chap5: Khởi kiện

Sẽ có một chap tui giải thích Dư Châu thích Nhã Vi từ khi nào :)))
11h đêm ngồi ôn bài vừa viết truyện 😦....
_________
_____
__
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
*Đáng ra chị ấy khá tốt bụng đó chứ?*
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
Chị mình gặp nhau hồi nào chưa?
em nghiêng đâu nhìn sang cô
cô lái xe nên chỉ liếc nhìn em một cái
dừng ngay tại đèn đỏ cô nhìn qua em mang theo ý cười trên môi
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
Em đoán thử đi
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
Chị thích đoán ghê nhỉ?
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
vậy là có gặp trước rồi ạ?
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
Ừm
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
đã từng gặp
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
Trong trường
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
yes
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
chị ....
em cố nhớ người đó là ai nhưng não em lại qua ngắn để nhớ được
em không quen nhiều người
chủ yếu cần thiết mới nhớ
còn lại đâu có hay không cũng được
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
Tới nơi~
em chưa kịp định hình đã tới nơi
em bị cô kéo xuống xe
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
tay em...đau đừng nắm chặt vậy
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
em không chạy đi đâu đâu...
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
Ah!
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
chị xin lỗi
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
chị quên mất
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
//cười trừ// không sao...
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
//xoa đầu em// xin lỗi nha... chị thật sự lo lắng đến quên mất
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
lo?
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
à không có gì
bước vào quán ăn
quán ăn này cũng gần với trụ sở cảnh sát nên ăn xong có thể tạt qua đó luôn
cô bước vào gọi một bát mì tương đèn
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
em muốn ăn gì?
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
giống chị đi
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
vậy cho tôi 2 bát mì nhé
nhân vật phụ
nhân vật phụ
vâng chờ tôi chút
cô nắm lấy tay em
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
vô chỗ kia ngỗi đi
em bị cô kéo đến bàn ngồi xuống
ánh mắt hơi ngờ vực
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
em đã ăn mì tương đen bao giờ chưa vậy mà bảo ăn chung với chị?
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
chưa ...
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
kệ đi
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
ăn đại
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
ê?? đang bị bệnh đó alo ?
Em cười khẽ rồi lấy tay lau hai đôi đũa
em đặt cho chị và em rồi nhìn ra trụ sở cảnh sát
người trong đó chốc nữa sẽ gặp em là bố em
Em hơi thất thần
cô nhìn em đắm đuối
khi thấy em vậy cô đưa tay ra trước mặt em vẩy vẩy
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
ổn không bé?
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
!?
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
ây! em ổn xin lỗi nha
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
em hơi
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
...không cần nói
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
chị hiểu mà
cô hiểu em đang rối bời khi nghĩ đến cảnh bố mình đang bị giam
người đó là bố em
cảm giác canh cánh trong lòng cũng dễ hiểu
------------
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
Ăn xong chưa cô nương ?
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
Vâng xong rồi ạ
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
vậy ta đi
cô lấy một chiếc khăn nhẹ vươn người lau lên khóe miệng em
em cũng giật mình mà mặt ngơ ra
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
*?//////?*
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
Bà chủ ơi tính tiền cho cháu với
nhân vật phụ
nhân vật phụ
à dạ vâng.... của cô là...
