[AU] FUTANKI × KIDING: Bản Hoà Tấu Của Hai Trái Tim

Kiding - Cậu Futanki - Anh Fu lớn tuổi hơn Kid Futanki - 25 tuổi Kiding - 22 tuổi
Chapter 4: [BD] LANIXIUS × KIDING: Cơn Sốt Đêm Bão [H] ★8/19★ Chapter 5: [AU] FUTANKI × KIDING: BẢN HOÀ TẤU CỦA HAI TRÁI TIM ★9/19★
1 hoa = 2chap 1 cà phê = 8chap 1 vote = 5chap Còn quà tặng = xu thì gấp ba
✧ At the beginning of the story ✧
Âm nhạc luôn tồn tại giữa sự sống và cái chết. Những nốt nhạc vang lên trong đêm, giữa thành phố rực đèn và cơn mưa phùn như rắc bụi bạc xuống lòng người, khiến anh ngỡ mình đang nghe tiếng thở dài của một linh hồn chưa siêu thoát.
Lần đầu tiên anh nghe thấy nó là lúc đứng trên mái một tòa nhà, tay còn dính m.á.u của người đàn ông vừa g.i.ế.t. Anh không nhớ gương mặt nạn nhân. Chỉ nhớ, tiếng dương cầm vang lên từ tầng 27 của toà RuneSky lặng như một lời cầu siêu bị nuốt vào hư không.
Anh không phải người tin vào định mệnh. Nhưng tối đó, anh đã đứng yên rất lâu, lắng nghe cho đến khi bản nhạc tắt giữa chừng — như người chơi đã từ bỏ giữa câu hát dang dở.
Ba ngày sau, anh gõ cửa căn hộ 2706, nơi âm thanh ấy phát ra.
Người mở cửa là một chàng trai có mái tóc nâu hạt dẻ dài ngang gáy, mặc chiếc áo len trắng rộng thùng thình. Cậu ấy không hề ngạc nhiên. Ánh mắt như băng mỏng trên mặt hồ — trong suốt, đẹp, nhưng không phản chiếu lại gì cả.
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
Cậu là Kiding Wonderland?
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Vâng
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
Tôi là Shihasami Futanki. Tôi đến vì hợp đồng cậu đăng.
Một cái chớp mắt. Một giây im lặng. Rồi....
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Tôi tưởng không ai nhận.
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
Tôi không phải ai...... Tôi là sát nhân.
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Tốt. Tôi cũng không cần người bình thường.
Câu nói ấy đáng lẽ nên khiến anh cảm thấy có gì sai. Nhưng không. Nó giống như một lời mời.
Và rồi, anh bắt đầu sống trong căn hộ của Kiding. Một vệ sĩ không hỏi lý do, không ràng buộc, không cảm xúc. Nhưng từng ngày trôi qua, anh bắt đầu nhận ra… chính cậu mới là người cần được bảo vệ nhất. Không phải bởi kẻ thù bên ngoài, mà bởi chính cái vực sâu trong lòng mình.
Cậu nói không nhiều. Cậu chơi nhạc vào đêm, uống trà vào sáng, và cả ngày thì lặng thinh nhìn mưa rơi qua cửa kính. Anh từng nghĩ mình là kẻ không cảm xúc, nhưng đứng trước người con trai ấy, anh lại có cảm giác mình là lũ lụt. Bởi cậu hoàn toàn là một khoảng trống không đáy.
Một đêm nọ, sau khi chơi xong một đoạn Chopin ngắt giữa, Kiding đứng dậy, rót rượu trắng vào ly thuỷ tinh, rồi bất ngờ hỏi anh:
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Anh giết người đầu tiên vì gì?
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
//Nhìn cậu, không né tránh//
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
Vì tò mò xem mình có cảm thấy gì không khi kết liễu một sinh mạng.
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Và anh thấy gì?
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
Không gì cả. Cũng như khi nghe nhạc của cậu. Đẹp, kỹ thuật… nhưng không có linh hồn.
Kiding khựng lại, ánh mắt hơi lay động. Cậu ngồi xuống đối diện anh, gác chân lên ghế, rượu nghiêng nhẹ.
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Tôi mất linh hồn vào năm mười lăm tuổi. Trong một vụ cháy.
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Tôi sống. Mọi người khác thì không. Kể từ đó… mọi âm thanh trong tôi đều trở nên vô nghĩa.
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
//Gật nhẹ// Tôi hiểu. Nhưng cậu biết không, sự trống rỗng cũng là một nốt trầm. Và nếu chơi đúng lúc, nó làm nên bản hòa tấu.
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Anh đang có gắng chữa tôi sao?
