3. Cứu giúp

Reina chậm rãi gượng dậy giữa vũng nước lạnh buốt. Cô không thèm nhìn bọn chúng, cũng không đáp lại một lời. Cô chỉ siết chặt cặp sách, từng bước lê đôi chân nặng nề ra khỏi lớp, bỏ lại sau lưng những tiếng cười đang dần nhạt đi trong không khí đặc quánh mùi ác độc.
_____
Reina cắn chặt răng, cặp sách trên lưng cũng đã ướt đẫm cùng với chiếc áo đồng phục trên người
Cô chạy nhanh ra khỏi cổng trường. Nơi duy nhất cô có thể đến bây giờ chỉ có nhà
Cô chạy qua những con phố lờ mờ ánh nắng chiều, chạy trốn khỏi những ánh mắt, những tiếng cười còn vang vọng trong đầu.
Nước mắt của Reina lẫn với những giọt nước lạnh lẽo trên mái tóc khiến tầm nhìn của cô bé nhòe nhoẹt
Khi cô rẽ vào con hẻm tối, một đám thanh niên lạ mặt xuất hiện, ánh mắt bỡn cợt, hung hắn.
Một gã nắm lấy quai cặp Reina kéo quặp lại
NVP
NVP
1: Đi đâu mà vội vậy, em gái?
NVP
NVP
2: Ướt như chuột lột như này, cần bọn anh đây sưởi ấm cho không?
Đám ấy cười phá lên khi nghe những lời cợt nhả ấy.
Hoshi Reina
Hoshi Reina
T-tránh ra...
Reina hoảng sợ, lùi dần, lưng áp sát vào bức tường lạnh ngắt. Tay cô nắm chặt lấy cặp sách — vật duy nhất cô có thể bám víu.
NVP
NVP
3: Nào! Đi với tụi anh. Tụi anh hứa sẽ nhẹ nhàng mà~
Một tên trong đám đó lại trơ trẽn hơn khi đưa bàn tay bẩn thỉu ấy đến gần mái tóc của Reina
Bỗng động tác ấy khựng lại do xuất hiện của một giọng nói khàn khàn vang lên.
Haitani Ran
Haitani Ran
Từ khi nào địa bàn của tao lại có những thành phần như bọn mày?
Một bóng người cao lớn bước vào con hẻm, gương mặt đẹp nhưng lại rất lạnh lùng, ánh mắt tối lại như đá khi nhìn đám côn đồ đấy.
Đám kia chửi thề một tiếng nhỏ. Chúng biết Ran — Cái tên nổi tiếng trong giới bất lương này. Người có máu mặt và tiếng tăm đến mức cả lũ cũng chả dám dây vào.
NVP
NVP
4: Chỉ đùa tí thôi mà Ran...
Mộ gã cười gượng, đám ấy cũng theo quáng tính mà nhanh chóng tản đi, tránh ánh nhìn lạnh lẽo của con hổ trước mặt.
Ran quay lại nhìn cô — ánh mắt khác hẳn ánh mắt đám người kia.
Không thương hại. Không khinh bỉ. Chỉ là một sự im lặng nặng nề...và một chút gì đó giống như đồng cảm.
Haitani Ran
Haitani Ran
Muốn tôi đưa nhóc về không?
Reina đứng chôn chân. Trong mắt cô, Ran cũng là "bất lương", là "đáng sợ" — nhưng Ran cũng là người duy nhất đưa tay ra trong lúc cô đang chìm dưới đáy.
Tim Reina hỗn loạn như chậm một giây. Nhưng rồi, Reina lắc đầu, nói nhẹ
Hoshi Reina
Hoshi Reina
Không cần...cảm ơn ạ.
Cô siết chặt quai cặp, quay người bước đi, bóng lưng nhỏ bé liêu xiêu giữa tiết trời oi bức.
Ran đứng nhìn theo, ánh mắt tối lại, nhưng không ngăn cô. Hắn biết — có những nỗi đau phải để con người ta tự mình vượt qua, dù đau đến nhường nào.
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play