nhìn cô trò chuyện với chủ cửa hàng mà tay em xiết lại, em tự hỏi con người này vừa nãy lại làm gì vậy cơ chứ?
khi em đang mãi suy nghĩ
cô đã đứng lên ra đằng sau em
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
đi nào
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
Dạ!?à...vâng..
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
xin lỗi đã làm em giật mình
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
dạ không sao
----------
khi đến đồn cảnh sát, khi bước vào cô đã thấy một người cô khá quen
Vĩnh Đại Từ?
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
ủa....Anh Từ?
người đàn ông cao ráo với đôi vai rộng quay lại
Vĩnh Đại Từ
Vĩnh Đại Từ
hửm..? Ồ!
Vĩnh Đại Từ
Vĩnh Đại Từ
Tạ Dư Châu!! Lâu quá không gặp nhóc
Vĩnh Đại Từ
Vĩnh Đại Từ
sao lại lớn vậy rồi cơ chứ
Vĩnh Đại Từ
Vĩnh Đại Từ
hồi đó còn bám chân anh mà
Anh thấy cô thì liền chạy đến cười cợt
Anh xoa đầu cô rồi ôm cô một cái
Vĩnh Đại Từ
Vĩnh Đại Từ
Thật là....cô bé nhỏ bé nay lại lớn vậy rồi
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
Nín dùm cái
Anh là một cảnh sát làm trong khu vực này, anh cũng kiêm luôn là anh họ của cô nên khá thân
hồi bé anh hay sang chơi với cô nhưng rồi anh chuyển đi xa nên đành phải chào tạm biệt với cô
Vĩnh Đại Từ
Vĩnh Đại Từ
hm.....
Vĩnh Đại Từ
Vĩnh Đại Từ
để anh mày đoán nhé...
Vĩnh Đại Từ
Vĩnh Đại Từ
mày đến đây vì con bé sau lưng mày phải không?
anh nói rồi nhìn ra sau lưng Dư Châu, em đứng núp sau lưng cô, đôi tay nắm chặt vạt áo cô
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
Dạ chào anh
Vĩnh Đại Từ
Vĩnh Đại Từ
he...chào em ~
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
ông lại tính làm gì vậy?
Vĩnh Đại Từ
Vĩnh Đại Từ
ai làm gì chỉ chào hỏi thôi
nói rồi anh né qua người Dư Châu, đứng trước mặt em
em đứng chỉ cao tới vai anh
Anh cúi xuống đối diện với ánh mắt hoang mang của em
nở một nự cười thân thiện
Vĩnh Đại Từ
Vĩnh Đại Từ
Anh là Vĩnh Đại Từ ~ rất vui được làm quen năm nay anh 26 tuổi
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
à dạ vâng em là Lư Nhã Vi
Vĩnh Đại Từ
Vĩnh Đại Từ
cô bé đến đây gặp ai vậy? hay xử lí gì à
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
Dạ-
khi tính nói việc của bố, em bất chợt khựng lại
từ sau có tiếng bước chân đi lại
Nhân vật nam( ngẫu nhiên)
Nhân vật nam( ngẫu nhiên)
Ê này Đại Từ
Nhân vật nam( ngẫu nhiên)
Nhân vật nam( ngẫu nhiên)
Cậu đang làm gì vậy hả
Vĩnh Đại Từ
Vĩnh Đại Từ
Đang nói chuyện với người quen thôi
anh chàng kia khoác vai anh rồi nhìn em
sau đó cúi xuống thì thầm gì đó với Đại Từ
anh cũng kinh nhạc rồi gật gật đâu
Vĩnh Đại Từ
Vĩnh Đại Từ
Ồ..um rồi rồi
Vĩnh Đại Từ
Vĩnh Đại Từ
Này... Nhã Vi anh là người phụ trách vụ của em đó trùng hợp thật!
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
Thật sao? vậy thì tốt rồi
Vĩnh Đại Từ
Vĩnh Đại Từ
Giờ bố em đang bị tạm giam
Vĩnh Đại Từ
Vĩnh Đại Từ
để anh dẫn em đến
Đại Từ đi trước hai người, đôi tay đút vào túi quần thảnh thơi huýt sáo
khi đi tay em không bao giờ rời khỏi người cô
luôn bám vào áo cô, núp ngay sau lưng
em cũng không cao lắm, cơ thể được là khá gầy
trông rất nhỏ con
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
em áp lực thì có thể nắm tay chị?
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
A...dạ thôi em cảm ơn
Vĩnh Đại Từ
Vĩnh Đại Từ
* Tch- lâu không gặp mà con nhỏ có cả người iu rồi, Haizzzz tuổi trẻ*
anh quay đầu lại rồi tặc lưỡi cảm thán
khi đến một phòng giam anh nhẹ né người để Nhã Vi đi lên
em chưa kịp định hình người đàn ông trong đó đã quay lại
đôi mắt như nhìn thấy cứu tinh mà lao đến
Bố (Em)
Bố (Em)
NHÃ VI LÀ CON SAO- BỐ BỐ... BỐ XIN LỖI LÀM ƠN CỨU BỐ
Bố (Em)
Bố (Em)
Bố hứa sẽ không đánh con nữa ~
Bố (Em)
Bố (Em)
ngoan nào nói với các chú ấy thả bố về đi con
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
....Bố...con
em lưỡng lự ánh mắt chứa đầy sợ hãi khi hắn đột nhiên nhẹ nhàng vậy
Bố (Em)
Bố (Em)
Nếu con không thả bố ra, bố sẽ nói với mẹ con là con không ngoan
Bố (Em)
Bố (Em)
nào mẹ con sẽ buồn khi biết con tống bố vô phòng giam đó~
ông ta biết điểm yếu của em là mẹ
nhưng em lại không đủ can đảm để mở lời
Vĩnh Đại Từ
Vĩnh Đại Từ
ê này này
Vĩnh Đại Từ
Vĩnh Đại Từ
em có tính thả ông ta ra không cô bé?
anh ghé lại tai Nhã Vi nói
