5

Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
nào, anh bình tĩnh đã
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
nhìn em nè /cầm tay anh/
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
/nhìn em/
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
giờ thì nói em nghe, anh đã gặp phải chuyện gì?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
/im lặng/
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
nào, Bống yêu của em ngoan nào
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
nói em nghe, em sẽ giúp anh giải quyết mà /xoa xoa tay anh/
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
em chắc chắn là.. muốn nghe chứ?
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
em chắc, anh nói đi
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
ba anh… ông ấy muốn..
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
tch-.. anh chẳng thể nói đâu /cúi gằm mặt/
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
nếu anh không nói là em bỏ đi vào trong nhà cho anh ngồi đây một mình đấy nhé!
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
tuỳ em
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
a-anh..?
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
anh rốt cuộc là đã gặp phải chuyện quái quỷ gì thế!? /đứng phắt dậy/
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
em có nói thế nào anh cũng chẳng chịu nói cho em nghe, trong mắt anh em là cái gì thế hả Dương?
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
anh có coi em là người yêu anh không thế, hay anh coi thường em?
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
mới sáng còn vui vẻ mà giờ anh thế này đấy, anh có-..
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
THÔI
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
ức.. /nghẹn cổ/
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
em nói ít thôi, tuỳ em muốn nghĩ anh thế nào thì nghĩ!
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
anh chẳng quan tâm em đâu, vậy nhé /bỏ đi/
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
anh.. anh đứng lại cho em!
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
/vẫn bước tiếp/
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
ĐỨNG LẠI!
RẦM
đáp lại tiếng la của em chỉ là tiếng đóng cửa mạnh mẽ
em suy sụp mà đứng chôn chân tại chỗ, đầu óc quay cuồng vì hành động và lời nói khi nãy của anh
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
anh ấy bị làm sao thế /thẫn thờ/
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
tại sao lại làm thế với mình, mình cũng là người yêu anh ấy cơ mà /ôm đầu/
bên ngoài anh vẫn đứng thất thần ở đó mà chẳng bước thêm nửa bước
khuôn mặt anh như không còn một giọt máu, nó vô cảm đến lạ thường
rồi anh lại ngồi xuống vò đầu bứt óc bản thân
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
mày bị làm sao thế hả Dương?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
mày qua đây là để báo tin cho em ấy biết cơ mà
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
cớ sự gì lại thành ra thế này?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
hức… /khóc/
nước mắt anh chảy không ngừng, ngồi tựa vào cánh cửa gỗ nhà em mà bật khóc
bỗng có giọng nói nhẹ nhàng.. có chút trầm vang lên gọi tên anh
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
ai, ai gọi thế /nhìn xung quanh/
_____________

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play