Ngoan , Em Là Của Anh ! Tổng Tài Cố Chấp Cuồng Sủng Ái Tôi
Trên ghế sofa lớn giữa đại sảnh, cô gái nhỏ bị ép vào lòng nam nhân. Giọng anh trầm khàn, hơi thở nóng bỏng phả lên làn da cô.
"A Tri, hôn anh ."
Bàn tay to lớn của anh siết chặt eo cô, gần như muốn đem cô hòa vào cơ thể mình. Anh đang bị sốt, làn da tái nhợt vương chút đỏ ửng khác thường, nhưng ánh mắt vẫn sáng rực, lạnh lẽo và tỉnh táo đến rợn người.
Nam Tri Ý hoảng sợ, ánh mắt cô khẽ chạm vào đôi đồng tử xanh không mang chút hơi ấm nào khiến cho cô vô thức vùng vẫy muốn thoát khỏi anh.
"Anh không phải A Yến!" Nước mắt cô rơi xuống, giọng cô nghẹn lại. "A Yến sẽ không đối xử với tôi như vậy..." .Vẻ mặt tủi thân của cô khiến tim người đàn ông siết chặt. Nhưng anh không nói gì , nhưng nếu để ý có thấy biểu cảm trên khuôn mặt người đàn ông ngày càng trầm xuống .
Kỳ Quan Yến nghiến răng, giật tung cà vạt, gằn giọng trong cơn giận dữ chưa từng thấy.
"Đôi mắt của em có thể không nhận ra tôi, nhưng thân thể của em thì có đấy! Tôi là chồng hợp pháp của em. Không bằng để tôi giúp em nhớ lại xem rốt cuộc tôi có phải là Kỳ Quan Yến hay không!"
Cổ áo sơ mi trắng khẽ mở, bờ ngực rắn chắc lọt vào mắt cô, hơi thở nóng rực dừng ngay bên môi, khiến Nam Tri Ý run rẩy không ngừng.
Cô từng tin tưởng anh.
A Yến mà cô biết luôn dịu dàng. Là người chữa lành đôi mắt cho cô, bảo vệ cô khỏi bị bắt nạt, cùng cô nói những lời yêu đương ngọt ngào, còn ngoan ngoãn đến gặp người nhà cô để bàn chuyện đính hôn.
Nhưng người đàn ông trước mắt người mang khuôn mặt giống hệt A Yến ấy lại đang ngang nhiên đè cô xuống ghế sofa trước mặt bao nhiêu người không chút kiêng nể.
Nước mắt Nam Tri Ý tuôn rơi không ngừng, lăn dài trên gò má rồi rơi xuống cần cổ nhỏ nhắn. Cô vừa khóc vừa bấu chặt lấy tay anh, giọng nghẹn ngào mang theo một chút nũng nịu như muốn xoa dịu đi cơn giận của anh xuống:A Yến… không phải như vậy. Là… là Asa nói anh đang ở bến cảng, nên em mới..."
"Cho nên em đặt vé và mang theo hành lý rời khỏi Bắc Kinh . Ngay từ đầu em chỉ muốn rời khỏi tôi mà thôi "
Anh không để cô nói hết, giọng anh gầm lên như dội vào lòng cô, rồi áp môi xuống không cho cô cơ hội trốn chạy.
Dù các bảo tiêu đều đã quay mặt đi, Nam Tri Ý vẫn cảm thấy như có nhiều con mắt đang nhìn về phía cô. Nhưng cuối cùng cô vẫn cắn răng chịu đựng vòng tay qua cổ an liều lĩnh ngồi lên đùi anh
Kỳ Quan Yến người luôn mang bộ mặt ôn hòa giờ đây chỉ còn lại bóng dáng dã thú. Cô gái bị anh giày vò suốt đêm, khóc đến mức khàn giọng. Đến khi anh kiệt sức vì cơn sốt, ngủ thiếp đi, cô mới khó khăn ngồi dậy khỏi giường , quay sang nhìn người đàn ông đã ngất đi vì mệt.
“Bốp!”
Một cái tát đáp xuống má anh, không nặng nhưng đủ trút đi những hờn tủi.
Cô bật khóc nức nở như trẻ con, nước mắt nước mũi đầy mặt, rồi lê mình vào phòng tắm. Sau khi dọn dẹp bản thân, cô mới bảo quản gia gọi bác sĩ đến.
Kỳ Quan Yến sốt đến gần 39 độ. Bác sĩ đến truyền dịch, chỉ liếc nhìn xung quanh đã biết chuyện gì vừa xảy ra chỉ lắc đầu một , không dám hỏi gì nhiều .
Ai bảo chủ nhân của họ là người đáng sợ ?
Thì ra, đây mới là con người thật của Kỳ Quan Yến một con người mà Nam Tri Ý chưa từng thấy bao giờ.
Trước đây, cô luôn tin anh là một người đàn ông dịu dàng chững chạc. Nhưng rồi, cô tận mắt chứng kiến anh cười thích thú trong lúc giết người, một cách tàn nhẫn đến lạnh người.
Cô hoảng loạn nhận rằng đất nước Bắc Kinh này nơi anh sinh ra và lớn lên chẳng có pháp luật hay trật tự như ở quê hương cô. Ở đây chỉ cần có quyền lực là có tất cả.
Chính vì thế, cô muốn rời khỏi đây.
Đêm đó, khi lên thuyền rời bến, hành lý cô bị rơi xuống biển. Áo khoác trôi lềnh bềnh giữa sóng bất đắc dĩ cô muốn xuống để vớt chúng lên. Kết quả Kỳ Quan Yến đuổi tới, tưởng cô muốn tự tử, liền lao theo ngay không chút chần chừ. Vậy lên anh ướt như chuột lột, phát sốt vì nhiễm lạnh, nhưng vẫn vác cô về biệt thự như một kẻ mất kiểm soát.
Quản gia kể lại mọi chuyện, mắt ánh lên tiếc nuối:
“Phu nhân… Ông chủ rất yêu cô. Chỉ là cách biểu đạt của cậu ấy hơi khác với những người khác một chút” .
Nam Tri Ý lặng lẽ ngồi ở góc phòng, cách anh một khoảng thật xa.Ánh mắt cô vô hồn nhìn về phía giường, nơi Kỳ Quan Yến vẫn ngủ mê man, tay vô thức tìm kiếm vị trí cô từng nằm như một thói quen.
Có lẽ vì anh đang bệnh, trông yếu ớt đến đáng thương, Nam Tri Ý chần chừ hồi lâu rồi đi về phía giường nhẹ nhàng nằm vào trong lòng anh.Xem như vì anh đang bệnh, lên em tạm tha cho anh . Nhưng tỉnh dậy rồi, không được làm thế với em nữa."
Anh vòng ôm chặt lấy cô như sợ người mình yêu sẽ lại rời đi.
Gần sáng cô dần dần thiếp đi trong lòng anh ,trong mơ mọi thứ lại quay về thời điểm nửa năm trước…
Updated 38 Episodes
Comments
Takirito (Rinn)
mới đầu đã cuốn rồi đó
2025-05-03
0
Mẫn Mẫn 2k3
ủa là sao? là thật hay giả /Doubt/
2025-05-13
0
Blue🪼
sốt cỡ này mà vẫn hành ngta được
2025-05-12
0