CHƯƠNG 3.2: NGHI THỨC CHUỘC TỘI

Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
hehe
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
lại là tui đây
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
khả năng mai tui mà k về quê
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
là tui sẽ ra bão chap
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
tầm 4-5 chương j đó
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
thui vào truyện nha
---
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
Giờ mình sẽ viết tiếp cảnh nghi thức "lựa chọn" dành cho Trịnh Linh Dao – nơi cô phải chọn giữa chuộc tội hoặc vĩnh viễn mất linh hồn.
---
Tầng 13. Linh Dao bước đi trong hành lang lạnh buốt, những bức chân dung méo mó nhìn chằm chằm vào cô. Ở cuối hành lang, một cánh cửa đỏ lặng lẽ mở ra. Trong phòng, Nhã đang ngồi chờ. Trước mặt cô ấy là một chiếc gương nứt, khung gỗ mục ruỗng, dính đầy máu khô. Trên tường, những dòng chữ nguệch ngoạc viết bằng máu...
“Chọn đi.” “Hoặc chịu phán xét, hoặc thế chỗ ta.”
---
Nguyễn Ngọc Nhã
Nguyễn Ngọc Nhã
*đứng lên*
Dáng vẻ cô ấy không còn là Nhã của ngày xưa – mà là một thứ gì đó bị bẻ gãy, vặn xoắn, bị đốt cháy trong hận thù. Đôi mắt đen ngòm, tràn ngập nỗi đau không thể gột rửa. Cô ấy cầm ra hai vật: Một con dao gỉ sét, cán ngắn, lưỡi lởm chởm. Một sợi dây thừng cũ, mục nát, mùi xác chết nồng nặc.
Nguyễn Ngọc Nhã
Nguyễn Ngọc Nhã
*cười, nụ cười tan vỡ* "Cậu có hai con đường, Linh Dao."
Nguyễn Ngọc Nhã
Nguyễn Ngọc Nhã
"Một – Tự tay cắt trái tim mình ra, dâng lên trước gương, chuộc lấy tội lỗi." "Hai – Chấp nhận treo cổ bên cạnh tớ, mãi mãi làm bạn với tầng 13."
Giọng cô ấy vang vọng thành hai ba âm sắc, như hàng trăm linh hồn đồng thanh cười khóc.
---
Trịnh Linh Dao
Trịnh Linh Dao
*quỳ sụp xuống*
Tay cô run bần bật khi cầm lấy con dao. Cắt tim. Hay tự sát. Không lối thoát. Cô nhớ lại ánh mắt Nhã đêm đó – ánh mắt yêu thương, tuyệt vọng, và tha thứ. Cô nhớ đến lời hứa:
“Chúng ta sẽ cùng nhau đi qua tất cả.”
Trịnh Linh Dao
Trịnh Linh Dao
*bật khóc*
Máu ứa ra từ lòng bàn tay siết quá chặt.
--- RẦM! Tấm gương nứt vỡ toạc ra, để lộ một hố đen khổng lồ đang nuốt chửng căn phòng. Từ trong hố, hàng trăm cánh tay thối rữa thò ra, kéo lê xác những kẻ từng thất bại trong nghi thức. Trong tiếng gió hú, Linh Dao nghe rõ:
"Nhanh lên... trước khi cậu cũng bị kéo đi."
--- Dao đưa con dao lên ngực. Lưỡi dao lạnh ngắt chạm vào da. Một vết rạch nông bật máu. Nhã ngồi xuống đối diện, nắm lấy tay cô, áp lên vết thương.
Nguyễn Ngọc Nhã
Nguyễn Ngọc Nhã
*thì thầm* "Đau đi. Để biết... tớ đã đau thế nào."
--- Máu chảy ướt đẫm tay. Tấm gương bắt đầu phát sáng. Bên trong gương, phản chiếu không phải Linh Dao, mà là cảnh Nhã đang bị hội Kỷ Luật đánh đập, Dao bị trói, tiếng cười nhạo báng, máu loang ra nền xi măng lạnh lẽo. Mọi tội lỗi lặp đi lặp lại không dứt. Không cách nào tha thứ. --- Dao hét lên. Nỗi đau xé toạc ngực cô.
Nhưng ngay khoảnh khắc đó – Minh Dương từ hành lang lao tới, kéo cô lùi lại.
Nguyễn Minh Dương
Nguyễn Minh Dương
*mặt trắng bệch, giọng khản đặc* Nếu cô cắt tim ra, cô sẽ mất linh hồn mãi mãi! Đừng để nó lừa cô!!
Ánh mắt Dương chạm vào Nhã – lúc này đã lộ rõ hình dạng thật: Một bóng ma ghê rợn, cổ bẻ gãy, máu tuôn ra từ mồm, tay bốc cháy âm ỉ.
Nguyễn Ngọc Nhã
Nguyễn Ngọc Nhã
*hét lên, gương mặt méo mó* "Không ai rời khỏi tầng 13... nếu không trả giá!"
--- ẦM!! Cả căn phòng rung chuyển. Tấm gương vỡ vụn thành hàng ngàn mảnh vỡ, những mảnh vỡ cắm phập xuống sàn, xé toạc nền xi măng. Một mảnh vỡ cắm vào chân Dao – cô đau đớn ngã gục. Bóng ma Nhã giang rộng tay, lao thẳng tới. --- Khoảnh khắc ấy. Dao, với chút tỉnh táo cuối cùng, nắm lấy sợi dây thừng – tự trói chặt tay mình lại.
Trịnh Linh Dao
Trịnh Linh Dao
*khẽ thì thầm* Nếu cậu hận tớ... tớ xin chấp nhận.
Trịnh Linh Dao
Trịnh Linh Dao
Nhưng hãy để những người khác được sống.
--- Căn phòng im bặt. Nhã đứng khựng lại, những giọt nước mắt máu chảy dài xuống má cô. Bóng hình Nhã từ từ tan biến thành làn khói đen, rút ngược vào khe gương vỡ. Nghi thức – tạm thời kết thúc.
--- 1h47. Dao nằm bất động trong vòng tay Minh Dương, máu thấm đẫm chiếc áo sơ mi trắng của anh. Tiếng còi gió hú lên từng đợt. Tầng 13 – tạm yên. Nhưng đây mới chỉ là đêm đầu tiên.
--- (Còn tiếp...)
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
thui dừng lại nha
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
chứ tự nhiên thấy vt dở wa
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
thui pp

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play