#4

[.......]
Viên Nhất Kỳ_Y
Viên Nhất Kỳ_Y
Chị sắp xếp đồ giúp em rồi.
Viên Nhất Kỳ đặt chiếc vali nhỏ lên bàn học.
Viên Nhất Kỳ_Y
Viên Nhất Kỳ_Y
Đồ dùng vẫn như cũ. Không ai đụng vào từ lúc em… đi.
Vương Dịch chạm tay lên bề mặt vali. Có lớp bụi mỏng nơi góc quai.
Dường như… nó từng bị giấu đi, rồi được lấy ra lại, lau sơ qua.
Vương Dịch_Em
Vương Dịch_Em
…Chị giữ nó ở đâu ? *Hỏi nhỏ*
Viên Nhất Kỳ_Y
Viên Nhất Kỳ_Y
Phòng chị. *Không ngần ngại đáp*
Viên Nhất Kỳ_Y
Viên Nhất Kỳ_Y
Chị nghĩ… sẽ đến ngày em quay lại.
Vương Dịch ngồi xuống, mở khóa. Bên trong là vài cuốn sách, một chiếc khăn tay thêu tên mình, và… một cuốn sổ bìa da.
Nhưng khi mở ra, Em khựng lại. Trang đầu tiên đã bị xé.
Không phải một – mà là rất nhiều.
Vương Dịch_Em
Vương Dịch_Em
...Đây là gì vậy..?
Em lật tới lật lui. Nét chữ vẫn là của mình. Nhưng trang thì trống rỗng. Hoặc bị xé.
Một đoạn sót lại ở mép giấy.
Chữ cuối cùng còn nhìn được là :
“…không thể thoát khỏi ánh mắt của cô ấy."
Viên Nhất Kỳ_Y
Viên Nhất Kỳ_Y
Là nhật ký em viết hồi đầu năm. *Đáp - đứng sau lưng*
Viên Nhất Kỳ_Y
Viên Nhất Kỳ_Y
Chị tìm thấy trong ngăn bàn khi em… gặp tai nạn.
Vương Dịch_Em
Vương Dịch_Em
Sao lại bị xé ?
Giọng Em run. Tay nắm chặt mép giấy đến trắng bệch.
Viên Nhất Kỳ_Y
Viên Nhất Kỳ_Y
Chị không biết. Lúc tìm đã thế rồi.
Một thoáng gì đó lướt qua ánh mắt Y. Quá nhanh để Em nắm bắt.
Viên Nhất Kỳ_Y
Viên Nhất Kỳ_Y
Có khi… là chính em xé. *Nói khẽ*
Viên Nhất Kỳ_Y
Viên Nhất Kỳ_Y
Có những thứ mình không muốn nhớ… đôi khi lại chính là thứ từng làm đau nhất.
Em cúi đầu. Lặng im.
Nhưng rồi, một cơn nhức nhối quặn lại trong cổ.
Vương Dịch_Em
Vương Dịch_Em
...Ư...
Em ôm lấy họng, ho. Lần này máu trào ra cùng hoa. Cánh hoa dính đầy đỏ sẫm.
Viên Nhất Kỳ_Y
Viên Nhất Kỳ_Y
*Hoảng hốt* Em đừng cố nhớ… đừng ép bản thân như vậy.
Vương Dịch_Em
Vương Dịch_Em
Em không làm gì cả… *Lùi lại - run rẩy*
Vương Dịch_Em
Vương Dịch_Em
Chỉ là… em cảm thấy mình đã từng rất sợ một ai đó.
Y im lặng. Đôi mắt đen thẫm như kéo Em rơi xuống một giấc mơ không lối thoát.
Viên Nhất Kỳ_Y
Viên Nhất Kỳ_Y
Em không cần phải sợ nữa.
Viên Nhất Kỳ_Y
Viên Nhất Kỳ_Y
Chị sẽ không để ai làm em đau một lần nào nữa.
Giọng nói ấy ngọt như mật ong, nhưng lạnh như kim loại.
Như một lời hứa.
Hoặc… một lời nguyền.
•END CHAP•
Hot

Comments

Clorpromazin.

Clorpromazin.

Hoặc chính chị từng làm em đau?

2025-04-23

0

Wเภ๔ץミ★

Wเภ๔ץミ★

cj là ng lm đau e trc thì đúng hơn 👀

2025-04-24

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play