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
Không //nhìn thẳng vào mắt cậu// Tôi chỉ không chịu được khi thấy một bản nhạc muốn sống mà bị bóp nghẹt bởi chính người tạo ra nó.
Kiding im lặng rất lâu sau câu đó. Rồi cậu đứng dậy, bước vào phòng, đóng cửa. Nhưng lần đầu tiên từ khi anh đến đây, anh nghe thấy tiếng nhạc… vang trọn vẹn đến cuối.
Ngày hôm sau, cậu bỏ mật khẩu máy tính, để mặc anh đọc những bản nhạc viết dở. Những trang partiture rối rắm, chứa đầy chú thích nguệch ngoạc:
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
Đoạn này nghe như tiếng khóc trong lồng ngực
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
Nếu tôi còn trái tim, nó sẽ đau ở chỗ này
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
Giả sử tôi yêu ai đó…
Anh đọc hết. Cảm giác như đi vào một mê cung. Không phải mê cung của lý trí — mà của một trái tim đang cố giả vờ không tồn tại.
Một tuần sau, anh đưa cậu rời khỏi căn hộ lần đầu tiên.
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Chúng ta đi đâu?
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
Nhà hát bị bỏ hoang. Có một cây dương cầm cổ. Tôi muốn nghe cậu chơi ở nơi đó.
Cậu không từ chối. Trên sân khấu phủ bụi, Kiding đặt tay lên phím đàn. Mỗi nốt cất lên như vang trong căn nhà của những hồn ma – ám ảnh, ám ảnh đến mức chính anh cảm thấy… mình đang tan ra.
Đoạn kết của bản nhạc ấy không có âm thanh.
Cậu ngồi đó, tay buông thõng, mắt nhắm. Môi thì thầm như mộng:
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Tôi sợ, Futanki… Nếu tôi cảm thấy thật, tôi sẽ vỡ
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
//Bước đến, đặt tay lên vai cậu// Vỡ thì vỡ. Nhưng khi cậu vỡ, tôi sẽ ở đó để hứng từng mảnh
Kiding ngẩng lên. Trong đôi mắt ấy lần đầu tiên có nước. Một giọt. Chỉ một giọt. Nhưng đủ để làm anh biết mình đã bước vào được nơi sâu nhất của một linh hồn tưởng chừng đã chết.
Kể từ đêm ở nhà hát bỏ hoang, Kiding bắt đầu thay đổi. Không rõ rệt, không vội vã. Nhưng anh nhận ra điều đó trong từng chi tiết nhỏ nhất — cậu pha trà ngọt hơn, để cửa sổ mở nhiều hơn, và đôi khi bật nhạc không lời khi làm việc.
Những bản nhạc không còn vô hồn nữa. Chúng có vết xước. Có hơi thở. Có cơn run rẩy như tiếng tim ngập ngừng đập trở lại.
Nhưng đồng thời, những cơn ác mộng cũng bắt đầu.
Nửa đêm, anh bị đánh thức bởi tiếng đàn chệch tông.
Anh lao vào phòng Kiding. Cậu đang đập tay vào phím đàn, mặt tái nhợt, ánh mắt trống rỗng.
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
Dừng lại! Kiding!
Cậu giật mình, như vừa rơi khỏi vực sâu. Mắt cậu long lanh mồ hôi.
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Tôi... nghe thấy tiếng họ. Những đứa trẻ trong trại. Gọi tên tôi. Rồi... lửa. Lửa... khắp nơi.
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
Chuyện gì đã xảy ra trong vụ cháy năm đó?
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
//Cắn môi// Tôi… là người đã gây ra vụ cháy...
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
//Trái tim khựng lại một nhịp//
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Tôi không cố ý //thì thào, giọng khàn đặc//
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Tôi chỉ... muốn chạy trốn. Tôi thắp một que diêm, tưởng mình có thể đốt cái thế giới giam cầm mình trong đó. Nhưng... ngọn lửa không dừng lại. Nó ăn sạch mọi thứ. Chỉ mình tôi sống.
Anh bước lại, ôm lấy cậu. Cơ thể cậu run lên, lạnh buốt, và lần đầu tiên, anh nghe thấy tiếng cậu khóc nghẹn bên tai mình.
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Tôi tưởng rằng nếu tôi chết theo, thì tất cả sẽ được tha thứ. Nhưng tôi lại sống. Và từng nốt nhạc tôi viết sau đó… đều là để tự trừng phạt
