[ DuongKieu ] Chúng Ta Vỗn Không Thuộc Về Nhau.
5. Gặp Gỡ.
Trương Thanh Vỹ.
// thở dài một hơi // Haizz..
Tiếng thở dài của Thanh Vỹ như được chuốc hết sự Mệt mỏi , tình trạng mà tinh thần bị bào mòm bởi thứ được gọi là “ Tư Bản Chủ Nghĩa “ .
Nguyễn Thanh Pháp.
Sau những con đường quen ta đã vô tình đến.
Nguyễn Thanh Pháp.
Là nụ cười em quẩn quanh với những giấc mơ..
Nguyễn Thanh Pháp.
Nơi những ánh đèn sáng , ta với khung hình khác…
Nguyễn Thanh Pháp.
Là bình yên cất giấu trong cuộc đời..~
Nguyễn Thanh Pháp.
Nhìn xem lần sau cuối.. là bao điều tiếc nuối..
Nguyễn Thanh Pháp.
Tình yêu là thứ khiến em quên đi vài lần yếu đuối..
Nguyễn Thanh Pháp.
Lặng nhìn giọt sương rơi.. lạc trong mùa tối..
Chất giọng Cậu vỗn đã luôn mềm mại tựa cánh loài Bồ câu trắng Tự Do ; uyển chuyển , hồn nhiên và vô tư .
Giờ lại chất lên thành thanh âm . Chẳng biết vô tình hay cố ý ; nó tạo nên khung cảnh con đường hẻm nhỏ lấp ló trong bầu không khí nghẹt thở của Thành Phố , nhỏ bé trong Ánh đèn đường chiếu rọi , trong cái bầu trời đêm đầy sao sáng lấp lạnh giữa vũ trụ không gian bao la bát ngát .
Nhưng lại bị bủa vây bởi “ cái “ bóng “ cái “ tối của không gian vô định . Không lối thoát , không thể cứu vớt lấy .
Đôi chân Thanh Pháp cứ lon ton mà chạy nhảy , chọn bánh ngọt tại quán . Chân Cậu đẹp tựa búp bê ấy.. chỉ muốn để trưng bây, chẳng muốn để mất một lần nào cả .
Nguyễn Thanh Pháp.
Ah!..- // ngã //
Nguyễn Thanh Pháp.
Tôi.. cho tôi xin lỗi nhé!!.. // vội ngước lên //
Nhân Vật Ẩn (?).
Ah..không sao không sao..
Nhân Vật Ẩn (?).
Bé không sao chứ? // cười //
Nguyễn Thanh Pháp.
Dạ.. em không sao! // cười mỉm //
Nhân Vật Ẩn (?).
Ừm.. vậy là tốt rồi, em tên gì vậy?
Nguyễn Thanh Pháp.
Em á?… em tên là Thanh Pháp.
Nhân Vật Ẩn (?).
Ồh… tên em đẹp thật, nghe xong thật muốn nghĩ tới món Bánh mì thơm lừng của Pháp đấy.
Nguyễn Thanh Pháp.
Vậy còn anh tên là gì ạ?
Nhân Vật Ẩn (?).
Anh tên là-
Nguyễn Thanh Pháp.
“ ủa sao là vậy?.. sao mình không nghe được??.. “
Hừm.. chẳng hiểu tại sao Cậu - Thanh Pháp lại chẳng nghe được.. chỉ có thể thu lại bên tai được âm thanh rè rè như chiếc vô tuyến cũ kĩ bị nhiễu sóng dây mạng .
Nhân Vật Ẩn (?).
Em cứ gọi anh là Domic hay Bống cũng được nhé.
Nguyễn Thanh Pháp.
À..à.. vâng!
Nguyễn Thanh Pháp.
“ sao nghe giống tên Anh ấy vậy?… chắc người giống người thôi.. “
Nguyễn Thanh Pháp.
“ Haizzz.. mình nghĩ suy nhiêu rồi.. “
Nhân Vật Ẩn (?).
Em có thể cho anh phương thức liên lạc chứ? Anh muốn xin lỗi em về việc vừa rồi đã đụng vào em.
Nhân Vật Ẩn (?).
Chẳng hạn như Info hay số liên lạc gì đó?
Nguyễn Thanh Pháp.
A..ah..vậy. // lấy máy đưa cho người trước mắt //
Nhân Vật Ẩn (?).
// mỉm cười nhìn Thanh Pháp , tay nhập thông tin //
Nhân Vật Ẩn (?).
Đây, số và Info của anh đấy nhé!
Nhân Vật Ẩn (?).
// đưa lại máy cho Thanh Pháp //
Nguyễn Thanh Pháp.
Vâng..!
Nguyễn Thanh Pháp.
