Thạch Thiên Lãm vừa nói dứt câu thì tiếng chuông điện thoại thoại lúc này reo lên. Liền sau đó, anh nở nụ cười miễn cưỡng với mẹ của mình rồi nhanh chóng chạy lên trên phòng thay đồ, nói vọng lại:
- "Con có việc rồi. Quan Bất Xuyên đang đợi con ở phía bên ngoài."
Nghe đến đây, tất cả mọi người đều hướng mắt nhìn ra bên ngoài. Quả thật là có chiếc xe hơi màu đen đang dừng ngay trước cổng. Người bên trong xe lúc này khẽ hướng người ra phía cửa xe, giơ tay vẫy chào. Tầm vài phút sau, Thạch Thiên Lãm cũng đã chuẩn bị xong mà nhanh chóng ngồi vào ghế phụ. Chiếc xe sau đó lăn bánh rời khỏi Thạch gia.
- "Cứ như vậy bảo sao chẳng cô gái nào yêu anh nổi."
Thạch Thiên Ly lắc đầu bất lực, bĩu môi đáp sau khi nhìn thấy cảnh tượng vừa mới diễn ra.
Quán bar Hải Thượng...
Tiếng nhạc xập xình cùng ánh đèn lập lòe hòa với tiếng người hô hào, đắm chìm theo điệu nhảy, ồn đến mức Quan Bất Xuyên không nghe được những lời càm ràm của người bạn đi bên cạnh mình.
- "Bàn việc làm ăn mà cậu lại đưa tôi đến nơi ồn ào như vầy sao?"
Quan Bất Xuyên nhịp nhịp người, phiêu theo điệu nhạc mà không hề nghe thấy những lời mà Thạch Thiên Lãm vừa nói, khiến anh có chút bực dọc mà thẳng thừng ngồi phịch xuống một cái ghế trống gần đó rồi ngả người, tựa lên thành ghế dài. Ngay khi anh vừa nhắm mắt tận hưởng giai điệu xập xình thì cách đó không xa, cảnh tượng hai cô gái trong chiếc váy ôm body quyến rũ đang ra sức tranh giành một vị khách nam phong độ. Chẳng hiểu, rằng bọn họ đã nói những gì, khoảng tầm vài phút sau đã bắt đầu ẩu đả. Hai cô ta ra sức nắm lấy tóc của đối phương mà giật mạnh xuống đất, sau đó còn ra sức đánh mạnh. Cả hai người quyết liệt đánh nhau tại quán, chỉ để tranh giành người đàn ông khiến anh ta hoảng sợ mà gấp rút rời khỏi hiện trường. Người phục vụ trên tay đang cầm ly rượu vang trắng mà Thạch Thiên Lãm đã gọi, cẩn thận đi về phía anh. Thế nhưng, ngay khi sắp đến, một trong hai cô gái đang tranh cãi mạnh tay đẩy mạnh người còn lại. Vô tình va trúng vào người phục vụ khiến anh ta bị mất thăng bằng mà chúi người về trước. Chiếc khay cùng ly rượu bên trên cùng lúc bay về phía người đàn ông đang ngồi thư thả.
Bộp....ui....
Chiếc ly và chiếc khay rơi ngay vào đùi của Thạch Thiên Lãm. May thay không trúng vào chỗ hiểm một phần là vì phản xạ tự nhiên khiến anh kịp thời nghiêng người né tránh. Thế nhưng, rượu ở bên trong ly lúc này đã bắn trúng vào đồ anh khiến Thạch Thiên Lãm chỉ biết trợn mắt bất lực. Anh không ngờ, cả ngày hôm nay, mình lại gặp kiếp nạn liên quan đến rượu như vậy.
- "Tôi....tôi xin lỗi anh. Thật sự rất xin lỗi."
Người phục vụ vội vàng chạy nhanh đến xin lỗi, dáng vẻ lúc này vô cùng lúng túng. Khẽ hướng mắt nhìn ra phía sau lưng anh ta, cảnh tượng hai cô gái xô đẩy nhau vẫn còn tiếp diễn. Vài giây sau, cả hai người họ đều đã bị vệ sĩ của quán đưa ra ngoài. Lúc này, Thạch Thiên Lãm mới hiểu rõ nguyên do mà trở nên điềm thản, mỉm cười đáp:
- "Không sao đâu. Tôi không gây khó dễ cho anh đâu. Tuy nhiên, cái tôi cần lúc này đó chính là bộ đồ mới."
