[Bl, Đam Mỹ,..]Không Muốn Dính Líu.

[Bl, Đam Mỹ,..]Không Muốn Dính Líu.

#1. Cuộc sống mới.

...
Công Nghệ Var [Tống]
Công Nghệ Var [Tống]
Helu
Công Nghệ Var [Tống]
Công Nghệ Var [Tống]
Đọc truyện vv nho
_______________
Đôi mắt nhắm đã lâu dần được hé mở, ánh sáng của bóng đèn khiến mắt có chút chói mà phải nheo lại.
Khi đã quen thì cuối cũng mở mắt ra hẳn hoi, có vẻ như bản thân đang nằm trên giường.
Lâm Khải Hàn.
Lâm Khải Hàn.
.." Không nhớ ra gì cả .."
Cơ thể cậu có chút đau nhức. Từ từ ngồi dậy.
Cậu mới để ý, căn phòng này có vẻ hơi khác với căn phòng cậu từng ở.
Căn phòng gọn gàng, sạch sẽ, giờ đây lại mục nát và dơ bẩn một cách kỳ lạ..
Cố gắng suy nghĩ để nhớ những gì đã xảy ra. Cuối cùng thì cũng đã có câu trả lời.
Bản thân cậu vì lí do nào đó không thể nhớ được mà lại ở đây. Không nhớ rõ, chỉ nhớ bản thân đã xuyên vào một thế giới khác.
Căn phòng như này thì chắc là có chút xui xẻo mà xuyên vào một nhân vật có chút nghèo nàn.
Từ từ bước xuống giường, cậu có ý định đi ra khỏi căn phòng này.
Lâm Khải Hàn.
Lâm Khải Hàn.
.." Đi tắm rồi mình sẽ thay áo mới cho nơi này.."
Đi tìm phòng tắm một hồi, rốt cuộc cũng tìm được. May mà nhà tắm ở đây đặc biệt sạch sẽ nên cũng không có gì đáng lo ngại.
Cậu quyết định đi vệ sinh trước rồi sẽ tắm.
Nhìn vào cái bồn cầu trắng tinh, mà cậu lại nghĩ:
Lâm Khải Hàn.
Lâm Khải Hàn.
.." Có con sibidi trong đây không ta.."
Nói rồi cậu mở nắp bồn cầu lên, may mà không có. Chứ có là chắc cậu skip qua thế giới này luôn mất.
...
Sau một lúc cậu cũng vệ sinh cá nhân xong.
Cậu thay một bộ đồ đơn giản, áo phông trắng và quâgn ngắn màu đen.
Hình như cậu thấy đói rồi. Phải tìm gì đó ăn mới được.
Lâm Khải Hàn.
Lâm Khải Hàn.
Không có tủ lạnh..
Lâm Khải Hàn.
Lâm Khải Hàn.
.." Đành đi mua vậy, không biết có mua nổi một cái sanwich hay không đây. "
Cậu liền lục các tủ đầu giường, kiểm tra xem có bóp hay ví ở đây không.
Mở đến ngăn thứ ba thì liền thấy một cái bóp nhỏ.
May mà bên trong không đủ mua sanwhich nhưng đủ để mua cơm nấm.
Vừa lại gần chiếc áo khoác treo trên cái móc đồ gần đó, liền có tiếng chuông cửa.
Lâm Khải Hàn.
Lâm Khải Hàn.
Tới đây ..
Cậu liền nói lớn một chút.
Vừa mở cửa ra đã thấy một gương mặt có chút điển trai của một thiếu niên.
Chắc cũng mới 17-18 tuổi thôi.
Cậu nhìn anh với ánh mắt xa lạ.
Cơ thể này chẳng để một chút ký ức nào cả, khiến cậu quá bối rối rồi.
Lâm Khải Hàn.
Lâm Khải Hàn.
Xin chào ..
Đến thời điểm này cậu còn chưa biết mình xuyên vào đâu nữa.
Thiếu niên nhìn cậu với ánh mắt có chút kì lạ.
Bắc Cố Chiêu.
Bắc Cố Chiêu.
Khải Hàn, hôm nay mày bị sao thế?
Cậu không hề biết về tính cách của co thể này ra sao.
Cái tính hướng nội, ù lì, chậm chạp và không quan tâm mọi thứ của cậu có vẻ khá trái ngược với cơ thể này.
Lâm Khải Hàn.
Lâm Khải Hàn.
.. " Nói gì nhỉ..? "