// cấm lấy máy nhìn vào // “ ủa..? Sao mờ quá vậy trời.. thôi kệ..về nhà xem sau vậy. “
Nhân Vật Ẩn (?).
Có gì khó khăn gọi cho anh nhé?
Nhân Vật Ẩn (?).
Anh giúp cho.
Nhân Vật Ẩn (?).
// cười khờ khờ //
Nguyễn Thanh Pháp.
Ưm….- // sựng lại //
Ngay lúc này , thời gian này , khung gian ấm áp của quán Bánh ngay lúc này ; cái cảm giác quen thuộc - cái sự quen thuộc ấy … nó lại như mới được thiết lập từ đầu .
Khuôn mắt người trước mặt Cậu lúc này trong thật có cảm giác quen thuộc . Vẫn là nụ cười mang sự khờ khạo ấy , vẫn là đôi mắt một mí có sự thu hút ây , vẫn là cái chiều cao to lớn ấy , vẫn là chất giọng trầm ấm ấy , vẫn là mái tóc xoã xuông sang hai bên ấy …. Nhưng đó chẳng phải Người ấy .
Đó chỉ là một người xa người lạ mới gặp trước thềm chưng bánh ngọt .
Nhưng thực sự để nói rằng người lạ mà quen thì đó là một mở đầu cho chuỗi ngày như sang một trang mới của Nguyễn Thanh Pháp .
Vậy… nó sẽ là điềm May hay điềm Rủi? Hay là những chuỗi ngày yên bình thượng tại hay thời gian dài trong sự lo lắng , sợ hãi?
Hãy cứ để thứ được gọi là “ Thời Gian “ trả lời câu nghi vấn ấy… dù sao thì chúng ta - những kẻ trước màn hình sáng kia cũng chỉ là những lãng khách vô danh (?) lướt qua cuộc đời ngắn ngủi của họ một cách tróng rồi lại đến kẻ khác mà thôi .
Nhân Vật Ẩn (?).
Bé ơi? // lạy nhẹ người Cậu //
Nguyễn Thanh Pháp.
Ứ!-… // vô thức lấy tay che lại //
Nhân Vật Ẩn (?).
A.. anh..anh làm em sợ sao-o? // lo lắng //
Nguyễn Thanh Pháp.
Ah..a… không, không!
Nguyễn Thanh Pháp.
Em không sao hết.
Nhân Vật Ẩn (?).
Ừm..vậy là tốt rồi. Anh tưởng em bị làm sao cơ.
Nguyễn Thanh Pháp.
Haha..anh khéo đùa quá. // cong môi //
Em chọn Xong chưa?! Đi về thôi.
Người kia chưa kịp nói thì bị âm giọng của ai đó chen ngang , người chen ngang không ai khác ngoài Thanh Vỹ .
Nguyễn Thanh Pháp.
Ah! Em xong rồi!! Em ra liền.
Nguyễn Thanh Pháp.
// quay ra nhìn người ấy //
Nguyễn Thanh Pháp.
Chào anh nhé! Em về đây.
Nguyễn Thanh Pháp.
Có gì về nhắn tin riêng cho em nhé! Tạm biệt, hẹn gặp lại!
Nhân Vật Ẩn (?).
Ugh,..ogh.. // lắp bắp //
Nguyễn Thanh Pháp.
// chạy đi //
Hình bóng nhỏ nhắn của Thanh Pháp cứ thế xa dần theo thời gian tính bằng giây . Để lại khoảng không gian im lặng đến đáng sợ .
Ánh nắng theo Hình Ảnh Cậu mà xa dần theo . Để lại ánh đèn sáng vàng màu rơ cỏ cháy , đang chiếu qua từng góc tối nhỏ nhất .
Người kia cũng chẳng đi ngay ; chỉ đứng ở đó …
Nhân Vật Ẩn (?).
… em ấy đi rồi~
Nhân Vật Ẩn (?).
Nhanh quá..may là vẫn lấy được số liên hệ~
Nhân Vật Ẩn (?).
Bé con à.. ta sẽ gặp lại nhau sớm thôi..~
Trần Đăng Dương.
Thằng Trần Đăng Dương này sẽ trở lại.. vì em.
Trần Đăng Dương.
// cười một cách quỷ dị //
Hoá ra … kẻ đó chẳng phải ai xa la với chúng ta ; nhất là Thanh Pháp , người mà cậu yêu nhất trên thế gian này - Trần Đăng Dương , vỗn đã không còn trên thế gian giờ lại xuất hiện trước mặt Cậu .
Sẽ còn những cuộc gặp gỡ lâu dài về sau đây.. điềm rủi nhỉ?
Viox.
Hmm…hẹn gặp lại mọi người nhé!
Comments
Team Track
Tác giả có tài viết truyện lắm, chúc bạn sớm ra nhiều tác phẩm hay hơn nữa 🌟
2025-05-27
1