Chapter 3

T/g
T/g
Hi
T/g
T/g
vô thôi
____________________
Vương Lỗ Kiệt_hắn_
Vương Lỗ Kiệt_hắn_
//cười nhạt, lạnh lẽo//Cậu thích tôi từ bé?
Vương Lỗ Kiệt_hắn_
Vương Lỗ Kiệt_hắn_
Vậy để tôi nói cho cậu biết
Vương Lỗ Kiệt_hắn_
Vương Lỗ Kiệt_hắn_
Tôi ghét nhất loại người như cậu. Thứ... vừa đáng thương vừa phiền phức
Trần Dịch Hằng_cậu_
Trần Dịch Hằng_cậu_
//cậu cắn môi đến bật máu. Đôi mắt long lanh nhưng không để nước mắt rơi//
Vương Lỗ Kiệt_hắn_
Vương Lỗ Kiệt_hắn_
Cái gì mà thích từ bé?
Vương Lỗ Kiệt_hắn_
Vương Lỗ Kiệt_hắn_
Tình cảm đồng tính?
Vương Lỗ Kiệt_hắn_
Vương Lỗ Kiệt_hắn_
Nực cười. Cậu nghĩ ai cũng bệnh như cậu à?
Một cú đánh thẳng vào lòng Hằng. Mọi mơ mộng, mọi ký ức đẹp đẽ năm xưa như bị bóp nát
Trần Dịch Hằng_cậu_
Trần Dịch Hằng_cậu_
//Giọng khàn, nhưng rõ ràng//Ừ… tôi đúng là đáng thương. Vì đã ngu ngốc mà thích cậu suốt từng ấy năm.
Cậu xoay người, từng bước một rời khỏi nhà vệ sinh. Mỗi bước như đạp lên trái tim vừa bị nghiền nát của mình
Phía sau, Vương Lỗ Kiệt vẫn đứng đó. Nhưng đôi mắt cậu ta thoáng dao động. Có cái gì đó… vừa thỏa mãn vừa khó chịu… rất khó chịu
Hành lang lớp học–sau tiết học thứ hai
Trần Dịch Hằng ngồi trong lớp, mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, hoàn toàn không tập trung. Câu nói của Kiệt cứ lặp lại trong đầu cậu
Cậu thích tôi à? Vậy thì đáng thương thật đấy." "Thứ tình cảm rẻ tiền đó, đừng có đem gán lên đầu người khác
Một tiếng gọi khe khẽ vang lên sau lưng
Trương Hàm Thụy_em_
Trương Hàm Thụy_em_
Hằng, cậu ổn không? Mặt cậu tái lắm đấy…//lo lắng//
Trần Dịch Hằng_cậu_
Trần Dịch Hằng_cậu_
Mình ổn mà. Cậu đừng lo.//Cố nở nụ cười gượng//
Nhưng tay cậu đang siết chặt góc áo đến trắng bệch
_________________________
Sau giờ học – trên sân thượng trường
Hằng tránh mặt mọi người, lên sân thượng để hít thở. Trời hôm nay nhiều mây, gió lạnh cứ tạt qua cổ áo cậu.
Một tiếng bước chân vang lên phía sau. Cậu quay lại — là Vương Lỗ Kiệt
Trần Dịch Hằng_cậu_
Trần Dịch Hằng_cậu_
//Giật mình, lùi lại một bước//Cậu... tới đây làm gì?
Vương Lỗ Kiệt_hắn_
Vương Lỗ Kiệt_hắn_
Tôi nên hỏi cậu câu đó. Trốn trên này để khóc tiếp à?//nhìn chằm chằm//
Trần Dịch Hằng_cậu_
Trần Dịch Hằng_cậu_
Tôi không rảnh để cãi nhau với cậu nữa đâu//cắn môi//
Vương Lỗ Kiệt_hắn_
Vương Lỗ Kiệt_hắn_
//cười nhếch môi, giọng trầm xuống//
Vương Lỗ Kiệt_hắn_
Vương Lỗ Kiệt_hắn_
Hay là muốn tôi an ủi?
Vương Lỗ Kiệt_hắn_
Vương Lỗ Kiệt_hắn_
Một cái hôn giả vờ chẳng hạn?
Vương Lỗ Kiệt_hắn_
Vương Lỗ Kiệt_hắn_
Thứ tình cảm của cậu... cần lắm mà, đúng không?
Trần Dịch Hằng_cậu_
Trần Dịch Hằng_cậu_
// sững người. Mắt rưng rưng, môi run lên, nhưng cố cắn chặt không rơi lệ//
Trần Dịch Hằng_cậu_
Trần Dịch Hằng_cậu_
//Gằn giọng//Im đi… Cậu… cậu ác lắm...
Vương Lỗ Kiệt_hắn_
Vương Lỗ Kiệt_hắn_
//Bước đến sát, tay chống vào tường sau lưng Hằng//
Vương Lỗ Kiệt_hắn_
Vương Lỗ Kiệt_hắn_
Ác? Còn cậu thì sao? Cứ nhìn tôi bằng ánh mắt đó...
Vương Lỗ Kiệt_hắn_
Vương Lỗ Kiệt_hắn_
Ánh mắt ướt át, thèm khát, khiến người ta chỉ muốn đè ra m..
CHÁT!
Một cái tát vang lên. Trần Dịch Hằng vừa đánh, vừa bật khóc.
Trần Dịch Hằng_cậu_
Trần Dịch Hằng_cậu_
Cậu đừng sỉ nhục tôi nữa… Tôi thích cậu thật đấy
Trần Dịch Hằng_cậu_
