Xuân Chi Hạ Vũ

Xuân Chi Hạ Vũ

Ep1: Rung Động Đầu Đời.

Thanh xuân có lẽ sẽ là viên kẹo đường ngọt ngào trong mắt của mỗi cô cậu học trò.
Nhưng, cũng sẽ là những trái đắng khiến họ khắc ghi mãi trong tim.
Đã bao giờ cậu thầm thích một người chưa?
Cái cảm giác mà vừa gặp người ấy đã cười ấy, hạnh phúc lân lân, tim cứ như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực vậy.
Người ta nói đó là một phần của thanh xuân, cái được gọi là rung động đầu đời.
Tịch Nhan
Tịch Nhan
Xuân Chi
Tịch Nhan
Tịch Nhan
Xuân Chi?
Tịch Nhan
Tịch Nhan
XUÂN CHI!!!
Xuân Chi
Xuân Chi
/giật mình/
Xuân Chi
Xuân Chi
Ơ... hả?
Xuân Chi
Xuân Chi
Tao đây.
Tịch Nhan
Tịch Nhan
Mày làm gì mà ngơ ra thế?
Tịch Nhan
Tịch Nhan
Học tới ấm đầu rồi à?
Xuân Chi
Xuân Chi
À thì...
Tịch Nhan
Tịch Nhan
Chậc...
Tịch Nhan
Tịch Nhan
Về thôi.
Tịch Nhan
Tịch Nhan
Gần bảy giờ tối rồi.
Xuân Chi
Xuân Chi
Ừm ừm.
Xuân Chi
Xuân Chi
/thu dọn đồ đạc/
Cô cùng Tịch Nhan rời khỏi phòng thư viện.
Những tia nắng cũng đã nhường chỗ cho màn đêm tịch mịch.
Có câu.
"Đêm tháng 5 chưa nằm đã sáng, ngày tháng 10 chưa cười đã tối."
Quả thật là không sai.
Hiên tại đang là tháng mười, tiết trời cũng dần chuyển sang đông.
Tịch Nhan
Tịch Nhan
Hết năm nay là chúng ta tốt nghiệp rồi.
Tịch Nhan
Tịch Nhan
Mày tính học trong nước hay đi du học?
Xuân Chi
Xuân Chi
Chưa biết nữa, dù là ở đâu cũng phát triển được mà.
Tịch Nhan
Tịch Nhan
Hay đi du học cùng tao đi, dù gì có hai đứa vẫn hơn.
Xuân Chi
Xuân Chi
Để suy nghĩ thêm.
Xuân Chi
Xuân Chi
Nhưng trước mắt phải có cái học bạ đẹp cái đã.
Tịch Nhan
Tịch Nhan
Rồi rồi.
Tịch Nhan
Tịch Nhan
Ê mà... nhìn kìa.
Nhan nói, tay chỉ về một phía.
Cô cũng nhìn theo, bên đó khá tối nhưng vẫn có thể thấy được bóng người thấp thoáng.
Và cả tiếng nói chuyện của họ nữa.
Gia Hảo
Gia Hảo
Mấy người thôi đi có được không?
Minh Hạo
Minh Hạo
Thôi là thôi thế nào?
Bảo Khang
Bảo Khang
Mày đi không nhìn đường còn trách ai?
Bảo Khang
Bảo Khang
Động vào ai không động lại động vào anh Vũ.
Gia Hảo
Gia Hảo
Tôi đã bảo là không cố ý.
Gia Hảo
Gia Hảo
Mấy người là không hiểu hay không chịu hiểu?
Bảo Khang
Bảo Khang
Còn già mồm à?
Nói rồi, Khang thẳng tay đấm vào mặt Hảo một cái rõ đau.
Cú đấm đến khá bất ngờ, làm Hảo vừa giật mình vừa đau mà ngã phịch ra đất.
Tịch Nhan
Tịch Nhan
Có người bị bắt nạt.
Xuân Chi
Xuân Chi
Đừng, không phải chuyện của mình.
Nhan vừa tính rời đi thì bị cô kéo lại, lôi đi.