Sau đêm đó, anh biết mình đã sa vào. Không còn là bảo vệ, không còn là khách trọ. Mà là... người đang dần để trái tim bị kéo vào cơn xoáy của một tâm hồn vỡ vụn.
Nhưng rồi, một chuyện đã xảy ra. Một người từ quá khứ của anh xuất hiện: Isaac Lerna, trùm giao dịch hợp đồng sát thủ ngầm. Kẻ từng nuôi anh lớn lên, dạy anh cầm dao — và cũng là kẻ đã ra lệnh giết nạn nhân đầu tiên năm mười tám tuổi.
Isaac xuất hiện ở quán bar, khi anh đang quan sát mục tiêu cũ theo thói quen.
[。ℕ𝕍ℙ/ℕℙℂ 𝔹𝕠𝕪。]
[。ℕ𝕍ℙ/ℕℙℂ 𝔹𝕠𝕪。]
-Isaac- Futanki. Mày biến mất như một cơn gió. Tao cứ tưởng mày đã chết.
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
Tôi không còn làm việc nữa
[。ℕ𝕍ℙ/ℕℙℂ 𝔹𝕠𝕪。]
[。ℕ𝕍ℙ/ℕℙℂ 𝔹𝕠𝕪。]
-Isaac- Mày biết mày không có quyền ‘không làm việc’. Mày là thứ tao tạo ra
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
Tôi có thứ quan trọng hơn rồi.
[。ℕ𝕍ℙ/ℕℙℂ 𝔹𝕠𝕪。]
[。ℕ𝕍ℙ/ℕℙℂ 𝔹𝕠𝕪。]
-Issac- Một thằng nhạc sĩ điên? Kiding Wonderland à? Tao biết nó. Tao còn biết giá cái đầu nó đang cao thế nào trên chợ đen
Anh nắm chặt ly thủy tinh, tay rớm máu.
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
Đụng vào cậu ấy, và tôi sẽ giết mày. Không theo hợp đồng. Mà theo bản năng.
[。ℕ𝕍ℙ/ℕℙℂ 𝔹𝕠𝕪。]
[。ℕ𝕍ℙ/ℕℙℂ 𝔹𝕠𝕪。]
-Isaac- //cười khẩy// Rồi xem mày bảo vệ hắn được bao lâu
Anh quay về căn hộ trong mưa. Nhưng cánh cửa đã mở toang.
Không đèn. Không nhạc. Không một dấu hiệu Kiding còn ở đó.
Trên cây đàn chỉ còn một mảnh giấy, viết nguệch ngoạc:
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Đừng tìm tôi. Tôi không xứng đáng với âm nhạc, với cuộc sống, với bất kỳ ai. Nếu anh ở lại, anh sẽ chết vì tôi. Cảm ơn… vì đã cho tôi nghe một bản nhạc sống. – Kiding.
Căn phòng lạnh ngắt như bị rút mất linh hồn. Anh ngồi xuống ghế, chạm vào phím đàn. Lần đầu tiên trong đời, anh khóc. Không vì máu. Không vì tội lỗi. Mà vì... cậu không còn ở đó.
Anh mất ba ngày để lần ra dấu vết đầu tiên. Kiding là người muốn biến mất, nhưng cậu quên một điều — âm nhạc không thể im lặng. Những nốt nhạc cậu để lại, vô thức hay cố ý, chính là manh mối.
Một đoạn video lan truyền trong giới nghệ sĩ ngầm: một người đàn ông tóc nâu hạt dẻ biểu diễn trên cây dương cầm cũ kỹ trong một khu trại tị nạn. Đôi mắt ấy, bàn tay ấy, chính là Kiding.
Không phải ở RuneSky. Mà ở biên giới phía Bắc — nơi chiến tranh tạm lắng, nhưng những kẻ trốn chạy vẫn bị rượt đuổi bởi cả ký ức và đạn lạc.
Anh đi, không báo trước. Không vũ khí, chỉ có một bản nhạc mà Kiding từng viết dở, gấp lại trong túi áo trong.
Kiding không ngạc nhiên khi thấy anh. Cậu đang ngồi giữa đám trẻ mồ côi, dạy chúng đánh nhịp bằng nắp lon và những hộp thiếc gỉ sét. Trông cậu gầy hơn, nhưng ánh mắt… cũng có một loại bình yên xa lạ.
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Anh... đến rồi à
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
Cậu biết tôi sẽ đến?
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Tôi hy vọng. Nhưng cũng sợ
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
Tại sao?
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Vì tôi vẫn muốn anh sống
Anh bước lại gần, quỳ xuống trước mặt cậu. Tay anh khẽ chạm tay cậu, cảm thấy cái lạnh quen thuộc như lần đầu tiên họ chạm nhau trong căn hộ tầng 27.
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
Cậu nghĩ mình là gì trong mắt tôi, Kiding?
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Một bản nhạc chưa hoàn thiện chăng?
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
Không. Là đoạn điệp khúc tôi sợ nhất — nhưng cũng không bao giờ quên nổi
Cậu mím môi. Anh có thể thấy lòng cậu chao đảo, nhưng vẫn cố giữ khoảng cách.
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Isaac sẽ đến sớm. Tôi nghe được tin. Anh phải rời khỏi đây
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
Không. Tôi đến để kết thúc.
