Chương 2
Trương Cực
/nhìn ra ngoài cửa/
Tả Hàng
Anh dậy sớm vậy/đi vào rồi đặt đồ ăn lên bàn/
Trương Cực
Cậu mang gì vào đây vậy?/nhìn/
Tả Hàng
Đồ ăn sáng của anh/đưa vào tay anh/
Trương Cực
/nhìn đồ ăn được đưa vào tay mình/
Tả Hàng
Nhìn gì ăn đi/nhìn anh/
Tả Hàng
Tôi đi đây/ra ngoài/
Trương Cực không nói gì mà ăn đồ ăn trên tay của mình.
Hai con người, mỗi người một việc.
Trưa đến, anh đang ngồi trên giường nhìn ra bên ngoài cửa sổ.
Y tá: Đồ ăn trưa của anh ạ/để đồ ăn lên bàn bên cạnh giường bệnh/
Y tá: Ăn xong anh cứ để trên bàn đây, tí nữa tôi quay lại sẽ mang vứt hộ anh/nhìn anh/
Trương Cực
Thôi, không cần.
Trương Cực
Chân tôi đi được.
Trương Cực
Không cần cô quay lại nữa đâu./nhìn lấy y tá/
Y tá: À được, chúc anh ăn ngon miệng./ra ngoài/
Ăn xong, anh dọn dẹp lại rồi tập tà tập tễnh đi đến thùng rác trước cửa nhà vệ sinh vứt rác.
Trương Cực
/nhìn ra ngoài cửa/
Tả Hàng
Anh đi đâu đấy?/nhìn anh rồi nhìn vào thùng rác/
Tả Hàng
Để tui dìu anh vào giường./đi lại gần anh/
Trương Cực
Tôi vẫn đi được.
Tả Hàng
Vậy anh đi đi./nhìn anh/
Trương Cực
/di chuyển lại vào giường/
Tả Hàng
Thế mà vẫn đi được.
Trương Cực
?/dựa lưng vào tường/
Tả Hàng
Anh là Trương Cực, võ sĩ gì đó à?/nhìn anh/
Tả Hàng
Thế sao mấy y tá ngoài kia, thì thầm to nhỏ gì đó.
Tả Hàng
Xong tôi ra hỏi là thì bọn họ bảo là anh là võ sĩ Trương Cực.
Tả Hàng
/nhìn anh chằm chằm/
Trương Cực
Cậu nghĩ có xem họ nói có đúng không?/nhếch môi/
Tả Hàng
Đợi tôi tra/lấy điện thoại ra tra/
Trương Cực
Tôi cũng hâm mộ võ sĩ Trương lắm đấy.
Tả Hàng
Hoá ra anh là võ sĩ Trương cơ đấy.
Tả Hàng
Nhìn đẹp trai vậy/nhìn ảnh anh đang đấu trên sân/
Tả Hàng
Thế sao ở đây../nhìn anh/
Tả Hàng
Anh mới có 28 tuổi?/bất ngờ nhìn anh/
Tả Hàng
Tôi tưởng anh chắc phải 30 đổ lên cơ đấy/cười/
Trương Cực
Tùy cậu nghĩ sao thì nghĩ.
Tả Hàng
Nhưng mà sao anh lại vào đây?
Tả Hàng
Tôi tưởng võ sĩ là sẽ đi tập luyện rồi đi thi đấu chứ nhờ.
Tả Hàng
Hay chả nhẽ anh bị đối thủ hạ gục?/nhìn anh/
Trương Cực
Cậu nghĩ tôi yếu đến thế?
Trương Cực
Do nó chơi bẩn thôi.
Cả căn phòng rơi vào khoảng im lặng, không ai nói một câu gì. Nghe được cả thấy tiếng chim hót ngoài cửa sổ.
Nhưng có ai để ý, hai người đó đang bận nhìn nhau rồi.
Tả Hàng
/chăm chú nhìn anh/
Anh có ngũ quan rất sắc sảo. Mũi cao thẳng tắp, có làn da trắng nhưng pha chút vào đó có một chút da mật, nhìn lại càng khoẻ khoắn hơi là bao. Mắt to tròn hai mí.
Cả hai nhìn nhau lúc lâu, anh thấy cậu nhìn mình lâu như vậy mà không có động tĩnh gì, mà cho mặt mình sát lại mặt cậu một tí.
Trương Cực
Mặt tôi làm sao ư?
Trương Cực
Nhìn lâu vậy..chả nhẽ thấy đẹp?/cười nhẹ/
Tả Hàng
Nhìn muốn đấm vào mặt./đứng dậy/
Tả Hàng
Thôi đến giờ rồi, tôi đi đây.
