Chap 3
Trương Quế Nguyên, người đứng đầu bảng xếp hạng ngầm trong trường — về cả thành tích thể thao lẫn độ nổi tiếng. Từ nhỏ đã được giáo dưỡng nghiêm khắc, rèn luyện toàn diện. Lạnh lùng, ít nói, nhưng từng ánh mắt từng cử chỉ đều thu hút sự chú ý. Anh có tố chất lãnh đạo bẩm sinh, khiến người khác không tự chủ được mà ngưỡng mộ, kính nể.Học lực ổn, nhưng đặc biệt xuất sắc về thể thao, nhất là bóng rổ. Thành viên nòng cốt của câu lạc bộ bóng rổ, thường xuyên dẫn đội giành chiến thắng trong các giải đấu liên trường.Nói đến Trương Quế Nguyên, từ học sinh năm nhất đến năm ba, không ai không biết đến tên anh. Là hình mẫu lý tưởng trong lòng nhiều nữ sinh.
Tả Kỳ Hàm, "Ánh mặt trời" người đứng thứ hai trong bảng xếp hạng ngầm trong trường, một người vừa học giỏi vừa cực kỳ dễ mến.Con trai của một gia đình tri thức, bố mẹ đều là giáo viên, gia đình nền nếp. Hòa đồng, hoạt bát, thông minh, có khả năng kết bạn cực kỳ nhanh. Vẻ ngoài sáng sủa, nụ cười ngọt ngào như mật, luôn là tâm điểm mỗi lần xuất hiện. Học lực xuất sắc, thể thao tốt, đặc biệt là chạy đường dài và bơi lội. Là thành viên của đội thể thao tổng hợp trường. Được yêu thích rộng rãi bởi cả học sinh nam lẫn nữ, bởi tính cách gần gũi và không hề kênh kiệu.
Dương Bác Văn, người thứ ba trong bộ ba vàng của trường, được biết đến với hình ảnh "soái ca cool ngầu" không dễ tiếp cận. Con nhà kinh doanh, cuộc sống đầy đủ và phóng khoáng. Bề ngoài có phần lạnh lùng, cao ngạo, nhưng thực chất rất trọng nghĩa khí. Cách cư xử chững chạc khiến cậu dễ dàng chiếm được cảm tình của giáo viên lẫn bạn bè thân thiết. Là vận động viên bóng rổ nổi bật, bên cạnh đó còn cực kỳ có năng khiếu chơi guitar, thỉnh thoảng tham gia các buổi biểu diễn ngoại khóa. Không kém cạnh hai người bạn thân, mỗi lần xuất hiện đều dễ dàng gây xôn xao trong trường.
Trịnh Di là một cô gái xinh đẹp và mạnh mẽ, học giỏi và nổi bật trong nhiều hoạt động của trường, đặc biệt là bóng chuyền, nơi cô từng là đội trưởng. Tính cách cô khá độc lập, tự tin và không dễ dàng kết thân với người lạ. Cô học giỏi các môn tự nhiên và xã hội, luôn đứng top 3 trong lớp. Với gia thế giàu có và quyền lực, Trịnh Di luôn cao ngạo. Có tính cách ngang bướng và đòi hỏi, luôn muốn mọi thứ phải theo ý mình. Cô tự tin, mạnh mẽ và có phần kiêu ngạo. Là thanh mai trúc mã của Trương Quế Nguyên, dù đã có hôn ước từ nhỏ nhưng vẫn luôn tìm cách giữ mối quan hệ này, không ngừng bày tỏ tình cảm với anh, mặc dù anh thường xuyên tránh né. Cô yêu thích sự chú ý và luôn muốn làm mọi người xung quanh phải công nhận mình.
Em, cậu và hắn cùng nhau dạo quanh sân trường. Cây anh đào dọc theo các lối đi vẫn thả xuống những cánh hoa nhạt màu, ánh nắng ấm áp nhuộm vàng cả khuôn viên, phủ lên ba người một tầng ánh sáng dịu nhẹ của Thanh Xuân.
Cậu và hắn vừa đi vừa trò chuyện rôm rả, thỉnh thoảng còn bật cười vui vẻ. Em đi bên cạnh, lặng lẽ nghe họ nói, nhưng vẫn không biết phải chen vào câu chuyện thế nào. Không khí của họ quá tự nhiên, quá thân thiết, khiến em nhất thời có chút ngại ngùng.
Tả Kỳ Hàm_Cậu
Ơ, phải rồi..
Tả Kỳ Hàm_Cậu
Cậu hôm nay có đến nhà tớ học thêm không, Văn Văn?
Dương Bác Văn_Hắn
Chắc là có.
Tả Kỳ Hàm_Cậu
Chắc là có..là thế nào chứ?
Tả Kỳ Hàm_Cậu
// chống nạnh, giọng điệu hờn dỗi //
Dương Bác Văn_Hắn
// bật cười //
Dương Bác Văn_Hắn
Lại làm sao?
Tả Kỳ Hàm_Cậu
Hứ, phải nói chắc chắn sẽ tới chứ!
Dương Bác Văn_Hắn
Được được.
Dương Bác Văn_Hắn
Chắc chắn sẽ tới..
Dương Bác Văn_Hắn
Như vậy được chưa, Hàm Hàm của tớ?
Tả Kỳ Hàm_Cậu
Cái gì..mà của cậu chứ..!
Dương Bác Văn_Hắn
// cười nuông chiều //
Trần Dịch Hằng_Em
" Mình không nên làm phiền họ.."