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
Dạ không.... em muốn hắn vào tù những gì hắn làm với em
Vĩnh Đại Từ
Vĩnh Đại Từ
Haha-... giỏi... anh có bạn là luật sư để anh thử hỏi cậu ấy xem sao
Vĩnh Đại Từ
Vĩnh Đại Từ
giờ em hãy ra nói chuyện với hắn đã rồi tính tiếp, lấy lời khai ấy mà
sau khi nói xong anh nhẹ lấy chùn chìa khóa trong túi
khi anh mở cửa cô cũng cảnh giác mà che em sau lưng
Khi được thả hắn tính lao đến chỗ em
nhưng bị cô và anh đồng thời ngăn lại
Vĩnh Đại Từ
Vĩnh Đại Từ
Yo yo!
Vĩnh Đại Từ
Vĩnh Đại Từ
làm gì mà manh động thế nên hề này
Vĩnh Đại Từ
Vĩnh Đại Từ
đi vào bàn nói chuyện đã
Vĩnh Đại Từ
Vĩnh Đại Từ
cầu xin gì thì cầu xin
anh nói rồi còng tay hắn lại
-------
khi ngồi vào bàn, ánh mắt căm phẫn của hắn luôn nhìn chằm chằm vào em
hắn như con hổ ranh mãnh muốn lao đến ngấu nghiến em để hả giận
nhưng vì bị cản trở nên ánh mắt ánh liền phải thu lại
Bố (Em)
Bố (Em)
con à ~ dù sao hãy vì người thân máu mủ ruột thịt này mà bảo họ thả bố được không? ~
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
// xiết chặt tay// ông ông là đồ cầm thú
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
ông đánh đập tôi xong giờ lại cầu xin một cách hèn mọn
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
khi tôi nằm viện ông vẫn đi đến viện làm loạn
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
rốt cuộc tôi có phải con của ông không cơ chứ?
vừa nói giọng em dần run rẩy
đây là lần đầu em giám nói như vậy
trước em chỉ cần lỡ lời một ít là đã bị đánh đến hộc máu
Bố (Em)
Bố (Em)
(Mẹ mày con khốn...)
Bố (Em)
Bố (Em)
Mày nói ai hèn mọn hả con đ* kia
Bố (Em)
Bố (Em)
mẹ mày con ch*
Bố (Em)
Bố (Em)
MÁ TAO ĐÃ NHÚN NHƯỜNG VẬY RỒI MÀY CÒN MUỐN TAO LÀM GÌ NỮA HẢ
Bố (Em)
Bố (Em)
MẸ MÀY-
Vĩnh Đại Từ
Vĩnh Đại Từ
Ê!!
Vĩnh Đại Từ
Vĩnh Đại Từ
tôi còn đây đó
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
tôi muốn khởi kiện ông ta // chỉ tay vào mặt hắn//
Vĩnh Đại Từ
Vĩnh Đại Từ
hưm....
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
em có thể xin số điện thoại của bạn anh lắm luật sư kia được không ạ?
Vĩnh Đại Từ
Vĩnh Đại Từ
được ~
Bố (Em)
Bố (Em)
MÀY!!! ĐÚNG LÀ ĂN CHÁO ĐÁ BÁT MÀ
Bố (Em)
Bố (Em)
CON KHỐN MÀY SỐNG VẬY MÀ XEM CHO ĐƯỢC SAO
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
ông....ông đừng có manh động! // lui ra sau lưng cô//
cô vẫn luôn che chắn cho em khi em cần
thấy em sợ hãi vậy đành quay lại vỗ lưng em
Tạ Dư Châu( cô)
Tạ Dư Châu( cô)
( không phải sợ... chị ở đây với em)
cô khẽ nói rồi xoa đầu em như muốn trấn an rằng cô sẽ không bỏ rơi em
Vĩnh Đại Từ
Vĩnh Đại Từ
* tình tứ dữ, nơi công cộng hai bây ơi?*
Vĩnh Đại Từ
Vĩnh Đại Từ
Thôi được rồi ~
Vĩnh Đại Từ
Vĩnh Đại Từ
bây giờ nếu em không bảo lãnh anh vẫn sẽ thả hắn ra nhưng hắn sẽ không được đến gần em
Vĩnh Đại Từ
Vĩnh Đại Từ
không được gặp mặt hay bắt cứ liên quan gì
Vĩnh Đại Từ
Vĩnh Đại Từ
chờ tới ngày lên tòa được chứ?
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
Dạ vâng....
em nói rồi đưa đôi mắt mệt mỏi lên nhìn hắn
em hận không thể tống hắn vào tù ngay lúc này
--------
tua, tua, tua
---Tối---
sau khi về
căn nhà trống rỗng khiến em cụp mắt xuống
từ nhỏ em đã chẳng bao giờ gặp mẹ mấy
nhưng trong trí nhớ của em mẹ là một người rất tốt
luôn ôm em khi em buồn bảo vệ em khi bố buông lời khiếm nhã và thâm độc với em
em cũng chỉ nhớ mỗi giọng nói của mẹ
giờ đã 6 năm trôi qua em cũng không nhớ khuôn mặt mẹ nữa
hình ảnh có hiện lên cũng chỉ mờ nhạt
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
* mệt quá, giờ đi gọi cho luật sư anh Từ giới thiệu đã*
em cầm điện thoại gõ gõ vài số
tút---
tút----
tút---
???
???
alo?
???
???
ai vậy ạ
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
Tôi là Lư Nhã Vi, tôi được anh Vĩnh Đại Từ giới thiệu đến anh
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
tôi muốn khởi kiện bố tôi vì tội hành hung
???
???
ồ vậy ta có thể hẹn nhau tại quán cà phê xxxy được không ?
Lư Nhã Vi(em)
Lư Nhã Vi(em)
được cứ vậy đi
----------
----
--
lười giai đoạn cuối
tôi là nạn nhân của toán văn anh😭
chúc ai thi thì thi tốt nha
Hot

Comments

Abadon007

Abadon007

Mê cuồng truyện này, đọc mãi không chán 😍

2025-04-30

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play