Chiều hôm đó, Isaac thực sự xuất hiện. Với năm người. Vũ khí đầy đủ. Một hợp đồng: mang đầu Kiding về để thanh toán cho quá khứ Futanki đã từ bỏ.
[。ℕ𝕍ℙ/ℕℙℂ 𝔹𝕠𝕪。]
[。ℕ𝕍ℙ/ℕℙℂ 𝔹𝕠𝕪。]
-Isaac- Mày phản bội tao, Futanki.
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
Không. Tao chỉ chọn sống lần đầu tiên.
Trận chiến diễn ra giữa căn nhà kho cũ, nơi từng là trại nuôi trẻ mồ côi bỏ hoang. Một vòng luân hồi.
Anh hạ ba người. Nhưng viên đạn thứ tư găm vào vai trái anh, xuyên gần xương bả vai. Cánh tay anh tê liệt.
Kiding đứng giữa căn phòng, tay không, mắt tràn máu và lửa.
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Tôi từng nghĩ mình chỉ biết phá huỷ
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Nhưng nếu tôi có thể cứu anh, dù chỉ một lần…
Cậu bật ra một tiếng hét, đẩy Isaac bằng một cú đập kim loại — chiếc khung đàn gãy — thẳng vào ngực. Tiếng kim loại rạn vỡ và tiếng xương kêu “rắc” vang lên như hợp âm lạc nhịp.
Isaac c.h.ế.t. Nhưng m.á.u Kiding cũng ướt đẫm ngực áo.
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
//Lao tới// Cậu bị thương ở đâu?
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Không phải m.á.u của tôi
Anh nhìn lại — vết đạn thứ hai… là ở bụng anh.
Cậu lảo đảo đỡ anh, rồi kéo tay đặt lên ngực mình.
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Nghe đi... tim tôi. Nó vẫn còn biết sợ. Biết đau. Biết yêu
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
Đừng nói nữa. Cậu sẽ sống. Tôi—
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Không, anh nghe tôi.
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
//Nhón chân lên ôm cổ, kề sát tai anh// Tôi yêu anh, Futanki. Ngay từ lúc anh đứng trước cửa căn hộ đó... và nói mình là sát nhân.
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
Và tôi cũng yêu cậu... Kiding. Từ lúc cậu chơi bản nhạc dở dang đầu tiên...
Cậu mỉm cười. Lần đầu tiên. Một nụ cười thật. Không phải cười để giữ hình ảnh, hay che giấu gì.
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Vậy... tôi không cần hối tiếc nữa //ngất đi//
Anh tỉnh lại trong một căn phòng trắng. Trần thấp, mùi thuốc khử trùng nồng nặc. Ánh đèn trần chập chờn, ánh sáng yếu ớt nhưng vẫn đủ để anh biết mình chưa chết.
Bên cạnh, cậu đang ngồi. Kiding. Vẫn còn sống.
Cậu gầy hơn trước, và có một đường băng trắng quấn quanh cánh tay. Áo sơ mi nhăn nheo, tóc rối. Nhưng mắt... vẫn là mắt của người chưa từ bỏ âm nhạc. Và chưa từ bỏ anh.
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
Cậu...
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Anh đã ngủ 3 ngày rồi
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
Còn cậu?
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Tôi không ngủ. Tôi đã sợ rằng... nếu tôi chợp mắt, anh sẽ biến mất. Lại như trước đây
Anh định nói gì đó, nhưng cậu đã tiến lại gần, đặt tay lên trán anh.
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Sốt vẫn còn nhẹ. Nhưng bác sĩ nói anh có thể hồi phục nếu nghỉ ngơi thêm vài tuần.
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
Tôi ghét bệnh viện...
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Tôi biết //cười nhẹ//
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Nên tôi đã chuyển chúng ta sang trại cứu thương gần vùng giáp ranh. Ở đây không có cớm, không có sát thủ, không có bản án. Chỉ có... người muốn sống tiếp
Một khoảng lặng dài. Rồi anh siết nhẹ tay cậu
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
Tôi đã sợ mất cậu.
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Tôi cũng vậy
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
Tôi đã tưởng... đây là kết thúc.
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Không //cúi xuống, thì thầm// Chỉ là đoạn ngắt... trước khi khúc cao trào bắt đầu.
Ba tuần sau, họ rời trại cứu thương.
