chưa kịp phản ứng thì cả văn phòng bỗng yên lặng như tờ.
Tiếng giày vang lên trên nền gạch nghe rõ từng bước một
Và rồi, người đó xuất hiện.
người đàn ông đã cứu Duy hôm trước
Anh ta lại đứng giữa văn phòng với ánh mắt lạnh băng, dáng vẻ cao lớn, quyền lực và khí chất khiến ai cũng rụt rè.
Duy mở to mắt. Anh ta... là đại diện của công ty đối thủ?!
Quang Anh
Xin chào, tôi là Quang Anh. Đại diện từ tập đoàn Long Vũ.
Cả văn phòng đồng loạt cúi đầu chào. Riêng Duy thì đứng đơ ra như tượng
Quang Anh bước đến gần cậu, mắt nhìn chăm chăm
Quang Anh
Chúng ta lại gặp nhau rồi.
Quang Anh
Phải! Hóa ra... cậu làm việc ở đây.
Nụ cười ấy vừa dịu dàng...
vừa có chút gì đó rất nguy hiểm.
Duy cố tránh ánh nhìn từ Quang Anh
nhưng... ánh mắt ấy cứ như có lực hút
Khi mọi người rời đi gần hết, Quang Anh bước đến bên Duy.
Quang Anh
Cậu vẫn chưa trả lời tôi… Về chuyện hôm qua, không định trả ơn tôi à?
Đức Duy
Tôi cảm ơn… vì đã giúp tôi
Đức Duy
Nhưng công việc là công việc. Chúng ta là đối thủ.
Quang Anh
Ồ? Vậy nếu tôi muốn vượt ranh giới ‘đối thủ’ thì sao?
Đức Duy
Anh đang nói gì vậy? Chúng ta chỉ gặp một lần thôi mà…
Quang Anh
Cảm giác quen thuộc này… tôi không nghĩ nó chỉ là trùng hợp
Quang Anh cúi sát, thì thầm bên tai cậu.
Duy lật lại hồ sơ nhân sự của công ty Hắc Phong
nhìn cái tên “Quang Anh – Chủ tịch tập đoàn”.
Đức Duy
Chủ tịch? Người đứng đầu mafia thương trường?
Đức Duy
Mình… say nắng kẻ thù rồi sao?
Cùng lúc đó, Quang Anh ngồi trong xe, ánh mắt nhìn ảnh hồ sơ của Duy, môi khẽ cong lên
Quang Anh
Đức Duy… ngọt ngào thật đấy
Comments
đại tỷ
tôi có một phần góp ý nhỏ là viết về chap thì cậu lên thiêng về cách anh nói chuyện thể hiện hơn là viết nhiều về phần lời bộc bạch ạ
2025-04-14
0
đại tỷ
giám đốc hôm nay đi làm thư ký hả
2025-04-14
0
゚.+:☆σつCạp Cạp là cụa tuiω☆♪つ
đoán vội sau khi 2 ng đến vs nhau nếu ko có j thay đổi thì Duy sẽ lm gđiep cho QAnh ^^
CHỈ ĐOÁN THOI NÊN NẾU CÓ ĐÚNG THỈ CHỈ LÀ TRÙNG HỢP !
2025-04-12
0