Tả Hàng
Tạm biệt./đi ra ngoài/
Tả Hàng
Không được/vỗ vào mặt mấy cái/
Tả Hàng
/đứng im một lúc rồi đi làm việc của mình/
Tả Hàng
*ngủ rồi hả*/đi lại ngồi cạnh giường anh/
Tả Hàng
"gục đầu xuống bên giường"
Tả Hàng
/thiếp đi lúc nào không hay/
Trương Cực
/nheo mắt tỉnh dậy do khát nước/
Trương Cực
/mở mắt mà ngồi tựa vào thành giường/
Trương Cực
/nhìn thấy cậu đang ngủ/
Trương Cực
Sao lại ở đây?/nhìn cậu khó hiểu/
Tả Hàng
/quay mặt về phía anh/
Trương Cực
Không về nhà sao?
Trương Cực
Này, dậy/lay người cậu/
Tả Hàng
Anh...anh dậy làm gì vậy?/nhìn anh/
Tả Hàng
Để tôi lấy cho/rót nước rồi đưa anh/
Tả Hàng
Hôm nay đến tôi trực đêm.
Tả Hàng
Mấy giờ rồi ta/nhìn đồng hồ/
Tả Hàng
Anh ăn gì không?/nhìn cậu/
Tả Hàng
Kệ anh, tôi ra ngoài chút./đi ra ngoài/
Tả Hàng
"đi mua chút đồ ăn thôi, chứ đói quá"/xuống sảnh rồi vào quán ăn đêm/
Tả Hàng ăn xong thì vào cửa hàng tiện lợi. Mua ít nước với đồ ăn vặt.
Tả Hàng
Tôi ra ngoài ăn đêm tí rồi đi mua ít đồ ăn vặt đây nè./giơ lên cho anh xem/
Tả Hàng
Chưa hết giờ trực của tôi mà.
Tả Hàng
Tôi sáu giờ mới hết ca.
Tả Hàng
Anh không định ngủ luôn à?
Trương Cực
Hết buồn ngủ rồi.
Tả Hàng
Vậy ăn vặt xem phim với tôi không/nhìn anh/
Tả Hàng
Giờ này mà ăn vặt rồi xem phim m.a là tuyệt./nhìn anh/
Trương Cực
Ý là tôi không muốn làm gì cả.
Tả Hàng
Vậy anh cứ ngồi đây đi.
Tả Hàng
Tôi về phòng của tôi ăn vặt với xem phim đây./về phòng/
Trương Cực
*Chả có gì thú vị*
Tả Hàng
Chuẩn bị thủ tục mà xuất viện./nhìn anh/
Trương Cực
Tí nữa trợ lý tôi đến sẽ làm.
Tả Hàng
Chưa thấy người đẹp bao giờ hả?
Tả Hàng
Đang nói chuyện, ăn uống với nhau mà giờ lại sắp không được gặp nhau rồi./nhìn anh/
Tả Hàng
Mong là anh sẽ không vào đây lần nào nữa.
Y tá: Trưởng khoa muốn gặp anh./nhìn cậu/
Tả Hàng
Cô cứ đi trước đi.
Tả Hàng
Tôi đi đây./đứng lên/
Trương Cực
/nhìn bóng lưng cậu/
Trợ lý: Tôi làm thủ tục xuất viện rồi, chúng ta về thôi.
Trợ lý: Để tôi dọn dẹp đồ hộ ngài./dọn/
Trợ lý: Xong rồi, để tôi đỡ ngài xuống xe.
Trương Cực
Tôi tự ấy được/ngồi xuống xe lăn/
Trợ lý: Được rồi, chúng ta về thôi./đẩy anh ra khỏi phòng/
Trợ lý đẩy anh trên hành lang, cậu cũng đi qua hành lang đấy. Cả hai người đi ngược chiều với nhau.
Anh thấy cậu như muốn nói gì, nhưng không biết nói gì.
Chỉ có anh để ý, còn cậu thì đang bận chạy đi gặp trưởng khoa.
Thế là cả hai lướt qua nhau như một cơn gió.
Từ lúc đó, cả hai không còn gặp nhau.
Anh thì tập đi để cho nhanh khoẻ rồi lại bắt đầu như thời gian trước đây. Tập luyện rồi thi đấu.
Còn cậu thì cũng chỉ đến bệnh viện rồi về nhà.
Có khi lâu quá cậu cũng quên luôn anh rồi.
Tả Hàng
Nên mua cái nào ta?/cậu đang đứng trước hàng bánh kẹo ở cửa hàng tiện lại/
Tả Hàng
Cái này hay cái này/chỉ/
Tả Hàng
Cái này đi/đưa tay ra lấy/
Comments
Dama9_
Đợi chờ chap mới cả tuần rồi, còn bao giờ mới có?
2025-04-20
0