Anh vẫn còn khập khiễng. Cậu vẫn còn câm lặng vào những buổi sáng mờ sương, như thể quá khứ vẫn ghì lên vai. Nhưng họ không nói nhiều về quá khứ nữa.
Họ đi về phía Nam. Về thành phố biển cổ tên Thierna Na Óige, nơi cậu từng nghe rằng có một nhà hát cũ, bỏ hoang gần hai mươi năm, đang được phục hồi để mở lại đêm diễn đầu tiên.
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
Nếu cậu có cơ hội biểu diễn lại… cậu sẽ chọn bản nào?
Cậu ngẫm nghĩ. Rồi cười.
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Một bản chưa ai từng nghe
Nhà hát nằm bên vách núi đá, lộng gió, gió thổi vang những âm thanh lẫn mùi muối biển. Họ ở đó một tuần, giúp người ta quét bụi, lau đàn, sơn ghế.
Cậu lấy lại nhịp chơi đàn rất nhanh. Nhưng lần này... cậu không chỉ chơi.
Cậu viết. Một bản nhạc mới. Không tên. Không mô phỏng ai cả.
Chỉ có tiếng sóng. Tiếng gió. Và tiếng tim.
Ngày diễn ra đêm nhạc đầu tiên, sân khấu nhỏ, khách không nhiều. Hầu hết là dân vùng biển, vài người nghệ sĩ lang bạt, và những đứa trẻ ăn xin tụ tập phía sau sân khấu như thể một phép màu.
Cậu bước lên sân khấu, mặc áo sơ mi trắng và áo gile đen. Không lộng lẫy. Không cần.
Cậu ngồi xuống, và ngón tay chạm vào phím đàn. Đèn sân khấu tắt dần. Cả thế giới chỉ còn tiếng vọng giữa biển và gỗ mục.
Và cậu bắt đầu chơi.
Một bản hòa tấu không lời. Nhưng mọi người nghe thấy tất cả.
Nghe thấy một cậu bé từng đốt trại mồ côi vì muốn được tự do. Nghe thấy một kẻ sát nhân từng giết vì lệnh, nhưng đã từ chối giết vì yêu. Nghe thấy hai linh hồn vỡ vụn tìm thấy nhau trong thế giới chỉ có đổ nát và máu.
Nghe thấy... bản nhạc của hai trái tim.
Anh ngồi phía sau, trong bóng tối. Mắt không rời khỏi cậu. Từng nốt nhạc, từng chuyển âm, đều là lời tỏ tình không nói.
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
Tôi yêu cậu //thì thầm// Cậu là bản nhạc mà cả đời tôi muốn được nghe đến tận phút cuối
Sau đêm diễn, họ không rời thành phố nữa.
Họ mở một lớp dạy nhạc nhỏ trong căn phòng đối diện biển. Những đứa trẻ mồ côi, nghệ sĩ lạc đường, thậm chí cả vài người từng có tiền án, đều đến học.
Cậu dạy cách viết bản nhạc đầu tiên. Anh dạy cách tự vệ. Cả hai đều không bao giờ nhắc đến tên Isaac nữa. Quá khứ không mất — nhưng không còn là xiềng xích.
Một ngày mùa thu, khi biển tĩnh lặng và lá đỏ vương đầy ban công, anh đặt một bản nhạc mới trước mặt cậu.
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Bản này gì vậy?
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
Tôi chưa đặt. Nhưng tôi nghĩ… nó nên mang tên chúng ta
Cậu mỉm cười, ngón tay nhẹ nhàng lướt qua nốt nhạc đầu tiên.
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Vậy thì gọi nó là Bản Hòa Tấu Của Hai Trái Tim.
Buổi chiều đó, trời có mưa nhẹ. Kiding không bật đèn. Cậu ngồi giữa căn phòng chật hẹp, chỉ có ánh sáng từ khung cửa mờ đục hắt lên những phím đàn trắng xám. Những nốt nhạc rơi xuống, từng giọt, từng nhịp — như tiếng bước chân trên vũng nước đã cũ.
Anh ngồi đối diện, không lên tiếng. Đôi mắt dõi theo từng chuyển động của ngón tay cậu, như đang lắng nghe chính lòng mình bị bóc tách.
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Tôi từng muốn chết
Cậu nói, đột ngột, không báo trước
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Trước khi gặp anh
Anh không phản ứng ngay. Tim anh dội lên một tiếng vang không rõ, như ai vừa đánh mạnh vào dây cung đã căng.
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Khi đàn không còn đủ để tôi sống sót, khi âm thanh cũng không thể chữa nổi vết thương bên trong… tôi nghĩ, chắc mình chỉ là bản nháp hỏng mà ai đó quên xé //cười, nhưng mắt đỏ hoe//
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Rồi anh xuất hiện. Đầy máu. Đầy nguy hiểm. Và đầy … chân thật.
