Thư Kí Gợi Đòn [Duonghung]
Chap 2: Gây Mê Bằng Ánh Mắt, Trói Bằng Lời Nói.
Tối hôm đó – Tiệc nội bộ của DOMIC Entertainment, tại khách sạn 5 sao nổi tiếng bậc nhất Sài Gòn.
Quang Hùng đứng trước gương trong phòng vệ sinh của khách sạn. Trên người cậu là bộ vest đen lịch sự do trợ lý của hắn chuẩn bị, áo sơ mi trắng, cà vạt hơi lỏng ra một chút — vừa đủ để gợi cảm mà không mất đi vẻ thanh lịch.
Lê Quang Hùng
//nhìn gương, tự lẩm bẩm//cái kiểu gì vậy trời? Đi làm chưa đầy 12 tiếng đã bị bắt đi dự tiệc, mà còn phải… đi bên cạnh tên sếp ‘ĐÁNG SỢ’ đó nữa chứ…
Điện thoại rung lên. Tin nhắn từ đâu xuất hiện.
Trần Đăng Dương
💬 xuống xe trong 2 phút. Đừng để tôi đợi lâu //khó chịu//.
Lê Quang Hùng
💬 dạ tôi xuống liền //giọng gấp gáp//.
Sếp Quỷ Dữ đã off 5 giây trước.
Quang Hùng cắn môi. Em chỉnh lại cổ áo rồi bước ra khỏi phòng, tim đập lộn xộn như sắp đi casting chương trình sống còn.
Hắn ta mặc 1 bộ suit đen tuyền, áo sơ mi không cài nút trên, tóc vuốt ngược, gương mặt như bước ra từ poster phim điện ảnh. Thấy em bước đến, ánh mắt hắn đảo một vòng — từ cổ áo, xuống eo, tới đôi giày. Rồi cười khẽ.
Trần Đăng Dương
Cậu mặc như vậy… khiến tôi hơi muốn giữ cậu bên cạnh lâu hơn đấy //giọng trêu ghẹo//.
Lê Quang Hùng
//ngạc nhiên, mắt mở to//anh có thôi đi không? Em tới dự tiệc, không phải đóng phim tình cảm!
Trần Đăng Dương
//hắn đưa tay khoác nhẹ lên eo em, thì thầm sát tai//yên tâm, Nếu có đóng, tôi cũng đòi đóng vai chính.
Lê Quang Hùng
//gạt tay hắn ra, lùi một bước//anh đúng là… không biết nghiêm túc là gì luôn hả?
Lê Quang Hùng
*tên này bị gì vậy trời*.
Trần Đăng Dương
Tôi đang nghiêm túc mà. Chỉ là kiểu nghiêm túc khiến người khác đỏ mặt //khiêu khích//
Bữa tiệc diễn ra long trọng. Hắn đi đến đâu, ánh mắt của mọi người đều dõi theo. Em phải cố giữ khoảng cách đúng mực, nhưng hắn thì ngược lại — cứ như cố tình muốn người ta hiểu lầm cả hai là một đôi.
Doanh nhân A
Ồ? Thư ký mới của cậu sao? Trẻ quá nhỉ.
Trần Đăng Dương
//tay vẫn đặt sau lưng Quang Hùng//trẻ, nhưng làm tốt. Tôi chọn người không sai đâu.
Lê Quang Hùng
//cười gượng, thì thầm// “Anh đang quảng cáo em hay dằn mặt thiên hạ vậy?”.
Sau khi chào hỏi vài người, cả hai lui ra khu vực ban công nghỉ. Gió thổi nhẹ, em chống tay lên lan can, ánh mắt lơ đãng nhìn về thành phố.
Lê Quang Hùng
Anh luôn cư xử kiểu… khiến người khác hiểu lầm như vậy sao? //thắc mắc//.
Trần Đăng Dương
//dựa vai vào lan can, mắt không rời cậu//tôi chỉ không thích giấu điều tôi muốn.
Lê Quang Hùng
Và… anh muốn gì? //hơi run//.
Trần Đăng Dương
//ghé sát hơn, giọng trầm khàn//tôi muốn biết, cậu sẽ phản ứng thế nào… nếu tôi thật sự muốn cậu.
Lê Quang Hùng
//tròn mắt, rồi vội né sang một bên//Anh bị điên hả? Đừng nói mấy câu như thế giữa chỗ đông người!
Trần Đăng Dương
//bật cười khẽ, nhìn theo//Chỗ đông người mới vui. Phản ứng của cậu… thật sự rất đáng yêu.
Bên trong, trợ lý vẫn đang nhìn hai người từ xa, khẽ thở dài và nhấn vào điện thoại:
Tin nhắn gửi đến Group Chat “Fanfic Real Life”
> Thuyền D×H chính thức cập bến. Tui mà không được làm phù rể là không tha đâu.<
Baby Dome🐳
chap 2 v ổn hơm cả lò
Baby Dome🐳
thoi bye nhoa😘😘
Comments