[DuongKieu] Chồng Tôi Là CEO Cuồng Vợ
Chương 3: Tiệc Tối
Chiếc xe Maybach đen bóng từ từ lăn bánh vào vị trí
Trần Đăng Dương bước xuống trước
Bộ vest đen may đo ôm dáng, khí chất lạnh lùng đến nỗi bảo vệ giữ cửa suýt nữa đứng thẳng như quân đội
Phía sau anh, một cậu trai nhỏ hơn nửa cái đầu lúng túng bước xuống
Cậu mặc sơ mi trắng và quần tây đen đơn giản
Đồ mượn từ phòng lễ tân công ty theo chỉ đạo của boss
Nguyễn Thanh Pháp
Anh Dương…
Nguyễn Thanh Pháp
Em có cần phải cúi đầu 45 độ khi gặp người ta không?
Trần Đăng Dương
Cúi vừa thôi
Trần Đăng Dương
Gãy cổ lại kiện tôi
Nguyễn Thanh Pháp
Em nghiêm túc hỏi mà…
Trần Đăng Dương
Còn tôi nghiêm túc trả lời
Vừa bước vào đại sảnh tầng 8
Cậu đã bị ánh đèn pha lê và nhạc giao hưởng choáng ngợp đến mức đứng hình vài giây
Người tham dự phần lớn là các nhân vật tai to mặt lớn trong giới đầu tư
Ai nấy đều mặc đồ sang trọng, nói năng như đọc kịch bản phim truyền hình
Nguyễn Thanh Pháp
//thì thầm// “Em sợ nói sai bị đuổi thật luôn á…”
Trần Đăng Dương
“Không sao”
Trần Đăng Dương
“Đứng yên, đẹp là được”
Nguyễn Thanh Pháp
*Ý gì kỳ vậy?*
Nguyễn Thanh Pháp
*Mình là người chứ có phải vật trưng bày đâu?*
Nguyễn Thanh Pháp
*Nhưng thôi, im lặng vẫn là vàng*
Một người trung niên đến bắt tay Dương
Cùng lúc, Pháp nghe thấy tiếng quen quen phía sau
Đa NVP
???: Ủa… Thanh Pháp?
Bạn học đại học năm hai, cũng từng là bạn thân cũ…
Và là một người từng khiến cậu “đập đầu vào tường khóc” mấy ngày
Nguyễn Thanh Pháp
Đức Duy?
Hoàng Đức Duy
//ngạc nhiên// Trời đất, sao mày ở đây?
Hoàng Đức Duy
Làm cho Trần Thị hả?
Nguyễn Thanh Pháp
Ờ… làm hợp đồng…
Hoàng Đức Duy
Ghê ha, được đi theo boss luôn
Hoàng Đức Duy
Bộ...quan hệ tốt dữ?
Giọng điệu kia không châm chọc nhưng đầy hàm ý
Pháp chưa kịp trả lời thì đã nghe giọng Dương vang lên phía sau
Trần Đăng Dương
Đây là nhân viên dưới quyền tôi
Trần Đăng Dương
Có vấn đề gì sao?
Ánh mắt đảo qua đảo lại, rồi khẽ cười xã giao
Hoàng Đức Duy
Em chỉ bất ngờ
Hoàng Đức Duy
Tụi em là bạn cũ thôi mà
Trần Đăng Dương
Vậy thì nên giữ khoảng cách cho phù hợp
Trần Đăng Dương
Trong buổi ký kết, tôi không thích nhân viên của mình bị làm phiền
Duy hơi tái mặt, còn Pháp thì cứng đơ
Cái này gọi là...boss bảo kê hả?
Sau đó, Dương dẫn Pháp tới một góc yên tĩnh hơn
Cậu chưa kịp hoàn hồn thì bị kéo sát lại
Trần Đăng Dương
Người đó là ai?
Nguyễn Thanh Pháp
Bạn cũ...
Nguyễn Thanh Pháp
Hồi trước em có crush, mà không thành…
Trần Đăng Dương
Còn thích không?
Nguyễn Thanh Pháp
Hở? Cái gì?
Trần Đăng Dương
Còn thích không?
Nguyễn Thanh Pháp
T-t-tất nhiên là không!
Nguyễn Thanh Pháp
Ủa…hỏi vậy chi?
Dương không trả lời, chỉ khẽ liếc cậu một cái, rồi cầm ly rượu đưa tận tay
Trần Đăng Dương
Uống chút cho tỉnh táo
Trần Đăng Dương
Lúc nãy cậu mặt như sắp xỉu
Nguyễn Thanh Pháp
Tại anh cứ lạnh lùng, em bị áp lực mà…
Trần Đăng Dương
Thế tôi phải làm gì?
Nguyễn Thanh Pháp
Cười một cái cũng được á…
Rồi bất ngờ… môi anh hơi cong lên một nụ cười rất nhẹ, nhưng lại
Khiến tim Pháp... lệch nhịp một chút
Trần Đăng Dương
Vậy đủ chưa?
Nhưng trong bụng thì gào rú
Nguyễn Thanh Pháp
*Thế này là muốn giết người ta bằng tim chứ gì!*
Tiệc vẫn tiếp tục, nhưng trong một khoảnh khắc, ánh mắt của Tổng Giám đốc lại nhìn về phía cậu nhân viên nhỏ
Không còn là sự quan sát của cấp trên nữa, mà là thứ gì đó...mềm hơn
____________________________
Comments
Tiểu muội Phúc Mỹ✨💅
ê mik là giám đốc chứ hỏng phải móc bọc đâu đừng có móc họng người ta
2025-05-30
11
Cái giường 🥰🙏🥰🙏
Mẹ đứng đẹp cho ba ngắm hay gì
2025-06-02
7
꒰ѵ͜͡í͜͡ѵ͜͡í͜͡α͜͡ղ͜͡ ᥫ᭡
bây giờ anh liếc Kiều mốt về chung nhà Kiều liếc lại anh
2025-07-01
1