Anh hít sâu. Đặt tay lên đầu gối, cố không siết chặt đến mức run lên. Những lời cậu vừa nói — anh không biết nên hạnh phúc hay đau đớn vì chúng.
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
Cậu biết không…
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
Tôi từng nghĩ mình chỉ hợp với sự tàn lụi. Nhưng cậu làm tôi muốn tồn tại mà không phải trả giá bằng mạng sống của người khác.
Kiding không trả lời. Nhưng cậu ngả đầu vào vai anh. Lần đầu tiên, không do dự.
Mưa vẫn rơi, ngoài khung cửa. Trong căn phòng chật chội ấy, hai nhịp tim – một từng giết người để sống, một từng muốn chết để được yên – cuối cùng cũng tìm được khoảng trống để ngân lên cùng một tiết tấu.
Tối hôm đó, anh tỉnh dậy lúc nửa đêm, không thấy Kiding đâu.
Chăn còn ấm. Nệm còn hơi người. Nhưng phòng trống rỗng.
Anh đứng dậy, không mang áo, chạy ra khỏi nhà. Tim đập hỗn loạn. Trong đầu chỉ có một câu lặp đi lặp lại: “Đừng bảo là cậu ấy lại biến mất.”
Anh tìm khắp con dốc, dọc bờ biển, đến cả căn phòng cũ nơi cậu thường tập đàn. Không có ai. Gió gào. Sóng giật mạnh.
Rồi anh thấy một vệt ánh sáng lập lòe giữa sân khấu bỏ hoang – nơi họ từng trốn tạm trong đêm đầu tiên chạy trốn. Một cây nến. Một bản nhạc đặt trên bục đàn gãy. Một bóng dáng nhỏ, run rẩy trong chiếc áo khoác mỏng.
Kiding ngồi đó, tay cầm mảnh giấy.
Anh bước tới. Nhưng cậu ngẩng lên trước. Đôi mắt sưng đỏ.
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Tôi xin lỗi… //khàn giọng//
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Tôi định viết bản nhạc chia tay. Nhưng mỗi lần viết đến đoạn kết, tôi lại nghe thấy tiếng anh gọi tôi ở đâu đó.
Anh ngồi xuống, không hỏi thêm. Chỉ kéo cậu vào lòng.
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
Cậu không cần viết đoạn kết.
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Vì sao?
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
Vì chúng ta chưa kết thúc.
Hôm sau trời hửng nắng.
Kiding bước vào phòng khách với tập bản nhạc dày hơn trước. Trông cậu khác lạ – không phải vì cậu đã thôi buồn, mà vì cậu đang gắng thắp lên thứ gì đó mong manh trong đôi mắt đã quá quen với bóng tối.
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Tôi muốn tổ chức buổi diễn cuối cùng
Anh đang uống cà phê, suýt làm đổ lên tay.
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
Cuối cùng?
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Phải. Một lần thôi. Rồi sau đó... nếu muốn rời đi, anh có thể
Anh không hiểu vì sao trái tim mình thắt lại.
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
Tôi chưa từng nói sẽ rời đi.
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Nhưng anh từng sống mà không có tôi. //cúi đầu//
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Tôi chỉ muốn, nếu phải kết thúc, thì ít ra... cũng là một bản kết đẹp.
Anh im lặng rất lâu. Rồi anh gật đầu.
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
Tôi sẽ chơi cùng cậu. Dù không giỏi. Dù chỉ là người đứng sau.
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Anh chỉ cần ở đó... Là đủ rồi.
Cả tuần sau đó, họ luyện tập trong im lặng.
Kiding viết gấp bản song tấu, hòa âm lại phần cuối bằng những hợp âm nghẹn ngào. Cậu không dùng từ “chia tay”, nhưng mỗi lần kết thúc đoạn điệp khúc, ánh mắt cậu lại lặng đi, như thể đang viết lời vĩnh biệt giữa những nốt nhạc.
Futanki ngồi bên, đôi khi chỉ để cầm nhịp, đôi khi chỉ để đun nước, nhưng chưa từng rời khỏi căn phòng suốt buổi.
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Anh có sợ khán giả không thích không?
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
Tôi từng đối diện với họng súng, nên tiếng la ó không làm tôi ngại.
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Vậy còn sợ bị tôi bỏ lại không?
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