Nhìn họ nói chuyện vui vẻ như vậy, em cũng không nỡ phá vỡ không khí đó. Một lát sau, em len lén lấy cớ, khẽ hỏi.
Trần Dịch Hằng_Em
Tớ..-Ở trường mình có thư viện không vậy?
Tả Kỳ Hàm_Cậu
// hơi bất ngờ, quay sang nhìn em //
Tả Kỳ Hàm_Cậu
..Sao tự nhiên lại hỏi thế?
Em lúng túng cười ngượng, ngập ngừng đáp.
Trần Dịch Hằng_Em
Ah..Tớ chỉ là... đột nhiên muốn đọc sách thôi.
Dương Bác Văn, liếc mắt nhìn biểu cảm lúng túng của em, không khỏi phì cười, ghé sát tai Tả Kỳ Hàm nhỏ giọng nói.
Dương Bác Văn_Hắn
Cậu ấy ngại đó..
Trần Dịch Hằng_Em
Tả Kỳ Hàm..hai cậu nói gì vậy?
Cậu lập tức hiểu ra, khẽ bật cười, nhanh chóng chỉ tay về phía một tòa nhà trắng ngà bên cạnh dãy lớp học chính.
Tả Kỳ Hàm_Cậu
Không có gì..
Tả Kỳ Hàm_Cậu
Thư viện ở tòa đó, đi thẳng rồi rẽ trái là thấy á.
Trần Dịch Hằng_Em
// nhìn theo hướng cậu chỉ //
Trần Dịch Hằng_Em
Tớ cảm ơn!
Em líu ríu cảm ơn rồi chạy về phía Thư Viện, bỏ lại hai người phía sau cười nói vui vẻ.
Giờ tan học, hành lang đông nghịt học sinh đổ ra như một dòng chảy ồn ào. Em ôm chồng sách trong tay, hơi khựng lại trước đám đông tụ tập quanh bảng thông báo.
Trần Dịch Hằng_Em
"...Chuyện gì thế?"
Đa Nhân Vật
31: Êh, nghe nói có thông báo quan trọng kìa!
Đa Nhân Vật
136: Là gì vậy, tuyển người vào câu lạc bộ hả?
Đa Nhân Vật
45: Không phải đâu, hình như là danh sách tuyển thẳng kỳ này á!
Đa Nhân Vật
87: Ừ, chắc là vậy.
Không muốn bị mắc kẹt ở giữa dòng người, em cố gắng len lỏi qua những khoảng trống hẹp, tay chân lúng túng tránh va phải người khác.
Bất ngờ, một bạn học phía sau vô tình xô nhẹ, khiến em mất đà va thẳng vào ai đó.
Đa Nhân Vật
56: Thằng này, sao xô tao!?
Đa Nhân Vật
97: Xin lỗi, anh bạn.
Trần Dịch Hằng_Em
// xuýt làm rớt hết sách, hơi hoảng //
Em vội quay người lại xin lỗi nhưng khi chợt nhận ra người em va trúng là anh thì em lại ngập ngừng không thể nói.
Khoảng cách gần đến nỗi em có thể cảm nhận được hơi thở từ anh. Ánh mắt anh trầm tĩnh, sâu thẳm, hơi cúi xuống nhìn em, mang theo chút xa cách lạnh nhạt.
Cả hai sững lại giữa dòng người tấp nập. Ánh mắt giao nhau, không ai vội tránh đi.
Gió nhẹ từ hành lang lướt qua, cuốn theo vài cánh hoa anh đào cuối mùa, lướt qua mái tóc mềm của em. Ánh sáng cuối ngày hắt từ cửa sổ rộng khiến mọi thứ xung quanh như mờ nhòa, chỉ còn ánh mắt anh đọng lại rõ rệt trong tầm nhìn em.
Trần Dịch Hằng_Em
Tớ xin..xin lỗi...// cúi đầu nói nhỏ, ôm chặt lấy sách //
Anh chỉ im lặng liếc em thêm một cái, sau đó khẽ dịch người sang bên, nhường lối. Không một lời trách móc.
Ngay lúc ấy, những tiếng xì xào nhỏ nhỏ vang lên từ nhóm học sinh gần đó.
Đa Nhân Vật
84: Trời ơi, có phải Trương Quế Nguyên không vậy?
Đa Nhân Vật
72: Đúng rồi, đúng rồi! Nhìn cái khí chất lạnh lùng đó kìa...
Đa Nhân Vật
125: Chết rồi, đụng trúng người ta luôn rồi...
Đa Nhân Vật
6: Cậu đó là ai vậy? Sao lại gần Nguyên Ca thế?
Đa Nhân Vật
92: Phải đó...
Đa Nhân Vật
12: Đứng gần như vậy, không biết có ý đồ gì nữa.
Mấy ánh mắt tò mò len lén liếc nhìn em. Không khí xung quanh như loãng ra một nhịp. Em khẽ đỏ mặt, ôm sách lùi ra phía sau, muốn nhanh chóng rút khỏi vòng vây ánh mắt ấy.
Trương Quế Nguyên_Anh
// nhìn em //
Tác Giả độck áck kaka
Kể ra cũng khổ, không có nỡ viết ngược...
Comments
nguyn_iuoi💤_💛💜
ngược đi cho nó nhộn nhịp
2025-06-20
3
Mít siêu đzaiiii
Bóng đèn sáng nhất hôm đấy mang tên Trần Dịch Hằng
2025-06-21
1
🐽Kya-TF_HengHengg🐶
HengHeng cx ko ph dạng vừa đấu vs cầu thủ NBA cơ~
2025-06-07
4