Nghe đến đây, người phục vụ lúc này mới thở phào nhẹ nhõm mà nhiệt tình hướng dẫn lối đi vào phòng thay đồ cho Thạch Thiên Lãm. Anh ta nhẹ nhàng đưa về phía anh một bộ đồ phục vụ khác.
- "Tôi chỉ có mỗi bộ quần áo như thế này thôi. Nếu như anh không hài lòng, tôi...tôi sẽ đền tiền giặt ủi bộ đồ của anh. Nhưng xin anh đừng đi nói chuyện này với quản lý của tôi."
Thạch Thiên Lãm vẻ mặt nghiêm túc ngay lập tức phá lên cười, nhằm phá tan bầu không khí căng thẳng. Anh vỗ nhẹ lên vai người phục vụ, trầm giọng lên tiếng nói:
- "Chuyện nhỏ thôi mà. Đưa bộ đồ đó cho tôi."
Sắc mặt vốn đang hết sức lo lắng của người phục vụ lúc này mới trở nên nhẹ nhõm mà tươi cười, cúi đầu cảm ơn rối rít.
Vài phút sau, Thạch Thiên Lãm quay trở ra với bộ quần áo phục vụ. Ngay khi anh định quay trở về bàn của mình thì bên tai bất ngờ vang lên tiếng gọi lảnh lót của một cô gái ngồi ở phía bên trong góc. Cô ta đi cùng với một người bạn. Thế nhưng, vẻ mặt người con gái này lại có chút gì đó quen thuộc. Dường như, anh đã gặp ở đâu rồi thì phải.
- "Phục vụ. Tôi gọi anh đó, còn đứng ngây ngốc nhìn tôi làm cái gì? Mau đem thêm năm chai rượu và một dĩa đậu phộng đến đây ngay lập tức."
Hàng lông mày Thạch Thiên Lãm khẽ nhíu lại mà chỉ vào mặt mình, ngơ ngác nói:
- "Tôi sao?"
- "Ừm. Phải. Cái người cao lêu nghêu là anh đấy."
Gương mặt cô gái vốn đã đỏ ửng vì say mèm, cho nên giọng nói có phần khàn đục mà gật gù đáp.
- "Gì chứ? Cô ta tưởng mình là phục vụ sao? Còn luôn miệng nói mình cao lêu nghêu nữa chứ? Đúng thật là."
Nói rồi, anh dõng dạc tiến lại gần phía người con gái đã say mèm. Cô bạn ngồi cùng lúc này đã say bí tỉ mà ngủ gục xuống bàn. Chỉ còn lại mỗi người nhỏ nhắn nhưng lắm chuyện này.
- "Này cô, tôi là khách. Không phải..."
Ọe....ọe.....
Thạch Thiên Lãm chưa kịp giải thích thì đối phương đã nhổ bồ vào người anh, sao đó lật bàn tay anh ra mà ói thẳng lên trên đó.
LIKE, BÌNH LUẬN TƯƠNG TÁC ỦNG HỘ MÌNH NHÉ! CẢM ƠN
Updated 38 Episodes
Comments
So Lucky I🌟
Ế ngày nào cũng chăm chỉ như này là iu nàng nhất nha🥰🥰 Nay bão nổi chục chương khum dợ 🤗🤭
2025-04-15
13
So Lucky I🌟
Số anh hôm nay cũng đủ nhọ nha, liên liếp gặp nạn. Combo hắt rượu chưa đủ đô nên anh phải lãnh choá ăn chè🤣🤣🤣🤣 Hai lần anh chị gặp nhau đều trong những tình huống khó đỡ. Hài chít toai😅😅😅😅
2025-04-15
12
So Lucky I🌟
Mà hồi nãy nói thiếu nha, nhà họ Thạch còn có cô công chúa được cưng chiều vô đối Thạch Thiên Ly nữa. Sau này lấy chồng, ck cũng phải siêu chiều siêu yêu thương mới được nhỉ:)))
2025-04-15
11