Chapter 3: Ánh Hào Quang Không Thuộc Về Ta

Chỉ vài phút sau, “Vietnam giả” chạy về phía nhóm thị nữ đang hoảng hốt: “Cứu con với… con bị lạc… có người dọa bắt con…” Ai cũng tin. Ai cũng hoảng. Không một tia nghi ngờ, họ đưa cô bé về cung như cứu được một báu vật thất lạc.
Trong hoàng cung.
Dainam
Dainam
“Vietnam! Con gái trẫm...!”
Đại Nam dang tay ôm chầm lấy cô bé nhỏ, giọng run run pha lẫn nhẹ nhõm. Không một ai hay biết — người mà ngài đang ôm, không phải ái nữ của mình.
Hai người huynh trưởng cũng vội vã bước tới, mắt đỏ hoe vì lo lắng. Trong số đó, Matttran chỉ đứng lặng ở một góc, ánh mắt sâu thẳm như xuyên qua từng lớp giả tạo.
Mattran/Vietcong
Mattran/Vietcong
(trầm giọng): “Muội... còn nhớ ngày sinh thần năm ngoái không? Khi huynh trao tặng muội bức tranh được vẽ bằng chính máu của mình?”
Vietnam "fake" sững lại, ánh mắt dao động. Cô ta lắp bắp:
Vietnam (fake)
Vietnam (fake)
“À... là... là bức tranh con mèo màu trắng... phải không...?”
Matttran im lặng. Chỉ gật đầu nhẹ, rồi lặng lẽ quay đi. Nhưng bức tranh đó không phải mèo. Đó là hoa hướng dương.
Những ngày sau đó.
Cô ta sống trong nhung lụa — váy gấm, trang sức, tiệc tùng, tiếng cười rộn ràng... Tất cả đều là thứ mà cô bé từng khao khát. Nhưng hoàng cung không dễ nuốt.
Cô ta không biết cách cầm đũa đúng, không nhớ nổi tên các thái giám, ngủ dậy quá giờ, và hành xử vụng về. Những điều tưởng như nhỏ nhặt, nhưng trong mắt Matttran — chẳng có gì là ngẫu nhiên.
Chàng không nói một lời. Nhưng mỗi lần hiện diện, ánh mắt chàng như lưỡi dao lặng thầm, rạch từng mảng lớp vỏ bọc mỏng manh mà Vietnam "fake" cố gắng duy trì.
Một buổi tối.
Trên hành lang phủ đầy ánh đèn lồng, Vietnam "fake" bất giác quay đầu. Bóng Matttran đang đứng xa, giữa hai hàng trụ cột. Không nói, không tiến, chỉ nhìn.
Cô bé quay đi, tim đập thình thịch. Cảm giác như... tất cả những gì mình cướp được, sắp tan tành trong tích tắc.
Đêm khuya.
Một mình trong phòng, cô ta nắm chặt một mảnh vải cũ — thứ duy nhất lấy được từ Vietnam thật.
Vietnam (fake)
Vietnam (fake)
"Không ai được phát hiện ra ta... Ta đã cố gắng... đã vượt qua tất cả..."
Ngoài cửa, Matttran, không vào phòng, chỉ khẽ lẩm bẩm trong gió:
Mattran/Vietcong
Mattran/Vietcong
“Hào quang không thể giữ bằng dối trá. Ta sẽ đợi… cho đến khi sự thật tự lên tiếng.”
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play