Ngày biểu diễn đến. Nhà hát chỉ là một nhà kho cũ, nhưng được dọn sạch, đặt ghế gỗ thành hàng. Không có ánh đèn chuyên nghiệp, chỉ có dàn nến và ánh đèn dây leo treo lửng trên trần.
Khán giả không đông. Đa phần là người sống quanh khu cảng, vài đứa trẻ từng học nhạc, một số người già nhớ tiếng piano của Kiding.
Futanki ngồi phía sau cánh gà, mặc sơ mi trắng. Lần đầu tiên, anh thấy tay mình run.
Cậu bước ra giữa sân khấu.
Không giới thiệu. Không nói gì.
Chỉ đặt tay lên đàn
Và chơi
Nốt đầu tiên vang lên, mỏng như sợi gió. Rồi theo sau là chuỗi hợp âm dịu, nhưng bất an. Giai điệu như đang kể một giấc mơ bị vỡ giữa chừng, rồi được vá lại bằng tiếng thở dài.
Futanki biết – đây là câu chuyện của cậu.
Anh đứng lên, bước ra, ngồi xuống bên cậu khi đến lượt phần song tấu. Tay anh chạm vào phím đàn, chậm rãi. Không đúng nhịp, không trọn vẹn, nhưng chân thành.
Và cậu mỉm cười – nụ cười đầu tiên trong suốt nhiều tuần.
Đoạn kết không có cao trào.
Chỉ là hai nốt đơn vang lên đồng thời – một trầm, một cao – rồi tan vào im lặng.
Không ai vỗ tay ngay. Không ai đứng dậy. Mọi người như sợ phá vỡ khoảnh khắc đó.
Và rồi tiếng vỗ tay vang lên. Nhẹ. Rồi rộ thành từng đợt.
Kiding cúi đầu cảm ơn. Nhưng anh thấy đôi vai cậu đang run.
Tối hôm đó, anh thức dậy giữa đêm. Giường trống. Cửa phòng mở. Và trên bàn có một mảnh giấy, gấp vội.
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Anh từng hỏi tôi sợ điều gì nhất.
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Câu trả lời là: sợ yêu anh đủ để biến mất.
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Tôi không muốn trở thành gánh nặng – không cho anh, không cho âm nhạc.
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Nếu ngày nào đó, bản nhạc vang lên trong tim anh – thì tôi vẫn còn sống, đâu đó
Tim anh siết lại. Nhưng không rượt đuổi. Không gào tên cậu trong đêm như lần trước.
Vì lần này… anh hiểu.
Hai tháng sau, anh nhận được một bưu phẩm nhỏ, không đề tên người gửi. Bên trong là cuộn băng ghi âm. Và một bản nhạc tay viết bằng nét chữ quen thuộc.
Kiding
Anh bật máy.
Tiếng đàn vang lên. Chậm. Nhịp nhàng.
Rồi đến tiếng cậu – lần đầu tiên anh nghe giọng cậu qua ghi âm:
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Chào anh. Đây là bản ‘Tái sinh’ – tôi viết sau lần cuối gặp anh. Nếu nó đến được tay anh… thì tức là tôi vẫn ổn.
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Tôi không biết sẽ đi đâu, nhưng tôi sẽ chơi ở bất kỳ đâu có người nghe. Và mỗi lần chơi, tôi sẽ tưởng tượng anh đang đứng phía sau, như lần đó.
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Đừng tìm tôi. Hãy sống. Và nếu một ngày nào đó, tiếng nhạc dẫn anh quay lại nơi tôi đang ở… tôi sẽ chơi cùng anh một lần nữa.
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Vẫn là tôi – Kiding Wonderland.
Anh không khóc. Chỉ tựa đầu vào máy phát, như thể đang tựa vào vai cậu.
Và anh nghe bản nhạc đó. Lặp lại. Lặp lại.
Cho đến khi trời sáng.
3 năm sau
Nhà hát nhỏ vùng ven biển có một đêm diễn đặc biệt: một nghệ sĩ piano trẻ bịt mặt, chơi những bản nhạc không tên. Khán giả nói: âm nhạc của cậu như có ai đang chơi cùng – vô hình, nhưng rõ rệt.
Một khán giả đặc biệt ngồi hàng ghế cuối. Áo khoác dài, vết sẹo cũ ở tay trái.
Trên bãi biển đêm sau buổi biểu diễn đơn độc của Kiding
Gió biển thổi qua những phím đàn đang lặng im. Kiding cúi đầu chậm rãi đóng nắp đàn, thì tiếng bước chân ai đó cắt ngang cát – quen thuộc đến đau lòng.
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Anh đến rồi à?
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Tôi đã nghĩ… nếu hôm nay anh không xuất hiện, có lẽ tôi sẽ thôi hy vọng.
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Ba năm không tin tức. Ba năm không một lời từ biệt. Anh nghĩ tôi sống kiểu gì?
