Chap 2

Vương Lỗ Kiệt-anh
Vương Lỗ Kiệt-anh
/ngả lưng ra ghế, cau mày nhìn màn hình phát sáng trong bóng tối/
Vương Lỗ Kiệt-anh
Vương Lỗ Kiệt-anh
Tôi không biết cậu đang muốn gì.
Vương Lỗ Kiệt-anh
Vương Lỗ Kiệt-anh
Nhưng nếu đây là kiểu vai diễn cosplay tâm linh gì đó thì cậu nên đi tìm người khác mà chơi.
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Cậu sợ?
Vương Lỗ Kiệt-anh
Vương Lỗ Kiệt-anh
Tôi không sợ cậu.
Vương Lỗ Kiệt-anh
Vương Lỗ Kiệt-anh
Chỉ thấy cậu....
Vương Lỗ Kiệt-anh
Vương Lỗ Kiệt-anh
Không được bình thường
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Không bình thường vì tôi nhớ những điều anh đã quên à?
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Hay vì tôi nhắc anh về những giấc mơ mà anh đang cố chối bỏ?
Bàn tay đang cầm điện thoại của anh hơi run. Một làn gió lùa qua cửa sổ làm đèn phòng chập chờn.
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Giấc mơ ấy bắt đầu bằng một ngọn đồi. Một ngôi miếu cổ.
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Anh đứng đó – tay cầm kiếm, máu chảy dọc lưỡi.
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Tôi ngã xuống chân anh, còn anh chỉ nói: “Tha lỗi cho ta, Hằng.”
Vương Lỗ Kiệt-anh
Vương Lỗ Kiệt-anh
/bất giác siết chặt điện thoại, tim đập lệch một nhịp/....
Vương Lỗ Kiệt-anh
Vương Lỗ Kiệt-anh
Làm sao cậu biết được những chuyện đó?
Vương Lỗ Kiệt-anh
Vương Lỗ Kiệt-anh
Cậu theo dõi tôi?
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Sao tôi phải theo dõi cậu?
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Tôi biết những chuyện đó đơn giản vì...
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Vì tôi cũng mơ y hệt.
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Chỉ khác là... tôi mơ thấy ánh mắt anh lúc đó.
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Nó đau lắm. Nhưng cũng rất dứt khoát.
Khi nhìn thấy những dòng tin nhắn vừa được gửi đến, anh lặng người, tay bất động giữa màn hình, trí óc đảo qua hàng loạt hình ảnh mơ hồ chưa từng kể với ai
Vương Lỗ Kiệt-anh
Vương Lỗ Kiệt-anh
Tôi chưa từng gặp cậu.
Vương Lỗ Kiệt-anh
Vương Lỗ Kiệt-anh
Chúng ta…
Vương Lỗ Kiệt-anh
Vương Lỗ Kiệt-anh
chưa từng là gì của nhau.
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Không phải “chưa từng”.
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Mà là đã từng... rồi đánh mất.
Bầu không khí lúc này rơi vào khoảnh im lặng đến ngột ngạt. Anh cứ gõ rồi xoá, rồi gõ lại – ngón tay do dự như chính nhịp tim đang lạc hướng.
Vương Lỗ Kiệt-anh
Vương Lỗ Kiệt-anh
Nhưng nếu tất cả những gì cậu nói là sự thật thì cậu muốn gì?
Vương Lỗ Kiệt-anh
Vương Lỗ Kiệt-anh
Trả thù?
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Tôi không biết nữa.
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Nhiều năm trước, tôi chỉ muốn anh nhớ lại.
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Bây giờ thì tôi chỉ muốn biết...
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Liệu nếu kiếp này tôi chết một lần nữa, anh có…
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Ôm tôi không?
Ánh sáng từ điện thoại phản chiếu lên gương mặt thất thần của Vương Lỗ Kiệt. Câu hỏi ấy – nhẹ tênh mà như một lưỡi dao, cứa vào thứ gì đó anh chưa kịp gọi tên.
-------------
Hot

Comments

ăng thịt ng đẹp 😘

ăng thịt ng đẹp 😘

em muốn ôm này😭 ôm em đi

2025-04-12

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play