Chương 3

----------
Cứ thế mà đến buổi trưa. Sau khi ăn trưa xong thì cậu nói với quản gia muốn về phòng nghỉ ngơi.
Nghe người hầu kêu thì cậu biết được rằng quản gia họ Châu.
Trước bữa trưa cậu cũng đã lục tìm trong phòng thử có cái gì đó xác nhận thân phận của cậu hay không. Kết quả nhận lại vô ích.
Không có bất cứ cái gì ngoài một chiếc điện thoại là của "cậu" ở đây.
Nhưng cũng không cung cấp được thông tin gì nhiều cả.
Danh bạ được lưu rất lạ. Có một số được lưu là Hạ gia, rồi Bối Bối, papi, papa. Lạ nữa là có sáu số điện thoại chỉ lưu đơn giản từ 1 đến 6.
Mạng xã hội thì không theo dõi bất cứ ai. Wechat của "cậu" thì có trò chuyện với hai tài khoản có biệt danh "Bối Bối" và "Papi".
Cuộc trò chuyện với tài khoản "Bối Bối" thì cậu có thể xác định rằng người này hẳn là bạn thân của cậu. Nhưng cuộc trò chuyện đã bị dừng lại vào chín năm trước khiến cậu rất khó hiểu. Tin nhắn cuối cùng là "cậu" đã nhắn bảo rằng "Mình sẽ đưa cậu về, sớm thôi."
Những tin nhắn gần nhất trước đó đều là người kia lo lắng cho "cậu", nhắn rất nhiều, mỗi lần như vậy "cậu" chỉ nhắn lại vài ba câu. Nhưng cậu có thể xác định được rằng, "cậu" cũng họ Hạ.
Còn về tài khoản papi kia lại nhắn khá nhiều gần đây. Nhưng cũng chỉ là hỏi thăm, rồi nào có bị chúng nó bắt nạt hay không. Mỗi đoạn kết thúc, cậu có thể cảm nhận được người kia rất muốn nói gì đó với "cậu".
Hiện tại cậu đang nằm trên giường lướt điện thoại để xem có thể tìm thêm thông tin cá nhân của bản thân hay không.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Không ngờ người bạn thân này cũng tên Bối Bối. /ánh mắt hiện lên một nét cười nhẹ./
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Haizz.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Chiếc điện thoại này cũng quá xịn rồi.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Mình còn mù công nghệ nữa, mò chừng nào mới có thông tin đây. /thở dài/
Cốc cốc cốc
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
/quay ra nhìn cửa/
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
*Bác quản gia sao.*
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
/sắp lên tiếng hỏi/
???
???
Hạ nhi.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
*Giọng nói này là của người khác?*
???
???
Hạ nhi, em ngủ rồi hả? /nhẹ giọng/
Không biết tại sao, nhưng lý trí bảo cậu rằng việc cần làm bây giờ là giả ngủ tuy rằng cậu rất muốn lên tiếng trả lời.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
/Giả vờ ngủ/
Người ngoài cửa đứng đó khoảng chừng hai phút. Sau đó mở cửa nhẹ nhàng bước vào.
Người kia bước vào rồi khép nhẹ cửa đi vào. Bước chân nhẹ nhàng, gần như không nghe được tiếng bước chân. Nếu không phải vì trong phòng không có bất cứ tiếng gì thì chắc không thể nghe được mất.
Người kia đi tới ngồi nhẹ xuống giường. Sau đó lại đưa tay nhẹ nhàng chỉnh tóc của cậu.
???
???
/thở dài/
???
???
Chỉ có lúc em ngủ thì anh mới được ở cạnh em khoảng cách gần như này.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
*Hả, bộ "cậu" khó tính lắm à.*
???
???
/đưa tay vén nhẹ chăn ở dưới chân cậu rồi vén cả ống quần của cậu lên/
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
*Làm gì vậy?* /trong lòng bỗng hoảng hốt định giãy lên/
Cậu cảm nhận được người kia rất nhẹ nhàng chạm lên những vết thương ở bắp chân của cậu. Lúc đó cậu không dám động vì cậu không biết là những vết thương này có liên quan gì đến người đàn ông này không.
Còn người kia thì không biết lấy từ đâu một chai thuốc gì đó thoa lên những vết thương của cậu.
Người kia thoa thuốc xong thì vén lại ống quần lẫn chăn cho cậu.
Ngồi thêm hai phút thì người kia cũng đi.
Người kia vừa khép cửa cậu liền mở mắt bật dậy.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
/vén chăn vén ống quần/
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
*Hình như là thuốc giảm đau.*
Vết thương ở bắp chân cậu nhiều vô cùng, nhất là phía ngoài. Vết cũ chồng vết mới, những vết này như có gì cứa qua, còn có cả những vết như kim chích.
Lúc sáng cậu đã thấy những vết thương này, chân cậu vì vậy mà cũng không thể đi quá mạnh.
---------
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play