Trần Dịch Hằng_cậu_
Từ nhỏ đến giờ, chưa từng thay đổi
Trần Dịch Hằng_cậu_
Trần Dịch Hằng_cậu_
.Nhưng tôi không cần cậu thương hại...
Trần Dịch Hằng_cậu_
Trần Dịch Hằng_cậu_
Càng không cần cậu đụng vào tôi với cái kiểu khinh rẻ như vậy!
Và rồi cậu chạy đi. Lần này, thật sự là chạy. Để lại Vương Lỗ Kiệt đứng trơ trọi trên sân thượng, tay khẽ chạm lên má trái – nơi vừa bị tát.
Kiệt không giận. Nhưng hắn cũng không hiểu nổi trái tim mình lúc này nữa
_______________
Chiều muộn – nhà Trần Dịch Hằng
Cửa mở khẽ. Tiếng bước chân Hằng nhẹ tênh. Cậu bước vào nhà, ánh hoàng HÔN đổ bóng dài phía sau lưng
Không nói một lời, Hằng leo thẳng lên tầng. Bỏ lại đôi giày ngay cửa, ba mẹ ngạc nhiên nhìn theo
Vài phút sau
Tiếng gõ cửa nhẹ vang lên
Trương Kế Quân_ba cậu_
Trương Kế Quân_ba cậu_
Hằng. Mở cửa cho ba được không con?
Một lát sau, cửa mở hé. Hằng đứng đó, mắt sưng, môi run run
Trần Dịch Hằng_cậu_
Trần Dịch Hằng_cậu_
Con… xin lỗi.//Giọng nghèn nghẹn//
Mã Thu Nguyên_mẹ cậu_
Mã Thu Nguyên_mẹ cậu_
//Bước đến,+kéo cậu vào lòng// Không có gì phải xin lỗi cả, Hằng.
Mã Thu Nguyên_mẹ cậu_
Mã Thu Nguyên_mẹ cậu_
Con là con của mẹ, của ba. Có chuyện gì cứ nói ra đi.
Cuối cùng, như đổ vỡ sau một ngày chịu đựng, Hằng oà khóc. Cậu gục đầu vào vai mẹ, nước mắt thấm ướt cả vai áo.
Trần Dịch Hằng_cậu_
Trần Dịch Hằng_cậu_
//Nức nở, đứt quãng// Con… con thích một người… là con trai… từ hồi nhỏ đến bây giờ… nhưng hôm nay… ảnh nói con… ghê tởm…
Mã Thu Nguyên_mẹ cậu_
Mã Thu Nguyên_mẹ cậu_
//Siết chặt Hằng hơn, giọng run run//
Mã Thu Nguyên_mẹ cậu_
Mã Thu Nguyên_mẹ cậu_
Không… không ai được quyền gọi con như thế.
Mã Thu Nguyên_mẹ cậu_
Mã Thu Nguyên_mẹ cậu_
Dù cho con yêu ai.thì mẹ vẫn yêu,con vẫn là đứa trẻ ngoan của mẹ
Trương Kế Quân_ba cậu_
Trương Kế Quân_ba cậu_
Hằng… con có thể yếu đuối ở ngoài kia, nhưng về nhà, con đừng giấu gì ba mẹ. Ba mẹ luôn ở đây với con.
Trần Dịch Hằng_cậu_
Trần Dịch Hằng_cậu_
Con đã cố quên… nhưng không làm được… Con còn nhìn thấy ảnh hôn người khác… mà còn là cưỡng hôn… Con thấy ghê sợ… con thấy… đau lắm ba...
Mã Thu Nguyên vỗ nhẹ lưng con trai, đôi mắt ướt đẫm. Trương Kế Quân im lặng nhưng tay đặt lên vai con, như một cái chốt giữ lại trái tim đang tan nát
Mã Thu Nguyên_mẹ cậu_
Mã Thu Nguyên_mẹ cậu_
Nếu con muốn khóc, cứ khóc.
Mã Thu Nguyên_mẹ cậu_
Mã Thu Nguyên_mẹ cậu_
Nếu con muốn ghét, cứ ghét.
Mã Thu Nguyên_mẹ cậu_
Mã Thu Nguyên_mẹ cậu_
Nhưng đừng bao giờ nghi ngờ rằng… con xứng đáng được yêu thương.”
phòng ngủ của Hằng, sau khi cậu ngủ thiếp đi trong lòng mẹ
Trương Kế Quân kéo chăn đắp cho con trai, nhìn gương mặt đỏ bừng vì nước mắt đã khô lại.
Trương Kế Quân_ba cậu_
Trương Kế Quân_ba cậu_
Thằng nhóc nào làm con mình tổn thương… chắc chắn sẽ phải trả giá
Ngoài kia, đêm bắt đầu rơi. Nhưng trong căn phòng ấy, ít nhất trái tim một đứa trẻ vẫn còn được che chở
_____________________
T/g
T/g
ý là dài lắm rồi á
T/g
T/g
Nên tới đây thui
T/g
T/g
Cũng được 1000 mấy chữ r
T/g
T/g
Còn 1000 nữa mai bù cho nha
T/g
T/g
Bye
Hot

Comments

Rinchan🐇

Rinchan🐇

"Đã cap màn hình"

2025-04-18

2

Phuonganhh💤

Phuonganhh💤

+1 vote nè bà 😃😍

2025-04-14

0

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play