Xuân Chi
Xuân Chi
Dù sao cũng không liên quan đến mình, né vẫn hơn.
Tịch Nhan
Tịch Nhan
Ê nhưng mà... tao tức.
Xuân Chi
Xuân Chi
Mày ngoan ngoãn một chút, nhóm đó của anh Vũ đấy.
Xuân Chi
Xuân Chi
Gây với ai thì tao cũng chấp nhận.
Xuân Chi
Xuân Chi
Riêng anh ấy tao không cho phép.
Xuân Chi
Xuân Chi
Mày khác gì lấy trứng chọn đá?
Tịch Nhan
Tịch Nhan
Nhưng....
Lời vừa đến miệng nhưng chẳng kịp nói thêm câu nào, Nhan bị cô keo đi, một mạch đến hẳn nhà xe.
Gia Hảo
Gia Hảo
Em... em xin lỗi.
Gia Hảo
Gia Hảo
Đừng đánh nữa.
Hạ Vũ
Hạ Vũ
Thôi, em nó nhận lỗi rồi.
Hạ Vũ
Hạ Vũ
Tha đi.
Hạ Vũ
Hạ Vũ
/rời đi/
Bảo Khang
Bảo Khang
Nhanh vậy có phải tốt không?
Khang nhìn cậu con trai ngồi dưới đất bằng cái ánh mắt kinh bỉ, rồi cũng quay lưng cùng Hạo theo sau anh.
Gia Hảo
Gia Hảo
Quá đáng.
Gia Hảo
Gia Hảo
/nắm chặt tay/
Huy Trường
Huy Trường
Đứng dậy.
Huy Trường
Huy Trường
/đưa tay ra/
Gia Hảo
Gia Hảo
/nắm lấy tay Trường/
Huy Trường
Huy Trường
Có sao không?
Huy Trường
Huy Trường
Xin lỗi, tao tới trễ.
Gia Hảo
Gia Hảo
Kệ đi, tao quen rồi.
Huy Trường
Huy Trường
Đi về bôi thuốc.
Huy Trường
Huy Trường
Rồi tao tìm cách giúp mày trả đũa cậu ta.
Gia Hảo
Gia Hảo
Học sinh gương mẫu đây à?
Huy Trường
Huy Trường
/nhướng mày/
Huy Trường
Huy Trường
Học là một chuyện, con bạn thân của tao bị bắt nạt lại là chuyện khác.
Gia Hảo
Gia Hảo
Người ta là con hiệu trưởng đấy.
Gia Hảo
Gia Hảo
Mày tính làm gì?
Huy Trường
Huy Trường
Cứ chờ đi.
[...]
Xuân Chi
Xuân Chi
Con về rồi.
Cô trở về nhà ngay sau đó.
Căn nhà tối thui, đến một chút ánh sáng cũng chẳng có.
Hơi ấm của người cũng tan biến đi từ khi nào.
Xuân Chi
Xuân Chi
Đi hết rồi sao?
Bước vào nhà, cô đưa mắt nhìn xung quanh.
Vẫn là ngôi nhà ấy với cách bài trí quen thuộc.
Nhưng...
Ngôi nhà này vẫn chưa bao giờ thực sự chào đón cô.
Xuân Chi
Xuân Chi
Là đi du lịch.
Xuân Chi
Xuân Chi
Lại phải ở nhà một mình rồi.
Cô cầm mảnh giấy trên bàn lên đọc, bên dưới là vài tờ năm trăm nghìn, số tiền sẽ nuôi cô thời gian sắp tới.
Cô trở về phòng, nơi duy nhất thuộc về cô trong ngôi nhà.
Nằm phịch xuống giường, nhắm mắt, cảm nhận chút hơi ấm từ chiếc giường nhỏ của cô.
[...]
Xuân Chi
Xuân Chi
Alo...
Chẳng biết giờ đã là mấy giờ rồi, tiếng chuông điện thoại reo lên liên tục, khiến cô đang say giấc cũng phải lờ mờ mà tỉnh dậy.
Tịch Nhan
Tịch Nhan
Xuống mở cửa xem nào?
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play