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Tôi ghét âm nhạc một thời gian. Vì từng nốt nhạc đều nhắc tôi nhớ đến anh.
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Tôi đã đi rất xa… nhưng không có nơi nào đủ ấm bằng cái nhìn duy nhất anh từng dành cho tôi.
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Tôi không quên được anh. Nhưng cũng không biết có nên tha thứ.
Anh tiến lại gần, cất lên chất giọng khàn đặc của bản thân
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
Tôi đã đứng sau hàng người rất lâu… Ngay từ bản nhạc đầu tiên.
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
Không dám bước lên vì sợ… nếu cậu nhìn thấy tôi, ánh mắt cậu sẽ không còn dịu như xưa.
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
Tôi rời đi không phải vì muốn kết thúc. Mà vì tôi quá hèn để ở lại.
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
Cậu là ánh sáng đầu tiên tôi muốn giữ… và là người đầu tiên tôi thấy mình không xứng.
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
Tôi từng nghĩ, kẻ như tôi không được phép có trái tim. Nhưng cậu khiến nó đập, và bây giờ… nó đau.
Giọng cậu gần như nghẹn lại
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Tôi đã viết hàng trăm bản nhạc… nhưng chẳng bản nào dành cho ai khác ngoài anh.
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Tôi tưởng mình đã ghét anh. Nhưng hóa ra… tôi chỉ đang ghét cái phần mình vẫn yêu anh điên cuồng.
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Tôi không cần anh giải thích, không cần biện hộ. Tôi chỉ muốn biết…
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Lần này, nếu tôi đưa tay… anh có nắm lấy không?
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Hay anh lại biến mất như một bóng tối không tên?
Anh không nói gì. Chỉ im lặng. Rồi tiến đến gần hơn, ôm lấy cậu vào lòng, thật chặt, như không muốn đánh mất một thứ giá trị mà bản thân đã tìm kiếm bấy lâu
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
Tôi đã đi quá xa để hiểu rằng không nơi nào là nhà nếu thiếu cậu.
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
Nếu cậu còn để tôi bước vào… tôi xin sống nốt quãng đời còn lại để đền bù.
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
[。𝕊𝕙𝕚𝕙𝕒𝕤𝕒𝕞𝕚 𝔽𝕦𝕥𝕒𝕟𝕜𝕚。]
Không lời nào đủ. Nhưng cậu có thể để tôi… chơi bản hòa tấu này với cậu, đến cuối cùng không?
Cơ thê lẫn với giọng nói của cậu đang run nhẹ trong lòng anh
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Tôi sợ anh lắm… Anh biết không?
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Nhưng tôi còn sợ mình sống mãi mà không có anh nhiều hơn.
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Nếu lần này… anh không rời đi nữa, thì tôi… cũng sẽ không bỏ chạy.
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
[。𝕂𝕚𝕕𝕚𝕟𝕘 𝕎𝕠𝕟𝕕𝕖𝕣𝕝𝕒𝕟𝕕。]
Chúng ta viết lại đi. Bản hòa tấu này… không có nốt kết.
Hai người ôm nhau giữa nền trời tím muộn. Không ai nói thêm điều gì.
Nhưng trong im lặng đó, tiếng nhịp tim đồng điệu vang lên.
Không ồn ào, không hoàn hảo, nhưng đủ để gọi là âm nhạc.
Và rồi, một bản nhạc mới ra đời – không phải từ phím đàn, mà từ hai trái tim từng tan vỡ.
✧ End of short story ✧ ✧Happy Ending ✧
[。𝕂𝕒𝕙𝕒𝕣𝕦 |𝕓𝕦𝕝𝕝𝕤𝕙𝕚𝕥|。]
[。𝕂𝕒𝕙𝕒𝕣𝕦 |𝕓𝕦𝕝𝕝𝕤𝕙𝕚𝕥|。]
Mấy hôm nay tôi chăm hơn rồi đấy ᕦ⁠(⁠ò⁠_⁠ó⁠ˇ⁠)⁠ᕤ
[。𝕂𝕒𝕙𝕒𝕣𝕦 |𝕓𝕦𝕝𝕝𝕤𝕙𝕚𝕥|。]
[。𝕂𝕒𝕙𝕒𝕣𝕦 |𝕓𝕦𝕝𝕝𝕤𝕙𝕚𝕥|。]
1 ngày là xong 1 chap rồi
[。𝕂𝕒𝕙𝕒𝕣𝕦 |𝕓𝕦𝕝𝕝𝕤𝕙𝕚𝕥|。]
[。𝕂𝕒𝕙𝕒𝕣𝕦 |𝕓𝕦𝕝𝕝𝕤𝕙𝕚𝕥|。]
Khen tôi đi ✧⁠◝⁠(⁠⁰⁠▿⁠⁰⁠)⁠◜⁠✧
[。𝕂𝕒𝕙𝕒𝕣𝕦 |𝕓𝕦𝕝𝕝𝕤𝕙𝕚𝕥|。]
[。𝕂𝕒𝕙𝕒𝕣𝕦 |𝕓𝕦𝕝𝕝𝕤𝕙𝕚𝕥|。]
Ai tặng quà thì nói tôi câu với để tôi còn tặng chap chứ cứ tặng xong im im vậy thì tôi không biết mà trả đâu
Hot

Comments

Kinara

Kinara

/cầm súng chĩa vô đầu gã/sủa?

2025-06-08

1

Kinara

Kinara

hay nha/vẫn đang nắm đầu Issac/^^

2025-06-08

0

-Cá kho-

-Cá kho-

t/g giỏi quá à =))

2025-06-08

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play