Chap4: Thích

im so sad vì thi
tôi muốn ngược bottt 🐧🐧🐧🐧🔥
______
____
___
Sau 3 tuần thì cơ thể em đã hồi phục được kha khá
có thể sinh hoạt bình thường lại
tuy là có lúc hay bị đau nhưng cuối cùng cũng vẫn thích nghi nên được xuất viện
khi em xuất viện, em được Dư Châu bế lên xe chở về
trên đường nhìn lại khung đường, em lại cảm thấy bức bối khi nghĩ đến căn nhà đó
bỗng em cảm thấy hơi ấm đâu đó luồn vào tay mình
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
?
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
đang suy nghĩ gì vậy?~
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
em chỉ.. là hơi sợ việc về lại căn nhà đó thôi
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
ừm hứm...
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
có lẽ ai cũng sợ phải thấy điều mình ám ảnh nhất mà
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
mẹ chị đang cố liên lạc lại với mẹ em
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
nhưng gọi 4-5 cuộc rồi vẫn không được
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
thật hết cách
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
giờ về nhà rồi tí nữa tầm 9h chị chở em ra sở công an
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
bố em hiện trên phương bị tạm giam
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
tội gây rối trật tự nơi công cộng, đánh người vô tội
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
mà người vô tội đó là chị hihi
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
cũng không vô tội lắm, chị đánh bố em ra cái nông nỗi gì hả?
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
... bảo vệ em thôi mà💦
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
chị tập trung lại xe đi
cô vui vẻ lại xe
nhưng dù vậy tay cô vẫn đặt trên tay em
suốt chặn đường vẫn không buông
------------
khi về đến nhà
đứng trước cánh cửa gỗ đã cũ và dường như sắp gãy
em không khỏi rùng mình
nơi đó...ám ảnh đến nhường nào
máu vẫn còn trên cánh cửa
em biết
máu đó là của em
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
// sờ lên vệt máu trên cửa//
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
khi nào đến chị báo em sau
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
à cho em cái này
cô lôi từ trong túi ra một chiếc điện thoại
dòng này dạo này cũng khá nổi trên thị trường
cô đưa cho em rồi xoa đầu em
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
cầm lấy tí chị sẽ gọi vào máy này
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
em ra cửa chờ chị
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
được chứ?
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
vâng ạ
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
cho em luôn đó
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
hả?? không vậy thì hơi....
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
không sao cầm đi
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
* em đã cướp đi trái tim chị nên em xứng đáng ❤*
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
coi như đồ chơi chị tặng em đi ha?
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
vậy... chị chờ em chút nhé
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
?
em chạy vào trong nhà, lục lọi dưới chiếc gối cũ trên giường
từ xa cô có thể thấy một vật kim loại phát sáng
em cầm lấy rồi chạy lại
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
tặng chị nè // chìa con gấu bông ra//
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
um nó hơi bẩn chị chê thì không sao, em tự làm nó nên hơi xấu , làm móc khóa treo trên cặp cũng được
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
xin lỗi chị món quà này hơi
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
không sao
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
cảm ơn em
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
giỏi thật, wow, em rất có tài đó, con gấu rất đẹp cảm ơn em
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
* ầu dia🔥 em ấy tặng đồ cho mình!! vợ tặng quà cho mình !❤*
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
haha..vậy cho chị
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
cảm ơn chị đã giúp em
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
thôi chị về nghỉ đi
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
em vào thay đồ tí em sẽ ra chờ chị
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
* muốn ở lại thâm tí...*
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
ừm..được rồi chị về đây
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
có gì cứ gọi cho chị
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
bai bai~❤
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
vâng chào chị ạ👋
cô trở về nhà
em thầm nghĩ
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
* chị ấy gần nhà mình mà, mình sang đó còn được chỉ cách có 2-3 căn *
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
*thôi kệ, tí chỉ sang thì mình đi*
em vui vẻ bước vào nhà
khi vào em để lại chiếc điện thoại trên bàn
đôi mắt trong veo liếc nhìn chỗ hôm ấy
hôm ấy em đã nằm ấy
trên vũng máu
Em ôm đầu khụy xuống, lúc đó em chỉ biết nằm co ro, mặc kệ để hắn đánh
em nhìn vệt máu đã khô lại mà tim cứ co thắt
lòng em yếu mềm nhớ lại buổi trưa ác mộng ấy
em không khỏi rùng mình
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
thôi đi tắm đã ...
---------
sau khi tắm em ngồi trên giường
em lấy cái khăn lau nhẹ mái tóc ướt ướt của mình, ánh mắt thẫn thờ nhìn vài chiếc điện thoại trên bàn
sao lại...tốt với em?
em không hiểu lắm
nhưng rồi cũng kệ mà bỏ qua
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
mấy giờ rồi nhỉ
.......
ra khỏi phòng tắm
em nhìn lên đồng hồ trên tường
giờ đã là 8h45
em cố gắng lau nhanh mãi tóc ướt
trên tay em vẫn còn găng gạc vết bầm tím vẫn còn
em mặc chiếc áo sơ mi dài tay cùng chiếc quần dài
em không muốn nhưng vết thương ấy bị hở
em chỉnh lại cổ áo rồi đứng lên chải tóc
mái tóc đen mượt ấy được chiếc lược chải qua nhẹ nhàng
một số hạt nước đọng lại đã được gạt ra
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
* chắc để vậy tầm 5 phút sẽ khô*
Từ bên ngoài bỗng có tiếng còi xe vang lên
em hơi giật mình quay ra ngoài mở cửa
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
//cầm theo chiếc điện thoại//
mở cửa ra chiếc xe ô tô của cô đã đậu ngay trước mặt em
em cười vui vẻ vẫy tay với cô
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
chị sao lại đến sớm vậy?
cô nhìn em
em rất xinh, chiếc áo sơ mi trắng che đi vết thương của em che hết cánh tay, để lộ mỗi cổ tay băng bó
em cũng được gọi là cao chắc tầm 1m6 mấy gì đấy
cô nhìn chằm chằm mãi làm em. hơi sượng
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
Chị?..💦
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
A- à
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
vào xe đi
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
chị chở đi ăn rồi lên đồn sau
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
chưa tới giờ mà
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
dạ dạ...
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
* chu choa ẻm xinh đin❤❤muốn hôn em*
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
* chỉ bị gì vậy trời...mặt mình dính gì hả ta???*
_______
____
__
đúng rồi em dính thính đó
thiếu cái giường là đủ
tác giả muốn viết séc nhưng ngại 👉👈hihi

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play