Cậu nhìn thiếu niên trước mặt với vẻ rụt rè.
Bắc Cố Chiêu.
Bắc Cố Chiêu.
?
Lâm Khải Hàn.
Lâm Khải Hàn.
T-tôi .. vừa gặp tai nạn mất trí nhớ. Tạm thời không nhớ gì ..
Cố Chiêu nhìn cậu, có chút gì đó khó xử.
Bắc Cố Chiêu.
Bắc Cố Chiêu.
Hôm nay mày hẹn qua nhà tao chơi. Lấy áo khoác rồi đi thôi.
Không đợi cậu kịp phản ứng. Anh liền lấy áo khoác của cậu, mặc vào cho cậu. Cậu cũng vội vã đeo giày vào.
Vậy mà lại kéo tay cậu đi thật nhanh. Mới để ý tên này cũng cao khoảng trên 1m8, cậu đứng chỉ mới tới vai của cậu ta thôi.
Lâm Khải Hàn.
Lâm Khải Hàn.
Có thể đi chậm lại được không ..? Tôi muốn nói chuyện một lát.
Vừa nói xong tốc đọ của người ban nãy đã giảm lại, cậu có thể bắt kịp.
Bắc Cố Chiêu.
Bắc Cố Chiêu.
Cũng không tệ.
Cậu đi ngang anh, có chút tò mò liền muốn biết quan hệ của cả hai.
Lâm Khải Hàn.
Lâm Khải Hàn.
Tôi và anh có mối quan hệ gì vậy?
Cậu nghĩ cơ thể này và anh rất thân với nhau. Nhưng có vẻ phức tạp hơn cậu nghĩ.
Bắc Cố Chiêu.
Bắc Cố Chiêu.
Tôi và cậu cùng thích một người con gái.
Có hơi sốc thì phải.
Lâm Khải Hàn.
Lâm Khải Hàn.
Vậy sao .. Vậy bây giờ là cơ hội của cậu đó.
Thiếu niên im lặng không nói gì, có vẻ cũng nghĩ như vậy thật.
Lâm Khải Hàn.
Lâm Khải Hàn.
Tại sao tôi lại qua nhà cậu chơi vậy? Không phải hai ta là kẻ thù sao?
Bắc Cố Chiêu.
Bắc Cố Chiêu.
Ban đầu tính là qua chơi game với nhau, ai thắng thì rủ cô ấy đi chơi. Nhưng giờ tôi nghĩ không cần nữa.
Bắc Cố Chiêu.
Bắc Cố Chiêu.
Tôi còn tưởng cậu giả vờ, ai ngờ là thật.
Lâm Khải Hàn.
Lâm Khải Hàn.
Vậy giờ tôi qua nhà cậu còn ý nghĩa gì nữa?
Bắc Cố Chiêu.
Bắc Cố Chiêu.
Qua chơi cho vui thôi. Bạn bè bình thường cũng không sao đâu.
Cậu có chút ngượng rồi.
____
Một lúc sau cũng dến nhà của anh.
Không tồi tàn, mục nát, dơ bẩn như nhà của cậu chút nào cả.
Cả hai cùng bước vào nhà.
Bắc Cố Chiêu.
Bắc Cố Chiêu.
Ngồi sofa đi, tôi lấy một chút bánh kẹo.
Lâm Khải Hàn.
Lâm Khải Hàn.
Ừm.
Cậu ngồi xuống ghế sofa, thật sự quá êm rồi, chắc hẳn là loại cao cấp.
Tiện thể cậu cởi áo khoác ra, bên trong vẫn như cũ là áo phông và quần ngắn.
Quần có hơi ngắn , áo phông xíu nữa thôi đã che được hết chiếc quần luôn rồi.
Đôi chân thon dài của cậu lộ ra, có hơi lạnh nhưng cũng không đến nỗi nào.
Đùi thì to có một xíu, nói chung là bình thường.
Anh bước tới với khây bánh kẹo cùng với hai ly nước đá và vài lon nước ngọt.
Lâm Khải Hàn.
Lâm Khải Hàn.
Cảm ơn ..
Bắc Cố Chiêu.
Bắc Cố Chiêu.
Không có gì.
Anh ngồi cạnh Khải Hàn, cách một khoảng khá nhỏ.
Trong lúc cậu không để ý anh liền đưa mắt đánh giá cậu.
Bắc Cố Chiêu.
Bắc Cố Chiêu.
" Bình thường đâu có quyến rũ như vậy- Tch-.. Mình hôm nay sao vậy nè! "
Đúng rồi đó. Từ lúc nhìn thấy cậu, anh ta đã thấy bản thân có gì đó kì lạ lắm.
_______________
End chap 1.
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play