Bóng ngờ vẫn chưa tan

Mấy ngày sau chuyện “dấu chân”, phủ Quang Anh tưởng như yên ả trở lại. Nhưng riêng trong lòng ông, những cơn sóng ngầm chưa thực sự lặng. Dù ngoài miệng đã nhận lỗi, trong thâm tâm, một tiếng nói nhỏ vẫn thì thầm: Một người đàn bà càng thông minh, càng có thể giấu điều gì đó giỏi hơn người thường...
Quang Anh bắt đầu quan sát vợ kỹ hơn. Duy nói chuyện với ai, ra khỏi phủ lúc nào, viết thư gửi ai – ông đều để ý. Một lần, khi nàng gửi thư cho mẹ ở Hòa Bình, ông đã cho người kín đáo mở ra đọc trộm.
Lá thư toàn lời hỏi thăm bình dị, dặn mẹ giữ sức khỏe, dặn em gái giữ mình kẻo lỡ dở hôn nhân. Không một dòng nào bất thường.
Nhưng càng rõ ràng, ông lại càng thấy khó chịu. Bởi ông không tìm được lý do để giận, mà lòng vẫn thấp thỏm.
Đêm ấy, trời trở gió. Ánh trăng non rọi vào cửa sổ gác nhỏ nơi hai người ngủ. Ngọc nằm nghiêng quay lưng lại, hơi thở đều đều như dòng nước nhỏ. Nguyễn Tổng trằn trọc. Một phần vì gió thổi lạnh, phần vì ý nghĩ trong đầu không buông tha ông.
Ông xoay người lại, nhìn bóng lưng mảnh mai kia. Cái dáng ấy, cái gáy ấy, mùi hương hoa sói thoảng từ tóc nàng… bao năm vẫn quen thuộc, sao nay ông lại thấy xa vời đến thế?
Bàn tay ông vươn ra, chạm khẽ vào vai nàng
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nàng… còn giận ta không?
Ngọc không xoay lại, chỉ khẽ đáp
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thiếp chưa từng giận. Chỉ hơi buồn
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Vì ta nghi nàng?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không. Vì chàng không còn tin thiếp như trước.
Một câu ấy, nhẹ như tơ trời, mà như có gai.
Quang Anh kéo nàng vào lòng, lần đầu tiên sau nhiều tháng ông chủ động gần vợ. Duy mềm mại như lụa, hơi ấm dịu dàng vẫn còn đó, nhưng không vồ vập, không run rẩy. Nàng không né tránh, cũng không đáp lại quá nồng nhiệt.
Lúc ấy, Nguyễn Tổng mới cảm thấy rõ cái khoảng cách mà chính ông đã dựng lên giữa họ
Ông ghì chặt hơn, thì thầm:
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nếu nàng giận, ta chấp nhận. Nếu nàng muốn bỏ, ta không giữ. Nhưng ta xin nàng, đừng lặng im như thế.
Duy quay lại, ánh mắt long lanh dưới trăng. Nàng không nói gì, chỉ đặt một bàn tay lên ngực ông, nơi trái tim đập dồn dập như trống hội. Rồi nàng áp mặt vào ngực ấy, như thể chỉ cần nghe một nhịp đập ấy chân thành – mọi vết nứt đều có thể lành lại.
Gió ngoài hiên ngừng thổi. Đèn lồng chao nhẹ một cái rồi đứng yên.
Đêm đó, họ không nói thêm gì nữa. Nhưng lòng mỗi người đã chớm một thay đổi.
Sáng hôm sau, có tin từ huyện lỵ báo về: một tên cường hào bị bắt vì tham ô và ức hiếp dân đinh. Nhưng điều lạ là người đứng đơn tố cáo không phải dân, mà là một người trong phủ Phú Xuân
Đơn ghi rõ: Lệ Xuân- hầu gái thân cận của phu nhân Duy
Quang Anh sững người. Mạch ngờ lại bừng lên...
Hot

Comments

paulina

paulina

Quá hay nha~~~

2025-05-04

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play